Lão đại, áo choàng cô lại rớt khắp thế giới rồi-Chương 219

Chương 219: Nợ ân tình

 

Thịnh Đình Trạch chẳng qua ăn một ngụm, liền đẩy đĩa ra ngoài.

Kim Tư thật cẩn thận nói, “Thịnh tổng, đây là không ăn?”

“Ân.” Giọng nam lạnh nhạt.

“Hiện tại chúng ta đây …… Về công ty?” Đây là hành động nhất quán của Tiểu Thịnh tổng, hắn đặc biệt quý trọng thời gian, Kim Tư cũng là căn cứ thói quen hắn vẫn luôn mới hỏi như vậy.

Thịnh Đình Trạch đột nhiên quay đầu đi, cũng không nói lời nào.

Kim Tư lui một bước, cũng không lên tiếng, xem bộ dáng này của Tiểu Thịnh tổng, hẳn là còn muốn chờ trong chốc lát.

Lúc này, cửa Yến Trung, một đám người ôm lấy một người đi ra.

“Nhường một chút!”

“Đừng chen đừng chen.”

Phương Đóa cùng Âu Diệp vẫn cứ duy trì trật tự, Âu Diệp thề sống chết bảo vệ ba ba. Chẳng qua trường hợp không tiền khoáng hậu như vậy, cũng là trong dự kiến.

Một người nổi tiếng trên mạng như vậy, liền giống như đại minh tinh ở ngay bên người mình, một số học sinh văn khoa đều hận không thể tới muốn hỏi kỹ xảo học tập.

Thịnh Dạng xưa nay sắc mặt vẫn luôn lạnh nhạt, hiện tại môi anh đào nhấp, cô cũng mơ hồ đoán được sẽ phát sinh tình huống như vậy, cho nên mới không quá muốn bị phơi ra ngoài sáng thân phận của mình.

Sắc mặt cô vẫn luôn thực âm trầm.

Mặc dù có Phương Đóa cùng Âu Diệp giữ gìn trật tự, nhưng nhiều người như vậy, hai bọn họ lực lượng vẫn quá nhỏ.

Một đám nam sinh rất cao, dáng người lại có vài phần cường tráng đột nhiên đẩy Phương Đóa một phen, Phương Đóa lập tức liền sắp quăng ngã trên người Thịnh Dạng, ngã xuống như vậy, khẳng định hai người đều rơi không nhẹ, đặc biệt là Thịnh Dạng, hơn phân nửa cằm muốn trầy da, Phương Đóa đôi tay múa may, liều mạng muốn đánh bại quán tính, nhưng tự nhiên lại nơi nào là cô có thể địch qua?

“Cẩn thận……” Theo Thịnh Đình Trạch cùng nhau đi ra Kim Tư thấy một màn như vậy, tâm đều nhắc tới cổ họng.

Nhưng thấy vị Tiểu Thịnh tổng hắn đi theo luôn luôn thực vững vàng bỗng nhiên như một trận gió xoáy rời khỏi bên người hắn, chạy nhanh qua ——

Thịnh Dạng tay vững vàng tiếp một cái, tiếp được Phương Đóa, gần như chỉ dùng một bàn tay, nhàn nhạt thoáng nhìn, liếc nam sinh cường tráng kia, làm người kinh hồn táng đảm, sau đó cô một cái tay khác nhìn như tùy ý mà liền đẩy một chút nam sinh kia, nam sinh một cái chớp mắt biểu tình phá công, ước chừng thối lui vài mét.

Ăn mặc bộ tây trang comle, hoàn toàn phù hợp thân phận hắn đang vội chạy tới Thịnh Đình Trạch bỗng dưng dừng bước, nhưng mà vẫn là không hẹn chạm vào ánh mắt lạnh nhạt Thịnh Dạng.

Âu Diệp phản ứng lại, vội vàng đi đến trước mặt nam sinh so với hắn cao hơn nửa cái đầu, thở phì phì lại hung tợn mà đẩy hắn một phen, “Uy, ngươi sao lại thế này?”

Thực dùng sức mà đẩy, đối phương lù lù bất động.

Âu Diệp nghi hoặc mà nghiêng nghiêng đầu, không đúng a, vừa rồi xem ba ba liền dùng mấy ngón tay, rất nhẹ nhàng a?

Hắn không tin tà lại đẩy, dưới tác dụng của lực cùng phản lực, hắn bị quăng ngã dập mông một cái, thật thảm.

“A, Dạng Dạng, thật là thật cám ơn ngươi, nếu không phải ngươi ra tay kịp thời, hai chúng ta liền đều quăng ngã, ngươi quá khốc đi?” Phương Đóa đôi tay đan nhau, mặt đầy sùng bái mà nhìn Thịnh Dạng, sau đó theo tầm mắt cô nhìn qua, liếc mắt một cái nhìn thấy Thịnh Đình Trạch người đầy sương lãnh.

“Ngô……” Cô nhìn thấy lại muốn choáng váng, Thịnh Dạng sớm có chuẩn bị mà tiếp được cô.

Phương Đóa không choáng váng huyết, không choáng váng sâu, duy nhất liền choáng váng sắc đẹp, đỉnh đầu cô phảng phất có vô số ngôi sao nhỏ kim sắc bay nhanh xoay tròn, trong miệng khẽ lẩm bẩm, “Như thế nào sẽ có người đàn ông giống như tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết, nữ nhân, ngươi đừng trốn, lời này quả thực là đo ni đóng giày vì hắn.”

Thịnh Dạng rõ ràng mà thấy được người anh cả cô nghe câu nói như thế, giữa mày nhảy nhảy, bộ dáng có điểm khó có thể chịu đựng.

Vừa rồi xem dáng vẻ hắn, vội vàng như vậy, rõ ràng là muốn tới cứu cô, tuy rằng cứu người chưa toại, cô tự mình thành công hóa giải nguy cơ, nhưng đây cũng coi như là thiếu nửa phần ân tình đi?

Thịnh Dạng nhớ tới hôm nay Điền Khả Nhụy nói cho cô, viết làm văn phải nâng cao phần tình cảm, chính là chú ý bánh ít đi bánh qui lại, chẳng qua cái lễ này không phải lễ bình thường, đó chính là nợ ân tình.

Nghĩ vậy, đôi mắt màu hổ phách cô lóe lóe, sau đó lập tức đi qua.

“Kim tư, về công ty.” Thịnh Đình Trạch lập tức xoay người.

“Ai?” Kim Tư đột nhiên không kịp đề phòng, hắn lúc này mới hiểu rõ Tiểu Thịnh tổng đặc biệt chạy nơi này ăn cơm, còn không phải là vì……

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Alert: Content is protected !!