Lão đại, áo choàng cô lại rớt khắp thế giới rồi-Chương 360

Chương 360: Đốm lửa, đủ để cháy lan ra đồng cỏ

 

Tiếng cười khẽ của hắn đưa tới, Thịnh Dạng hơi hơi nhíu mày, “Ngươi cười cái gì?”

Bị hắn cười đến không được tự nhiên, cô gái  nhà người khác thẹn thùng gì đó, đều là nắm tay áo, nhón mủi chân, lúc cô không biết theo ai, lại thuận tay cầm lấy một cây bút, trên giấy tính toán đề mục, viết xuống một chuỗi lại một chuỗi công thức phức tạp, rậm rạp, che trời lấp đất……

Dịch Tuyển Thừa nhìn không tới, hắn lại chỉ chậm rãi nói, “Ngươi đang quan tâm ta.”

Thịnh Dạng không lên tiếng.

Không thừa nhận, cũng không phủ nhận.

Về đế đô tương đương với chui đầu vô lưới, cũng tăng thêm hệ số nguy hiểm cho hắn.

Cô đúng là quan tâm hắn.

Tuy rằng không có trả lời, nhưng Dịch Tuyển Thừa đã vạn phần thỏa mãn, hắn thấy được quan hệ hắn cùng Thịnh Dạng một chút tiến bộ nhỏ, tuy rằng thong thả, nhưng tốc độ đều đi tới.

Tầng quan hệ này giống như hoa quỳnh, rất khó nở rộ, nhưng một khi nở rộ, tất nhiên là mỹ diễm tứ phương, kinh diễm cực hạn.

Hắn phía trước nhìn không tới hy vọng, đều có cực đại kiên nhẫn, huống chi là hiện tại.

Đốm lửa, đủ để cháy lan ra đồng cỏ.

Đây giống như là một loại ăn ý, trong lòng hai người hiểu rõ mà không nói ra mà không nhắc lại đề tài này.

“Khi nào đi?” Dịch Tuyển Thừa bỗng nhiên nhẹ giọng hỏi.

“Giữa trưa ngày mai.”

“Ta đưa ngươi.”

Lần này Thịnh Dạng thật ra cũng không từ chối.

***

Sân bay ——

Kín người hết chỗ, lại có một ít người, cho dù ở bên trong đám người cũng phá lệ dẫn người chú mục.

Thịnh Dạng mang tai nghe nghe nhạc, trên người cô mặc chính là JK Khang Duy Trinh tỉ mỉ phối hợp cho cô, hoàn toàn là thiếu nữ đẹp lạnh lùng kiêu ngạo.

Khang Duy Trinh dường như đặc biệt yêu thích JK, hoặc là có thể nói JK phong cách càng phù hợp cùng con gái cô, phụ trợ đến con gái cô càng thêm diễm lệ ướt át.

Bên cô đứng chính là Thịnh Đình Trạch đầy người túc lãnh, một thân tây trang thương vụ, hoàn toàn tinh anh trong tinh anh, rõ ràng cùng sân bay không hợp nhau, phảng phất tạo hình lõm, nhưng mà đứng ở chỗ này, khí tràng lại như phủ qua tất cả, không hề có cảm giác không hợp.

Bên người Kim Tư là một ít bảo tiêu, lại là một ít hành lý.

Bảo tiêu là chuyên nghiệp, không có cảm xúc nào dư thừa.

Nhưng hắn liền không giống, thời khắc nơm nớp lo sợ, sợ hai vị chủ nhân này một lời không hợp liền đấu lên, ai đều không phải nhân vật dễ chọc.

Thịnh Hàm Cảnh cùng Thịnh Ngự Hi cũng khẩn trương hề hề mà trốn ở góc phòng nhìn.

Thịnh Ngự Hi vò đầu, “Vì sao cố tình là anh cả mang em gái đi đế đô a?”

Thịnh Hàm Cảnh cười nhìn hắn, “Ngươi đi sẽ có dung hơn anh cả?”

Loại thời điểm này cười so không cười càng có lực sát thương, hoàn hoàn toàn toàn bị xem thường.

Thịnh Ngự Hi lần thứ hai vò đầu, anh hai nói cũng đúng.

Em gái nếu ở cuộc thi thương mại trung có vấn đề gì không hiểu, anh cả hoàn toàn có thể giải đáp cho cô, điểm này là hắn cùng anh hai đều làm không được.

Huống chi đám bại gia tử đế đô cũng không phải là dễ chọc, hắn phía trước tham gia cuộc thi thương mại, tràn đầy thể hội, chỉ có anh cả càng trấn được bãi, đám bại gia tử kia cũng sẽ sợ sát thần mặt lạnh hắn, do đó hoàn mỹ bảo vệ em gái, không đến mức làm cô bị thương tổn.

Lúc này, Thịnh Đình Trạch vẫn luôn cắm túi quần thẳng tắp đứng liếc mắt một cái nhìn Thịnh Dạng, như suy tư gì trong chốc lát, sau đó lập tức đi ra ngoài.

Kim Tư vội vàng nhảy nhót theo sau, “Tiểu Thịnh tổng, ngươi đi đâu?”

“Chờ ở đây.” Hoàn toàn là giọng mệnh lệnh, Kim Tư lập tức như bị làm định thân thuật, không dám động.

Thịnh Hàm Cảnh thấy thế, vội vàng cũng một mình đi ra bên ngoài, Thịnh Ngự Hi nghi hoặc xem hắn, “Anh hai, ngươi đi đâu?”

Thịnh Hàm Cảnh cười tủm tỉm mà đem ngón tay đặt ở bên môi, làm cái thủ thế im tiếng.

Thịnh Ngự Hi ngoan ngoãn lại yên lặng, không hề đi theo hắn.

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *