Cô vợ đáng yêu của Tổng Giám đốc kiêu ngạo-Chương 030

Chương 030: CÔ CỐ TÌNH KHÔNG

Hạ Tư Đình nghe được tiếng nói của anh rất dễ nghe, trong nháy mắt trong đầu như nở pháo hoa, trước mắt cơ hồ trống rỗng.

Cô mạnh mẽ kiềm chế cảm xúc của mình, nhếch miệng mỉm cười, thu hồi lại tầm mắt từ trên mặt anh, nhìn về phía Hạ Chí Viễn nói:

“Cha, ăn một chút đi, đồ ăn sắp nguội rồi.”

Hạ Chí Viễn khó xử, Hoắc Lôi Đình ở đây, ông ta không thể tự móc tiền túi mời anh ăn cơm.

Làm thế nào ở chỗ này ăn một mình?

“Để ở chỗ này trước đi, một lát cha ăn.” Hạ Chí Viễn nói, “Bên ngoài rất nóng, con ngồi ở chỗ này một lúc đi?”

“Không được. . . . . .” Hạ Tư Đình cố nhịn đồng ý, dùng khóe mắt liếc Hoắc Lôi Đình, phát hiện anh vẫn nhìn mình chòng chọc! !

Trong lòng cô hơi hồi hộp, vừa mừng vừa sợ, “Con còn phải trở về làm bài tập, con đi trước đây.”

Hạ Chí Viễn ngẩn người, con bé này biết học tập từ lúc nào, còn muốn để cho cô tiếp xúc với Hoắc Lôi Đình nhiều hơn một chút đấy. . . . . .

“Được rồi, vậy con đi đường cẩn thận.”

“Dạ.” Cô hít sâu một hơi, không nhìn Hoắc Lôi Đình nữa, xoay người rời đi.

Cô làm sao không muốn ở lại nói chuyện với người đàn ông ưu tú trên thế giới, tạo một chút tình cảm?

Nhưng tình cảnh này, đổi lại cô gái khác nhất định cũng lấy lòng quyến rũ anh, ước gì anh rủ lòng thương xót.

Mà cô cố tình không, cố tình không thèm để ý anh, như vậy mới lộ rõ đáng quý.

Dù thế nào đi nữa, ánh mắt anh dừng trên người mình, nếu như anh có ý tứ đối với mình, nhất định sẽ chú ý đến cô.

Ôm tâm tư như thế, cô đi ra khỏi phòng làm việc của cha.

Vậy mà cô nào biết, sở dĩ Hoắc Lôi Đình nhìn cô là bởi vì chán ghét và khi dễ cô.

Cũng bởi vì trong chân mày khóe mắt cô có sáu bảy phần giống Hạ Bạch.

***

Buổi chiều, Hạ Bạch làm món ăn thường ngày Tiểu Hòa thích ăn, đưa đến trường học của cậu.

Cô phải thừa dịp trước khi Tiểu Hòa lên lớp, đưa qua cho Tiểu Hòa.

Lúc cô tìm được Tiểu Hòa, cậu đang cùng mấy nam sinh trò chuyện.

Mấy nữ sinh ngồi bên cạnh, đều dùng ánh mắt ái mộ nhìn cậu.

Hạ Bạch che miệng cười trộm, quả nhiên, em trai bảo bối của cô thật sự làm người ta chú ý nhất.

Tiểu Hòa nhìn thấy chị tới, lập tức vui mừng, chạy ra khỏi phòng học.

“Chị, sao chị tới đây?” Tiểu Hòa kéo cánh tay chị, muốn cho chị đi vào.

“Đừng quấy rầy bạn học của em, chị đem súp cho em rồi đi ngay.” Cô sợ làm bạn học của cậu cảm thấy bối rối, như vậy nhất định sẽ làm trễ nãi cậu đi học.

“Không có chuyện gì, các bạn học đều rất dễ thân cận.” Tiểu Hòa nói.

“Không, em ăn đi, chị còn phải đi làm ngay.” Cô nói xong, sờ sờ đầu Tiểu Hòa.

Cậu sắp cao hơn mình rồi, cô sắp đứng không tới mặt em trai.

Bài trước đó
Bài kế tiếp
9 Comments

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *