Cô vợ đáng yêu của Tổng Giám đốc kiêu ngạo-Chương 029

Chương 029: CÔ GÁI CỐ TÌNH CHE GIẤU

Chiếc Ferrari màu đen dừng ở trước một tòa Offices.

Cửa xe mở ra, người đàn ông vóc người cao to đi xuống xe, tùy ý chỉnh sửa cổ áo của mình một chút.

Trong nháy mắt, một cỗ khí thế mãnh liệt ép tới tất cả mọi người bên cạnh thấp hơn nửa đầu.

Hoắc Lôi Đình rất chán ghét đi vào trong tòa lầu chật chội, dơ bẩn.

Nhưng thân là Tổng Giám đốc, không thể không kiểm tra định kỳ chi nhánh công ty của mình.

Hơn nữa nơi này vốn là công ty tầm thường, gần đây lại thành chỗ anh thường tới.

Ngay cả tài xế cũng cảm thấy, Tổng Giám đốc có thể ngồi chờ ở trong phòng làm việc, để cho bọn họ tới cửa tìm mình.

Cần gì hạ thân phận cao quý của anh tìm tới cửa?

Nhưng Hoắc Lôi Đình tự nhiên có tính toán, ông ta không cần biết rõ, cũng không có tư cách để biết.

Anh mang theo tài xế trực tiếp đi tới phòng làm việc Tổng giám đốc, làm cho Hạ Chí Viễn đang ngồi ở bên trong sợ hết hồn.

“Hoắc tổng, ngài đã tới?” ông ta vội vã đứng dậy, vừa cúi người chào vừa rót nước.

Còn thiếu chút nữa xem Hoắc Lôi Đình là thái tử thật, quỳ lạy hành đại lễ cho anh rồi.

Lần này Hoắc Lôi Đình không có ngồi ghế chuyên dụng Tổng Giám đốc, mà ngồi ở trên sofa.

Hai chân thon dài khỏe khoắn bắt chéo, cách mắt kính, anh châm chọc nhìn lên người đàn ông chẳng bằng con chó ở trước mặt.

Rốt cuộc ông ta làm thế nào sinh ra cô con gái vừa đáng yêu lại vừa thú vị như Hạ Bạch vậy?

Đột biến gen? Hay là mẹ của Hạ Bạch có gen tốt?

A, có lẽ là vậy.

Đang suy nghĩ, cửa mở ra, một giọng nói trong trẻo truyền đến.

“Cha, mẹ làm món ăn mà cha thích, để cho con đưa tới cho cha!” Một cô gái ăn mặc xinh đẹp đi tới.

Hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, ăn mặc nhìn như tươi mát, thật ra tác phong hết sức lã lơi.

Ánh mắt lúng luyến, đồng tử xinh đẹp, sắc mặt không tệ, nhưng lại che giấu đã từng BB qua.

Vóc người duyên dáng yêu kiều, mặc dù mặc quần áo rất đơn giản, nhưng người lại cố ý lộ ra eo thon và đôi mông tròn của mình.

Coi như nhìn toàn thân cô rất sạch sẽ, thanh lịch, thật ra người sáng suốt đều hiểu, cô cố tình che giấu.

Vậy mà Hoắc Lôi Đình cũng không có vì vậy dời tầm mắt khỏi người cô, bởi vì. . . . . .
Hạ Tư Đình bị khí thế mạnh mẽ của Hoắc Lôi Đình ép tới, sửng sốt một lúc lâu, “Vị này là. . . . . .”

Hạ Chí Viễn vội vàng nói, “Đình Đình, đây là Tổng Giám đốc Hoắc Lôi Đình, mau chào Hoắc tổng.”

Hạ Tư Đình mới phản ứng được, người đàn ông ưu tú này là thái tử Á Châu theo lời đồn, Hoắc Lôi Đình.

“Chào Hoắc. . . . . . Hoắc tổng. . . . . .” Cô vội vã chào hỏi.

Vừa định lộ ra vẻ mặt ngọt ngào, nghĩ lại, Hoắc Lôi Đình là ai? Thái tử Á châu!

Kiểu cô gái gì chưa từng thấy qua? Sẽ quan tâm một cái nhăn mày, một nụ cười của cô sao?

Nhẹ nhàng một chút, ngược lại sẽ không sáo rỗng.

Vì vậy cười nhạt, “Chào ngài, tôi là con gái của Hạ tổng, tôi tên Hạ Tư Đình.”

Hoắc Lôi Đình nhìn cô chằm chằm không chớp mắt, khóe miệng cong lên nụ cười như không cười.

Hạ Tư Đình?

Anh nhớ tới, chính là cô gái lã lơi này buổi tối ngày đó ở trước cửa hộp đêm, ăn mặc như gà rừng, ra tay với Hạ Bạch.

Hôm nay lại giả vờ ngây thơ?

Anh khẽ gật đầu, “Chào cô.”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Alert: Content is protected !!