Cô vợ đáng yêu có một không hai của Tổng Giám đốc-Chương 003

CHƯƠNG 003: GẤP CŨNG KHÔNG CÓ CÁCH

“Cô nàng này vòng eo thật sự rất đẹp.” Có một ông chủ bụng bự nhìn thấy Nhan Nhược đi tới, nước miếng cũng muốn chảy ra.

“Ông đừng làm xằng bậy ở chỗ này, phục vụ ở đây cũng không thể tùy tiện động tới, chọc phiền toái, đừng trách tôi không có nhắc nhở ông.” Bên cạnh có người cảnh cáo nhắc nhở.

“Biết rõ, biết rõ, nhìn như Tần Bát làm chủ, thật ra thế lực sau lưng ông ta chính là Lục thiếu, trước kia cậu ta trông coi công việc mua bán của cha còn chưa kể, hai năm trước vừa nắm quyền Dạ Hoàng, mấy người anh em đều nhìn cậu ta chằm chằm, cũng không biết khi nào thay đổi ?”

“Đúng vậy! Dạ Hoàng tùy tiện nhảy mũi một cái cũng có thể làm rung chuyển thành phố H, nếu như mấy vị Hoàng Thái Tử này tranh quyền thì không tốt.”

“Nhà họ Dạ nước quá sâu. Nghe nói con gái của ông yêu đương với lão đại Nhà họ Dạ.” Người đàn ông bụng bự nói lời này nhìn như có chút hứng thú. Ai không biết, đại thiếu gia Nhà họ Dạ nổi danh phóng đãng, thử hỏi nhà người nào thích con gái của mình chọc vào người đàn ông như vậy.

“Đừng nói chuyện này, tôi không thích nghe.” Người nói chuyện tức giận không có bộc phát được, chỉ cảm thấy uất nghẹn.

Hai người ngậm miệng, cùng nhau xem bảo vật.

Nhan Nhược vô ý nghe được vài câu, trong lòng cảm thấy không yên.

Cô đi qua hội trường, có ba mươi mấy cái bàn tròn lớn, đặt bảo vật của người chủ bán khác nhau, chờ người giám định bảo vật xem xét từng cái mới bắt đầu giao dịch.

Anh trai của cô Nhan Khoa Triển rất thích đồ cổ, thường thường lúc không có chuyện gì làm, cùng bạn bè đi trộm mộ, Nhan Nhược thường nghe thấy nên cũng bị ảnh hưởng, học được một ít kiến thức quan sát bảo vật, nhìn ông chú mở ra chiếc gương cầm tay khảm Bảo Ngọc ở phía trước, chính là đồ cổ thời Thanh triều Ung Chính! Vào thời điểm đó, những người dân bình thường hoàn toàn không có khả năng xài loại xa xỉ phẩm này, cơ bản đều là hậu cung hoàng hậu, phi tử sử dụng.

Còn có bàn phía trước mở ra một cái bình quai vạc bằng bạc ròng, độ chế tác, độ tinh khiết, xem ra cũng lâu lắm rồi, một bàn kế tiếp là một cái Lư Đồng có quai thếp vàng Ba Tư, cái lư này còn có truyền thuyết, dường như nghe anh của cô nói qua nhưng cô cũng không quá chăm chú nghe, đại khái chỉ nhớ là ở triều đại nhà Minh, cái bảo bối này thật đúng là bảo bối trong bảo bối, Giá Trị Liên Thành!

Những vật này tuy trân quý nhưng làm cho Nhan Nhược sợ hãi không vì cái gì khác mà bởi vì những thứ phía trên kia tản ra thần khí không thuộc về nhân gian, làn khí màu đen đậm đặc quanh quẩn ở phía trên, đặc biệt là cái Lư Đồng, Nhan Nhược nhìn thấy rõ bên trong lộ ra một đôi mắt sâu kín, cô hoảng sợ tới mức nuốt một ngụm nước bọt.

“Quần áo, quần áo…” Chú Quỷ xuất hiện một bên, cằn nhằn không chịu rời đi.
“Đừng gấp, đừng nóng vội… Hiện tại cách xa tôi một chút.” Nhan Nhược hơi run rẩy, nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, hung hăng trừng mắt liếc ông ta một cái, nhỏ giọng thì thầm.

Cô biết rõ Chú Quỷ sốt ruột, quần áo của ông ta thật ra là một bộ quần áo chống phân huỷ, nếu không lấy lại bộ quần áo này cho ông ta, lúc trở về trong mộ, thời hạn vừa đến, thân thể mấy trăm năm sẽ từ từ phân hủy.

Có gấp cũng không có cách nha!

Phía trước, Tần Bát đi tới kiểm tra, Nhan Nhược lập tức rũ mắt xuống cẩn thận đi qua.

“Đứng lại ……..” Tần Bát chỉ cảm thấy người phục vụ này rất lạ mắt, cẩn thận nhìn kỹ, giọng nói uy nghiêm, “Tại sao tôi chưa bao giờ gặp cô.”

“Chú Bát, hôm nay Tiểu Trương bị bệnh xin nghỉ, tổ trưởng tạm thời bảo cho tôi tới thế chỗ của cô ấy.” Nhan Nhược ứng biến tự nhiên.

“Ừ!” Tần Bát nhìn Nhan Nhược từ trên xuống dưới, có chút nghi ngờ hỏi: “Những thứ này mang đi đâu?”

“Cho Lục thiếu.” Nhan Nhược bình tĩnh trả lời, Tần Bát nhìn chằm chằm vào mặt của cô, cũng không phát hiện khác thường.

Không biết vì sao trong lòng Tần Bát rất nghi ngờ người phục vụ mới tới, cũng không muốn dễ dàng buông tha, Nhan Nhược rất khẩn trương, vào thời khắc mấu chốt Chú Quỷ chợt xuất hiện ở sau lưng Tần Bát.

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *