Mật ngọt tình yêu 100 điểm: Vợ đẹp bất lương có chút ngọt ngào-Chương 281

Chương 281: Muốn cùng anh chúc mừng

Giọng điệu “Bạn gái cáu kỉnh với tôi” là nháo đến loại nào!

Boss nhà cô giống như thiên thần cao cao tại thượng không dính khói lửa phàm tục …… Sẽ…… Nháo…… Biệt nữu……?

Thư kí trẻ cảm thấy chính mình tam quan quả thực tao ngộ rồi một hồi hạo kiếp.

Thời gian từ từ trôi qua, chút bất tri bất giác, Diệp Loan Loan đã ở bên ngoài đợi hơn hai giờ.

Thư kí trẻ thỉnh thoảng thăm đầu hướng trong phòng hội nghị nhìn, biểu tình rõ ràng có chút xấu hổ, “Trước đó Trợ lý Hứa rõ ràng nói lập tức liền họp xong mà, như thế nào lâu như vậy…… Xin lỗi Diệp tiên sinh…… Đại khái là trên hội nghị gặp vấn đề gì……”

Boss sẽ không phải là thật sự ở cáu kỉnh đi? Rốt cuộc đối lập lần trước, anh chính là trước tiên kết thúc hội nghị ra tới……

“Không sao, công việc quan trọng, cô cũng đi làm việc của cô đi, không cần ở chỗ này tiếp tôi.” Diệp Loan Loan tốt bụng mở miệng nói.

Trên đầu Thư kí trẻ xác thật còn có một đống công việc, nghe vậy đành phải lưu luyến không rời đi trước.

Cùng lúc đó, trong phòng họp.

Dựa theo qui trình bình thường, hội nghị hẳn là đã sớm kết thúc, kết quả lại không biết vì sao lùi lại đến bây giờ.

Mắt thấy sắc trời càng ngày càng tối, hội nghị vẫn không hề có muốn ý tứ kết thúc, Diệp Loan Loan nhịn không được đã gửi một cái tin nhắn qua di động Tư Dạ Hàn: “Anh chừng nào xong việc hả?”

Cô xác định chính mình xuyên qua cửa kính nhìn thấy đang nghe cấp dưới báo cáo, Tư Dạ Hàn cầm lấy di động nhìn thoáng qua.

nhưng sau khi xem xong người đàn ông liền dời tầm mắt, không có bất luận phản ứng gì.

Diệp Loan Loan đành phải tiếp tục chờ.

Một lát sau, thấy hội nghị còn không có kết thúc, cô lại gửi một tin, “Còn chưa xong sao?”

……

Liên tục gửi vài tin cũng chưa phản ứng, Diệp Loan Loan ghé vào trên bàn, chầm chậm nhấn xuống mấy chữ: “Em hái cải bắp thảo đều sắp héo……”

Cho đến khi sắc trời đã hoàn toàn tối sầm xuống, cuối cùng Tư Dạ Hàn mới từ trong phòng hội nghị đi ra.

Đám cao tầng bị ngược đến liền tò mò cũng không dám nhìn, vừa ra tới tất cả đều đi tứ tán, chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, chỉ có Hứa Dịch căng da đầu đi theo ở phía sau.

Tư Dạ Hàn nâng bước chân dài, mắt nhìn thẳng bước nhanh tới phía trước, đồng thời căn dặn Hứa Dịch ở một bên, “Đặt vé máy bay Paris chuyến tiếp theo.”

Hứa Dịch thật cẩn thận dùng dư quang trộm liếc mắt nhìn Diệp Loan Loan chờ ở bên cạnh một cái, không dám chậm trễ, vội vàng theo tiếng: “Vâng, tôi lập tức đi đặt!”

Cùng với một trận tiếng bước chân lộc cộc, Diệp Loan Loan thấy Tư Dạ Hàn rốt cuộc ra tới, lập tức đứng lên, kết quả, mới vừa đứng dậy liền nghe được Tư Dạ Hàn tựa hồ muốn đi công tác nước ngoài.

Diệp Loan Loan sửng sốt một chút, đang muốn mở miệng, giây tiếp theo lại truyền đến âm thanh “Rầm” một tiếng.

Bởi vì đứng dậy quá cấp, trong lòng ngực cô tràn đầy một túi đồ to lập tức đều rơi tất cả xuống đất.

Bên trong túi có rau dưa các loại thịt để nấu lẩu, trừ những thứ đó ra còn có một ít bàn chải đánh răng khăn lông ít hôm nữa đồ dùng, hẳn là cô chuẩn bị dọn đến nhà ở tập thể dùng.

Sau khi nhìn đến vài thứ kia rơi rụng trên mặt đất, thần sắc Tư Dạ Hàn nháy mắt lạnh hơn vài phần.

Nhưng mà, một giây sau, anh lại nhìn đến ——

Diệp Loan Loan chuẩn bị những vật dụng hàng ngày đó…… Mặc kệ là bàn chải đánh răng khăn lông, hay là khăn tắm dép lê, tất cả đều là hai phần……

Một phần là hồng nhạt, một phần là màu xanh, hơn nữa đều là nhãn hiệu anh quen dùng, hẳn là tìm lấy từ người giúp việc ở cẩm viên.

Sau khi nhìn hai phần những vật dụng hàng ngày đó, sắc mặt Tư Dạ Hàn bỗng nhiên thay đổi, nháy mắt dừng bước chân……

Diệp Loan Loan khom lưng, nhặt lại từng món, từng món đồ vật, sau đó ngẩng khuôn mặt nhỏ, lẩm bẩm hỏi, “Anh muốn đi công tác sao? Em tìm được công việc…… Muốn cùng anh chúc mừng……”

Người đàn ông mím môi, mặt vô biểu tình mở miệng, “Không có, là Hứa Dịch muốn đi công tác.”

Hứa Dịch: “…… A?”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *