Cô vợ đáng yêu có một không hai của Tổng Giám đốc-Chương 014

Chương 014: OAN GIA NGÕ HẸP

“Chú Quỷ, chú không cần lúc nào cũng nhìn tôi ngủ được không? Hù chết người nha.” Mồ hôi lạnh trên trán chậm rãi chảy xuống, hô hấp dồn dập, chằm chằm vào con ngươi tối đen trong chốc lát, mới định thần được.

Nhan Nhược nghĩ lại không nhớ có bao nhiêu đêm dài đằng đẵng như vậy, không có chú Quỷ thì cũng sẽ có hồn phách khác tới quấy rầy, cho tới bây giờ cô gần như không có cảm giác ngủ được ngon giấc, cho dù trong mộng hay thực tế, đều làm cho thần kinh cô căng thẳng.

Cô nghĩ, cô sớm muộn gì cũng bị suy nhược thần kinh, ngã xuống không dậy nổi.

***

“Tiểu Nhược, cuối cùng cô cũng đến đây.” sáng sớm Nhan Nhược đến cửa hàng hoa làm, Lăng Hiểu Tư vui vẻ chào hỏi.

“Chuyện gì vậy?” Nhan Nhược còn chưa kịp buông túi xách, Lăng Hiểu Tư đem một bó hoa hồng màu phấn nhét vào trong ngực cô.

“Sáng sớm hôm nay đã có người tới đặt hoa, đặt số lượng lớn nhất kể từ ngày chúng ta khai trương đến nay, đều trả tiền mặt.” Lăng Hiểu Tư hưng phấn không thôi, lấy ra tờ giấy trắng ghi địa chỉ cho cô xem, “Người khách đặt mua hoa hồng chỉ định muốn cô đưa đến, cô dựa theo địa chỉ trên giấy đưa đi.”

“Chỉ định tôi ?” Nhan Nhược kinh ngạc, trong lòng đột nhiên nổi lên cảm giác khác thường.

“Đúng vậy! Hẳn là khách thích thái độ phục vụ của cô! Tiểu Nhược nhà của chúng ta xinh đẹp nói chuyện ngọt ngào, ai không thích chứ!” Lăng Hiểu Tư bưng lấy khuôn mặt đáng yêu của Nhan Nhược, cười tủm tỉm nói.

Lăng Hiểu Tư là bạn thân rất đặc biệt của Nhan Nhược, nói đến chuyện các cô quen biết nhau, thật đúng là làm cho người buồn cười.

Dáng người Lăng Hiểu Tư rất đẹp, khí chất xuất chúng, lúc ấy bị một tay ăn chơi trác táng nổi tiếng thành phố H quấy rối, đi dạo phố cũng bị theo đuôi, rất phiền toái, Nhan Nhược đi ngang qua, bênh vực kẻ yếu, đánh cho tên theo đuôi chạy mất.

Hai người mới quen đã thân, về sau còn cố ý hẹn tên ăn chơi trác táng, chơi đùa một phen, từ đó về sau tên ăn chơi trác táng kia cũng không dám xuất hiện trước mặt Lăng Hiểu Tư nữa.

Gia cảnh Lăng Hiểu Tư vô cùng giàu có, cha của cô thuộc về người có tư tưởng hiện đại, cho phép Lăng Hiểu Tư tự do đi phát triển. Cô vẫn luôn có suy nghĩ mở tiệm bán hoa, Nhan Nhược cũng là người yêu hoa, hai người phối hợp nhau cùng mở một tiệm bán hoa.

Lăng Hiểu Tư là bạn tốt cô khó tìm được, Nhan Nhược rất quý trọng.

Nghe Lăng Hiểu Tư nói xong… cô nghi ngờ gật gật đầu, lái chiếc xe điện của mình lên đường.

Chỉ định cô giao hoa? Là vị khách nào vậy?

Mặc dù trong lòng cô có nghi vấn nhưng cũng không suy nghĩ sâu, dù sao đưa đến sẽ biết thôi.

Hôm nay thời tiết rất tốt, trời quang mây tạnh, đêm qua mưa một trận không nhỏ mưa, hôm nay không khí có vẻ tươi mát hơn nhiều so với ngày thường.

Thời tiết tốt, tâm tình tốt, đón gió, thế giới thật tốt đẹp, một trận gió phần phật nổi lên làm cho mái tóc dài của cô bay sang một bên, tán loạn trong gió…

Nhan Nhược giật mình, tập trung nhìn, là một chiếc Maybach màu bạc, nhấn còi thật to lướt qua bên người cô, nước dơ trên đường bắn lên tung tóe, rất điên cuồng.

Chiếc váy màu trắng mới mặc vào bị dơ hết, điều này làm cho cô nổi giận, lái sang trọng rất giỏi sao? Giống như kéo chiếc xe cổ lỗ xĩ.

Cô tăng hết tốc lực điên cuồng đuổi theo, bắt được sẽ đánh chết anh, nhất thời quên mất chuyện tặng hoa.

Tưởng chiếc xe điện nho nhỏ của cô không đuổi kịp tốc độ của chiếc Maybach sao, Nhan Nhược cảm giác mình thừa bản lãnh, xe điện nhỏ của mình rất mạnh đấy!

Chủ nhân chiếc Maybach một tay ưu nhã lái xe, một tay xoa càm của mình, nhìn cô gái nhỏ đuổi theo như gió qua kính chiếu hậu, khóe môi hơi giơ lên, trong mắt nhẹ nhàng hiện lên vui vẻ.

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *