Cậu ấm phong lưu VS người đẹp lạnh lùng kiêu ngạo-Chương 01
Chương 1: GẶP LẠI KHÔNG NGỜ TỪNG QUEN BIẾT
Nhưng bởi vì vừa cầm được bằng lái xe không lâu, cô vẫn lái tương đối cẩn thận.
Đang lái vào bãi đỗ xe rực rỡ xong, cô thở phào nhẹ nhỏm.
Chỉ là đúng lúc này, bãi đỗ xe gần như chật kín xe, cô thật vất vả nhìn thấy được một chỗ đậu xe, lập tức mừng rỡ lái qua.
Kế tiếp,
“Rầm . . . ”
Lam Mặc cảm giác trái tim mình lập tức đau đến gần như muốn rối rắm cùng một chỗ.
Không phải bởi vì chính mình bị thương, mà đơn từ âm thanh kia phán đoán, cô sẽ có thể tưởng tượng xe của mình đụng thiệt hại thành cái dạng gì.
Đây chính là chiếc BYD cô yêu thích, so với bạn trai xe còn quan trọng hơn! ! !
Cô vội vàng mở cửa xe, xuống xe xem xét,
Rất tốt! Phía trước chiếc MayBach kia gần như một điểm tổn thất cũng không có, ngoại trừ một tí vết trầy bên ngoài, mà phía trước đầu xe của mình thì thôi lõm vào một mảng lớn.
Ghế lái phụ chiếc xe kia đã đi xuống một mỹ nữ quần áo thời thượng, nhìn tình huống một chút, kiêu ngạo hung hăng càn quấy hỏi,
“Rốt cuộc cô lái xe như thế nào hả?”
“Mời cô nói một chút lý lẽ được không, rõ ràng là tôi nhìn thấy chỗ đậu xe trước, muốn lái vào, đột nhiên xe của cô xuyên vào, cái này tính là gì?” Lam Mặc vốn đau lòng xe của mình, lại bị cô gái này vừa ăn cướp vừa la làng, lập tức tức giận không có chỗ phát tiết.
“Tiêu Đằng, có người nói anh không biết lái xe đây này!” Mỹ nữ quay đầu lại nhìn vào trong xe có chút nhìn có chút hứng thú kêu lên.
Ghế lái cửa mở ra, một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai mặc đơn giản T-shirt quần thường đi xuống, có chút không kiên nhẫn nói,
“Cho cô ấy ít tiền, đuổi đi là được, cùng cô lãng phí thời gian làm gì!”
Thế giới này luôn có quá nhiều không công bình, một công tử ca lái MayBach cũng đã rất quá mức, rõ ràng còn là một người tuổi trẻ như vậy, hơn nữa vẻ ngoài muốn điên đảo chúng sinh bộ dáng đẹp trai mê hoặc lòng người, vậy thì hoàn toàn không thể tha thứ rồi.
“Tại sao cho cô ấy tiền, rõ ràng là lỗi của cô ấy!” Mỹ nữ cũng không thỏa hiệp nói.
Người đàn ông đẹp trai được gọi là Tiêu Đằng đã đi tới, nhìn tình huống một chút, sau đó quay đầu lại nhìn thoáng qua Lam Mặc, khoan thai nói,
“Tiểu thư, nếu như tôi muốn gọi cảnh sát…, cô phải chịu trách nhiệm phần lớn, tôi nhìn vết trầy này có thể phải đưa đi phun sơn một lần nữa, đến lúc đó thu của cô 100 ngàn đồng, không quá phận chứ?”
“Rốt cuộc anh muốn thế nào?” Lam Mặc vốn đang có tâm tình thưởng thức trai đẹp, cái này toàn bộ hóa thành tức giận rồi, cô phát hiện hôm nay mình không may gặp được một đám giặc cướp rồi.
Tuy nhiên trên thực tế, xác thực là chiếc MayBach kia không đúng, vốn lấy tình hình va chạm hiện tại đến xem, Lam Mặc hết đường chối cãi.
“Hôm nay tâm tình tôi tốt, sẽ không so đo với cô nữa!” Vẻ mặt Tiêu Đằng lộ ra được tiện nghi lại khoe mẻ.
“Anh . . .” Lam Mặc tức giận đến siết chặt hai đấm, sắc mặt trắng bệch.
“Tiêu Đằng, tại sao bỏ qua cho cô ấy như vậy!” Mỹ nữ dán lên, hờn dỗi nói.
“Đi thôi, kim cương vẫn đang chờ anh đấy!” Tiêu Đằng có chút không kiên nhẫn nói, trở lại ghế lái đổ xe xong, sau đó cầm chìa khóa xe đi tới hộp đêm vàng son rực rỡ.
Lam Mặc rất muốn so ngón giữa, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, chỉ có thể trơ mắt nhìn đôi nam nữ chó kia đi xa, sau đó tự nhận xui xẻo!
Xe của mình đi sửa chữa tối đa cũng chỉ một hai ngàn đồng, nếu quả thật bị bắt đền, cô xoay sở 100 ngàn đồng ở đâu.
Chờ Lam Mặc lái xe đến xưởng sửa chữa, lại chạy về hộp đêm vàng son rực rỡ đã 9:30 rồi.
“Lam Mặc, vì sao cô tới muộn như vậy, chờ cô đây này!” Bạn bè tốt nhất thời đại học Lý Yến nhìn thấy cô vẫy vẫy, đợi cô đến gần rồi nói.
“Lúc đến gặp phải một con chó điên, bị cắn một cái!” Lam Mặc giọng điệu bình tĩnh nói, thật ra trong nội tâm đã đem cái tên chó chăn cừu đáng ghét nguyền rủa trăm ngàn lượt.
“Không thể nào, vậy cô không có sao chứ?” Trương Tuyết Cầm khiếp sợ che miệng hỏi.
“Thua thiệt cô vẫn cùng Lam Mặc ở chung ký túc xá, cô ấy đâu có nói đến con chó, rõ ràng là đang mắng người!” Hà Dĩnh cười nói.
“Người hiểu tôi không ai khác hơn Hà Dĩnh!” Lam Mặc lập tức tươi cười nói, ngồi xuống ghế trống ở bên cạnh Hà Dĩnh.
Lam Mặc cùng Hà Dĩnh trở thành bạn tâm đầu ý hợp, là vì cái tên của Hà Dĩnh.
Lúc khai giảng Đại học, bởi vì họ tên của Hà Dĩnh quá mức trung tính, bị tưởng lầm là nữ sinh, sắp xếp ở cùng một kí túc xá với Lam Mặc.
Sau đó hành lý cũng đều bị đưa đến trong kí túc xá Lam Mặc.
Lúc Hà Dĩnh phát hiện mình được sắp xếp sai, muốn quay trở lại lấy hành lý, Lam Mặc tới báo tên trước, vừa tắm rửa xong đi ra.
Nhìn thấy trong túc xá đột nhiên có thên một nam sinh, lập tức sợ tới mức hét rầm lên.
Có lẽ giọng Lam Mặc thật sự quá lớn, thét lên một tiếng, chỉ thiếu điều gọi tất cả nữ sinh trong ký túc xá đều đến.
Về sau phát hiện là hiểu lầm, cô cũng cảm thấy xấu hổ, cho nên có tiếp xúc với Hà Dĩnh, về sau bọn họ giống như bạn thân.
“Ngượng ngùng, mọi người thật vất vả mới có thể tụ lại cùng một chỗ, tôi rõ ràng đến muộn, một ly này, tôi tự phạt!” Lam Mặc kêu một ly bia, sau đó bưng lên nói với mấy người bạn học cũ.
Dù sao xe cô cũng đưa đi sửa chữa rồi, buổi tối chỉ có thể gọi xe trở về, uống chút rượu không có vấn đề gì.
“Lam Mặc, hôm nay cô không có lái xe sao?” Hà Dĩnh hỏi.
“Chờ một chút, chờ tôi tự phạt xong, sẽ nói với mọi người chuyện đầy căm phẫn.” Lam Mặc nói xong, thoáng uống xong ly bia.
“Những năm này không gặp, tửu lượng Lam Mặc vẫn tốt như xưa!” Đỗ Lễ Triết mỉm cười nói.
“Thật ra tửu lượng cũa tôi cũng chỉ một ly!” Lam Mặc ngẩng đầu lên hàm súc cười đáp lại.
Khi đó Đỗ Lễ Triết là nhân vật phong vân trong trường học, ký túc xá bọn họ có tám người, trong đó có bốn người thầm mến anh ở cấp độ khác nhau.
Khi đó nếu như không phải trong lòng mình đang nghĩ đến Đường Vân, có lẽ cũng không tránh khỏi anh đầu độc. Không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy rồi, nhìn thấy anh, trái tim mình rõ ràng còn đập mạnh, thật sự là gặp quỷ rồi.
Anh gần như không có gì thay đổi, vẫn đẹp trai như xưa, thậm chí có thể nói so với lúc đại học, càng hấp dẫn người.
Thời đại học dù sao vẫn còn trẻ trung, mà bây giờ toàn thân lộ ra một cổ khí chất trầm ổn kín kẽ.
“Nói mau, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Nóng lòng chờ đợi, Lý Yến chọc chọc cô hỏi.
Vì vậy Lam Mặc liền nói một lần chuyện mình gặp xui xẻo từ đầu tới đuôi, thật ra chuyện cũng chỉ vài phút thôi, nhưng dựa vào kiến thức và bản lĩnh của cô, hơn nữa thổi phồng và sửa chữa một chút, chuyện đơn giản cô mô tả thành một chuyện xui xẻo ngàn đời.
“Cô nói chiếc FO của cô đi đụng vào MayBach của người ta hả?” Trương Tuyết Cầm khiếp sợ hỏi.
“Tuyết cầm, rốt cuộc cô có nghe rõ ràng không, là chiếc MayBach kia đụng vào FO bảo bối của tôi có được không? Hơn nữa chiếc FO làm thế nào? Người có lỗi cũng không thể không phân rõ phải trái!” Lam Mặc uốn nắn.
Trương Tuyết Cầm rất muốn nói chiếc FO của cô đoán chừng chống đỡ không nổi một bánh xe của người ta, nhưng vì để tránh bị ánh mắt Lam Mặc đầu độc, đành phải nhịn.
“Tôi ủng hộ cô! FO cũng là xe phải không, không thể bị phân biệt đối xử!” Lý Yến vỗ vỗ bờ vai của cô ra sức nói.
Kế tiếp mấy người bạn học cũ hàn huyên một chút tình hình gần đây, Lam Mặc mới phát hiện mình lại là người toàn kém cỏi nhất.
Tuy rằng làm một huấn luyện viên ở trong công ty mạnh thứ 500 trên thế giới, nhưng thật ra tiền lương còn không bằng một nhân viên bán hàng.
Mà lúc học đại học, Đỗ Lễ Triết cũng đã cùng người khác hùn vốn gây dựng sự nghiệp bây giờ là một người đứng đầu công ty luật cỡ trung.
Hiện tại Lý Yến đã gả làm vợ người khác, hưởng hạnh phúc an nhàn, mà Trương Tuyết Cầm và Hà Dĩnh công việc cũng không tệ.
Vốn cô cảm thấy hài lòng về bản thân mình, hiện tại vừa so sánh, phát hiện mình không thể tiếp tục tầm thường như vậy.
Lúc này trong đại sảnh đột nhiên truyền đến âm thanh thủy tinh nghiền nát.
Lam Mặc quay đầu nhìn về phía vị trí sân khấu trước mặt, chỉ thấy một bóng lưng người đàn ông, trong tay cầm một chai XO, đập nát ném một bên đi, sau đó lại cầm lấy một chai XO hoàn hảo, đập nát lại ném một bên, như thế nhiều lần.
“Anh ta đang làm gì vậy?” Lam Mặc kinh ngạc hỏi.
Hộp đêm một chai XO ít nhất cũng có mấy ngàn đồng, lại đập như vậy sao?
“Đang đấu cùng ông chủ ở vị trí bên cạnh, bọn họ đều muốn nữ ca sĩ trên sân khấu xuống tiếp rượu, hiện tại xem ai có thể phô trương tiền của rồi!” Ngồi ở đối diện Lam Mặc, Đỗ Lễ Triết không nhanh không chậm nói.
“Cậu ấm điển hình!” Hà Dĩnh quay đầu nhìn thoáng qua sau đánh giá.
“Đây không phải đang đốt tiền sao?” Lý Yến cũng líu lưỡi rồi.
Tuy nói chồng của cô coi như là cậu ấm, nhưng so với người như vậy, liền trực tiếp là dân nghèo rồi.
Cuối cùng ông chủ bên cạnh bộ dáng trung niên người đàn ông, đối với vừa rồi gõ XO người đàn ông dựng lên một cái ngươi ngưu đích thủ thế về sau, đứng dậy đi ra.
Ca sĩ kia xuống đài, đi về hướng tên đàn ông kia ngồi ở bên người của anh, bưng chén rượu lên mời rượu lấy.
Ngay tại tên đàn ông kia nghiêng đầu đến cùng ca sĩ chạm cốc thời điểm, Lam Mặc thoáng cái sẽ nhận ra cái kia đốt tiền chủ chính là cái cái tên trẻ tuổi trắng trẻo chó chăn cừu lái MayBach.
“Là người kia!” Lam Mặc thu hồi ánh mắt căm giận nói.
“Lam Mặc, cô nói cái gì?” Hà Dĩnh không có nghe rõ ràng, tới gần hỏi.
“Tên đáng ghét đụng xe tôi tên đáng ghét đốt tiền vừa rồi!” Lam Mặc nói.
“Không thể nào?” Lý Yến thoáng cái trừng lớn mắt nói, chẳng qua rất nhanh cô lần nữa vỗ vỗ Lam Mặc bả vai an ủi, “Khá tốt ngươi chạy trốn nhanh, bằng không thì nếu để cho cái loại người này cắn ngược lại ngươi một ngụm, đoán chừng ngươi nghiêng gia dàng sản cũng bồi không dậy nổi.”
“Đúng vậy!” Lam Mặc lần này ngược lại tán thành gật đầu đáp lời.
Ngẩng đầu thời điểm vừa vặn chống lại ánh mắt Đỗ Lễ Triết, ôn hòa kín kẽ lại tựa hồ như lại xâm lược tính mười phần.
Lòng của cô lộp bộp một chút, sau đó có chút mất tự nhiên sau khi từ biệt đầu đối với Lý Yến nói,
“Tôi đi toilet một chút.”
“Đi thôi!” Lý Yến cười nói.
Lam Mặc đứng dậy hướng phía toilet đi đến, phía toilet đi ra, lúc quay người đang muốn trở về, đột nhiên đụng vào một người.
Khá tốt đối phương tay mắt lanh lẹ đỡ eo của cô, ngăn cản cô trượt chân.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi!” Lam Mặc đứng vững vàng sau vội vàng xin lỗi.
Vừa rồi cô có chút không yên lòng đấy, cho nên lúc xoay người cũng không có chú ý đâm đầu người đi tới.
“Không có sao!” Đối phương lui về phía sau một bước, thân sĩ nói.
Cái âm thanh này rất quen thuộc, Lam Mặc kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy người đang muốn vượt qua bên cạnh thân rõ ràng chính là tên đốt tiền bị chính mình đặt tên là chó chăn cừu.
“Là anh!” Lam Mặc lập tức nghiến răng nghiến lợi nói.
Tiêu Đằng vốn đã phải đi tiến nam sĩ toilet rồi, nghe thế một câu, xoay đầu lại, nhận ra đụng vào người của mình là chủ xe lái xe đụng vào ở bãi đỗ xe, khóe miệng lập tức giơ lên một vòng cười, cà lơ phất phơ theo sát nói,
“Là cô!”
“Hừ, thật sự là oan gia ngõ hẹp!” Lam Mặc nói xong, cúi đầu giống như hỏa tiễn xông về đại sảnh.
Tiêu Đằng nhún vai đang muốn đi vào toilet, nghiêng mắt nhìn đến trên mặt đất nằm một chiếc điện thoại kiểu nữ.
Nếu như bình thường, anh sẽ không nhìn lần thứ hai, nhưng hôm nay anh cũng rất nhàm chán đi trở về, thuận tay nhặt lên.
Hẳn là cô gái vừa rồi tức giận đến đôi má đều phồng lên a!
Mở ra điện thoại, sẽ nhìn thấy trên màn hình điện thoại di động hình ảnh, là vừa rồi cô gái kia cùng một gã người đàn ông thân mật chân dung lớn.
Mà tên đàn ông kia, Tiêu Đằng liếc nhận ra là Đường Vân một trong vệ sĩ của em gái.
“Đây là tôi đấy!” Lam Mặc trở lại chỗ ngồi sẽ phát hiện mình điện thoại không thấy rồi, vì vậy lại quay người trở về tìm, sẽ nhìn thấy Tiêu Đằng cầm trong tay lấy điện thoại di động của mình, một thanh trảo tới, xoay người rời đi.
Tiêu Đằng nhìn xem bóng lưng Lam Mặc, nghĩ đến cô gái này phải là hay không Na Tra đến đầu thai, cưỡi bánh xe lửa, bằng không thì làm sao tới lui đều xông như vậy, giống như bốc cháy.
Related Posts
-
Cậu ấm phong lưu VS người đẹp lạnh lùng kiêu ngạo-Chương giới thiệu
Không có bình luận | Th4 17, 2017
-
Cậu ấm phong lưu VS người đẹp lạnh lùng kiêu ngạo-Chương 29
Không có bình luận | Th4 20, 2017
-
Cậu ấm phong lưu VS người đẹp lạnh lùng kiêu ngạo-Chương 04
Không có bình luận | Th4 19, 2017
-
Cậu ấm phong lưu VS người đẹp lạnh lùng kiêu ngạo-Chương 28
Không có bình luận | Th4 20, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.