Đừng đánh mất lòng chung thủy

ĐỪNG ĐÁNH MẤT LÒNG CHUNG THỦY

Có ông bạn nọ, một nghệ sĩ khá tên tuổi, gầm lên giữa bàn nhậu: “Đàn bà chỉ chung thủy khi không có điều kiện ngoại tình!” nói như vậy nghe có vẻ “vu vạ và vạch lá tìm sâu” quá đáng!Một hành động đạo đức, dù tự nguyện hay do tình huống tạo ra thì vẫn là hành động đạo đức. Kẻ phạm tội, dù cố ý hay vô tình cũng vẫn là kẻ phạm tội. Không ai cắt nữa bằng khen của một góa phụ nuôi con thờ chồng ở miền xa, miền sâu, cũng như chẳng ai cấp gấp đôi phần thưởng của một góa phụ sống nơi phố thị. Lý sự như ông bạn ấy thì hóa ra những tấm gương tiết hạnh của thời xưa chẳng đáng để ngày nay học tập? và chẳng lẻ trong thời đại văn minh “đủ điều kiện” hiện nay, tất cả các bà vợ đều ngấp nghé ngoại tình?

Tục ngữ nước ngoài có câu: “dùng kim cương để thử đàn bà, dùng đàn bà để thử đàn ông” thật thế, háo sắc là tham vọng thầm kín trong lòng đàn ông, kể cả khi đã có vợ nhưng với phụ nữ, sự ham mê vật chất sẽ dịu lắng khi đã có chồng, con. Không phải chỉ là phụ nữ Đông phương mới quan niệm “làm gái bốn phương chưa một phương lấy chồng” mà cả “siêu quậy” Tây âu cũng chủ trương “gà đẻ có ổ, chim làm tổ chọn nơi”. Trong ngày cưới chú rể hân hoan tìm cho mình một “cục cưng” còn cô dâu lai sung sướng trong ý nghĩ mình chọn được “nơi nương tựa”. Dài lâu, sự cưng yêu sẽ nhạt nhòa dần nhưng nơi nương tựa thì ai dám bỏ? Một phụ nữ còn độc thân có thể thực dụng hóa tình yêu, có thể liều lĩnh hiến thân để đổi lấy đời sống xa hoa vật chất nhưng ít phụ nữ nào dám bỏ chồng, xa con, tự phá vỡ hạnh phúc đời mình để phiêu lưu tính ái. Ngoại trừ trường hợp họ phải trốn chạy nổi bất hạnh, hoặc một số ít bất thường tâm lý, bệnh hoạn sinh lý, đi theo sự đam mê hoặc của kẻ xấu như trong cơn mộng du.

Nghiên cứu trên nhiều vụ ngoại tình, hầu hết phụ nữ đều trong thế thụ động. Nhưng chính xác của cái gọi là thụ động ấy ra sao? Một phụ nữ ngoại tình thường thụ động trước 2 lực tương tác: sức lôi kéo từ bên ngoài (của đối tượng ngoại tình) và lực xua đẩy từ bên trong (do người chồng vô tình gây ra). Trong tập thể có những cá nhân rời bỏ hàng ngũ, người ta thường đặt câu hỏi: “có phải do lãnh đạo tồi?”. Trong gia đình có trẻ hư hỏng, người ta phê phán: “con hư tại mẹ, cháu hư tai bà”! Vậy, trong hôn nhân khi người vợ ngoại tình, có lẽ người chồng cũng nên tự vấn lại mình xem có hành động nào vô tình làm xói mòn hạnh phúc, làm hư hao lòng chung thủy tuyệt đối của vợ mình. Tự vấn không phải để tự trách bản thân hay thừa nhận hành động ngoại tình của vợ là hợp lý, mà để tránh cho mình khỏi “mọc thêm cặp sừng” trong lần hôn nhân kế tiếp.

Ông ăn chả, bà ăn nem: nếu ông “ăn” thật, bà “ăn” theo thì đó là chuyện miễn bàn. Nhưng lắm trường hợp ông chỉ mới “ngửi” tí chả thôi, bà đã xơi gọn lỏn miếng nem rồi, đó mới là điều đáng tiếc! Trong thời kỳ kinh tế mở cửa này, nhiều ông chồng khoáng đạt văn minh đến nổi chẳng thèm giấu diếm gì với vợ về các khoản “rượu bóp, bia xoa” của mình, dĩ nhiên quý ông biện giải đó là “cách giao tiếp thời thượng” và quý bà cũng đành thừa nhận “cái kiểu quan hệ làm ăn đương đại”. Nhưng sâu kín trong lòng, sự tuyệt đối của hôn nhân có chút gì hụt hẫng và lòng thủy chung vì vậy cũng chao đảo, trở trăn.

Dùng vợ làm mỹ nhân kế: ngỡ như chuyện đùa nhưng rất thật. Có nhiều tay làm ăn lớn, vì kém bản lĩnh, yếu tự tin hoặc vì dự tính mưu toan nào đó đã kéo vợ vào thương trường, dùng nụ cười của “mỹ nhân” để lung lạc đối phương. Lung lạc được đấy, nhưng bản chất hiền hậu trung trinh của vợ cũng bị lung lay lúc nào chẳng biết. Thành công tiếp nối thành công trên địa hạt kinh doanh, nhưng khi thất bại tình trường ập đến, hạnh phúc sẽ bay xa. Hãy cứ đạp xích lô mà vẫn là điểm tựa cho vợ, còn hơn ngồi trong chiếc ôtô đời mới mà cay đắng âm thầm.

Đưa vợ vào những môi trường nhố nhăng: nhóm bạn nhậu nhẹt tại nhà, ngà say nói chuyện thô tục dâm đãng, nhận xét sắc đẹp cô này, khen ngợi thân hình cô kia, thậm chí có nhiều ông còn đem cả vợ mình ra làm đề tài diễu cợt. Nói tục là một trong các tật xấu cố hữu của đàn ông nhưng dứt khoát phải “cắt đứt” khi có sự hiện diện của vợ nhà, không thể đùa vui trên sự xấu hỗ của vợ và cũng cần biết rằng nếu quý bà đã “quen tai” thì tư tưởng ít nhiều đã đổi khác, còn nếu “quen miệng” đến mức có thể tham dự vào câu chuyện thiếu lành mạnh ấy thì sự việc sau này sẽ biến đổi bệnh hoạn tới mức độ nào khó thể lường trước được. Quý ông thuộc tầng lớp trung lưu, nhất là giới văn nghệ cũng cần hạn chế đưa vợ vào những môi trường ăn nhậu vui chơi phóng khoáng, có thể quý ông tự hào rằng mình kiểm soát được mình, kiểm soát được vợ, kiểm soát được chung quanh, nhưng coi chừng hạnh phúc bất ngờ có thể vụt phóng lên mây vào lúc nào đó mà mình…quên kiểm soát.

Cư xử với vợ quá thô lỗ hoặc quá nhu nhược: quá lỗ mãng sẽ khiến vợ đau khổ hoặc oán giận âm thầm, quá nhu nhược cũng gây ra cho vợ sự xem thường hoặc “trèo cao” quá đáng. “leo rào hạnh phúc” vì vọng tưởng một ông chồng “oai phong” hơn hay trốn chạy cuộc hôn nhân bất hạnh hiện tại để cầu tìm một hạnh phúc khác hơn, cả hai đều dẫn đến một hệ quả giống nhau: ngoại tình, nhưng nguyên nhân đầu tiên vẫn là cách cư xử thiếu cân nhắc của ông chồng không biết giữ gìn hạnh phúc.

Hờ hững với vợ: đàn ông thường hay “hạ nhiệt” với một… “món hàng đã cũ” nhưng phụ nữ thì vẫn luôn nóng bỏng đợi chờ. Người chồng mãi mê công việc, lo toan sinh kế nên trong đầu chất chứa toàn chuyện đâu đâu, còn người vợ quanh quẩn việc nhà nên chỉ có chồng là niềm an ủi duy nhất. Nấu một món ngon, bà nghĩ ngay đến ông, nhưng khi ăn món ngon ấy, ông lại mơ màng tới… bạn nhậu. Vẫn yêu vợ, nhưng sự hờ hững vô tình ấy vẫn là căn bệnh mãn tính của đàn ông. Trong mục quảng cáo sản phẩm trên TV có câu chiêu mời đầy ấn tượng: “là phụ nữ, bạn mong muốn gì?… Tôi muốn được anh ấy yêu như ngày đầu”!.

Sự bê tha: còn tệ hơn hờ hững là tật bê tha. Nhiều quý ông khoái rong chơi đến nỗi mỗi khi bước chân ra khỏi nhà thì vợ đố mà biết mấy ngày “anh trở lại”, dĩ nhiên không đến mức biệt tích như tráng sĩ Kinh Kha nhưng cứ tạm thời cắt cơm đi là tốt nhất. Lắm ông nghiện nhậu, nghiện bạn bè tới độ: “mỗi ngày tôi nhậu một lần thôi, từ sáng tinh mơ cho tới chiều tà…”. Đó là chưa kể những tay bê tha thuộc hàng sư tổ “lấy ma tuý cầm hơi, vắng bài bạc là đời thiếu máu”. Sống như vậy chẳng khác nào đã “ngoại tình” trước vợ rồi còn gì! Tuy chưa đổi vợ nhưng có phải đang bỏ vợ bằng hình thức “ngọt ngào mà cay đắng” không?

Nói chung, ngoại tình là một vụ nổ hạnh phúc, bà ấy là quả bom, kẻ ấy là tên khủng bố, còn ông chồng ấy, dĩ nhiên là nạn nhân nhưng liệu có phải là người đã vô tình gieo rắc thuốc nổ ngày càng nhiều trong tổ ấm của mình không?
Sưu tầm báo Bình Dương CN, 07/9/1997-Huy Tần

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *