Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 0755

Chương 0755: LY HÔN

“Súc sinh! !” Trang Tĩnh Vũ nhìn con trai, rống lên: “Con dám mắng cha như vậy sao?”

Trang Hạo Nhiên nhìn cha, biết bình thường ông chán ghét nhất cấp dưới đùa bỡn nữ đồng nghiệp ở văn phòng, lập tức có chút lúng túng và hoảng sợ đứng lên, liếc về phía cha. . . . . .

Đường Khả Hinh cũng hoảng sợ vỡ mật ngồi dậy, mắc cỡ mặt đỏ tới mang tai, đưa lưng về phía cửa, vừa cài cúc áo sơ mi của mình, vừa hung hăng trừng mắt liếc nhìn Trang Hạo Nhiên, mới lúng túng nhìn về phía Trang Tĩnh Vũ gật đầu một cái, rồi vội vàng xông ra ngoài! !

Trang Tĩnh Vũ cũng không để ý tới Đường Khả Hinh, chỉ lạnh lùng đứng ở bên cửa, nhìn chằm chằm vào con trai! !

Trang Hạo Nhiên liếc Khả Hinh một cái, mới có chút cố kỵ nhìn cha một cái.

Ngoài cửa, các nữ thư ký cũng mắc cở đỏ bừng mặt, hơi xoay người.

Lúc này Trang Hạo Nhiên mới ý thức tới cúc áo sơ mi của mình cũng chưa có cài xong, anh có chút lúng túng vội vã cài cúc áo sơ mi. . . . . .

Trang Tĩnh Vũ nhìn cảnh tượng này, càng thêm tức giận đi vào phòng làm việc, phịch một tiếng đóng cửa lại! !

Ngoài cửa, tất cả nữ thư ký giật mình, Tiêu Đồng càng hoảng sợ vỡ gan mật đứng ở ngoài cửa, nhìn cánh cửa phòng làm việc đóng chặt, hai mắt của cô nhanh chóng quay một vòng, cũng nhanh bước xoay người đi vào phòng thư kí! !

Bên trong phòng làm việc! !

“Súc sinh! ! Đã cảnh cáo con, không thể tùy tiện đụng nữ cấp dưới, bây giờ con càng quá quắc, lại dám trắng trợn đùa giỡn nữ thư ký như vậy?” Trang Tĩnh Vũ nói xong, người đã phẫn nộ không nói nên lời, liếc mắt nhìn thấy cây gậy golf bên cửa sổ sát đất, ông không nói hai lời, sải bước đi về phía đầu kia, nắm cây gậy golf! !

“Cha!” Trang Hạo Nhiên nhìn cha cầm gậy golf, anh lập tức hoảng sợ, đưa tay ngăn cản nói: “Con đâu có đùa giỡn với nữ thư ký?”

“Khả Hinh không phải nữ thư ký sao?” Trang Tĩnh Vũ nhìn anh rống giận!

“Bây giờ cô ấy không phải là nữ thư ký của con, bây giờ cô ấy là Phó Tổ trưởng phòng kinh doanh rượu! Cách xa con lắm !” Trang Hạo Nhiên vừa núp cha, vừa hoảng sợ nói.

Ánh mắt của Trang Tĩnh Vũ nhíu lại, nhìn con trai, lửa giận ngút trời nói: “Cô ấy cách xa con, tại sao lại xuất hiện ở phòng làm việc của con? Còn bị con công khai đùa giỡn! ?”

“Cha! Cha đừng nói chuyện khó nghe như vậy! !” Trang Hạo Nhiên gấp gáp tức giận nói: “Cha không thể đối với con như vậy, cha biết rõ con thích cô ấy! Nhưng cha lại một lần hai lần ba phản đối, bốn lần ngăn cản! ! Đến cùng con đã làm chuyện gì sai để cho cha phản đối con như vậy? Con không phải con ruột của cha hả?”

“Con không phải là con ruột của cha! Con từ tảng đá nứt ra đấy! Cho nên con mới không tim không gan không phổi như vậy! !” Trang Tĩnh Vũ tức giận đến thân thể run rẩy nhìn con trai, nói: “Nếu như con có thành ý với cô ấy, nên biểu đạt tình yêu với cô ấy vào đêm kết hôn !”

“Hắc…!” Trang Hạo Nhiên vừa đứng ở sau ghế sa lon, vừa nhìn về phía cha bật cười chế giễu, nói: “Cha thật muốn làm như vậy, cũng sẽ không có chị rồi !”

“Đã nói con là súc sinh! !” Trang Tĩnh Vũ nghe xong lời này, hai mắt liền bốc lửa, giơ gậy golf, bộ dáng giống như cầu thủ, tức giận vung về phía anh, rống giận: “Con muốn trêu chọc ai cũng được! Nhưng Khả Hinh thì không được! ! Cha xem cô ấy giống như con gái ruột thịt, tuyệt đối không thể để cho cô ấy bị loại người như con chà đạp!”

“Con . . . . . Con. . . . . Tôi cũng không phải do súc sinh đẻ ra, con làm sao lại chà đạp cô ấy? Con đối tốt với cô ấy còn không hết đấy?” Trang Hạo Nhiên vừa trốn gậy golf của cha, vừa oan uổng phân trần, nói: “Con biết rõ suy nghĩ của cha, cha luôn thích Thiên Lỗi chững chạc, không thích con !”

“Cha đều thích người của toàn thế giới, nhưng chán ghét con! ! Con ép buộc Khả Hinh làm chuyện xằng bậy ở văn phòng, còn dám mang Thiên Lỗi ra so sánh? Nó mới không giống con, làm việc khoa trương quái đản! Đều là lỗi của cha, nuôi thứ như con! ! Hiện tại cha sớm đánh chết con, con sảng khoái, cha cũng sảng khoái!” Trang Tĩnh Vũ không nói hai lời, lại muốn vung gậy golf, đi về phía sau ghế sa lon, cắn răng muốn đánh chết con trai! !

“Cha! !” Trang Hạo Nhiên chống tay nhẹ trên mặt ghế sa lon, mới muốn tránh né, sau vai đã trúng một gậy của cha, vẻ mặt anh đau khổ kêu to: “A! ! Đau chết ông rồi!”

“Kiếp sau con đầu thai, sẽ làm ông của cha!” Trang Tĩnh Vũ lại muốn vung gậy golf, cắn răng muốn đánh con trai! !

Cửa phòng làm việc, phịch một tiếng mở ra, truyền đến một câu: “Muốn đánh giết nó, trước tiên đánh chết em đi! !”

Hai cha con đồng thời kinh ngạc ngẩng đầu lên. . . . . .

Từ cửa bay vào một bóng dáng màu hồng ! !

Ân Nguyệt Dung mặc một bộ đồ công sở màu hồng, bên ngoài khoác một cái tạp dề không còn kịp cởi xuống, buộc tóc xoăn hấp dẫn xinh đẹp, trên mặt còn dính một chút bột mì, tức giận phẫn nộ đi vào, cả người run rẩy hung hăng nhìn trái phải phòng làm việc, rốt cuộc nhìn thấy chồng tay cầm cây gậy golf, đứng ở bên ghế sa lon, vẻ mặt con trai cũng kinh ngạc đứng ở một bên nhìn mình, bà cảm thấy choáng váng, tay đè trán, nói: “Thật là một ngày cũng không để cho tôi yên, mới vừa qua sinh nhật, trưởng thành một tuổi, thì làm ra chuyện này! !”

Trang Hạo Nhiên nghĩ tới mẹ biết mình mới vừa làm chuyện mập mờ với Khả Hinh ở văn phòng, lập tức không dám lên tiếng. . . . . .

Vẻ mặt Ân Nguyệt Dung lập tức tức giận, thở hổn hển đi đến Trang Tĩnh Vũ, trước mặt chồng của mình, tức giận nói: “Xem một chút! ! Đây chính là con trai anh nuôi lớn! ! Mới vừa ở văn phòng, rõ ràng rất nhanh sẽ có thể ôm cháu rồi, cũng bởi vì bị cha chồng như anh, mang cháu của em, nhét về trong bụng của cô ấy! !”

Trang Tĩnh Vũ nhất thời bất đắc dĩ ngẩng đầu lên nhìn vợ.

Ân Nguyệt Dung tức giận, vẻ mặt kích động nhìn chồng, vừa chỉ con trai vừa nói: “Đã nhiều năm qua, bởi vì có người cha dạy dỗ như anh, mới dạy ra loại con trai vô dụng này! Lúc làm việc với phụ nữ cũng không biết đóng cửa! ! Quan tâm ông ấy là ông trời hay khỉ gió gì, trước tiên làm xong rồi nói! !”

Phốc! !

Tiêu Đồng khó nhịn cười, lập tức đóng cửa phòng làm việc.

Hai mắt Trang Hạo Nhiên sáng lên, liếc về phía mẹ.

“Bà xã! ! Em dạy con như vậy làm sao được?” Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ nhìn vợ, khổ tâm khuyên: “Bình thường anh đều tùy ý em, nhưng lần này là vì Khả Hinh. . . . . .”

“Bình thường anh đều tùy ý em?” Ân Nguyệt Dung vừa nghe lời này, liền tức giận nói: “Làm sao anh đều tùy ý em? Anh đương nhiên tùy ý em rồi, nghĩ tới em gả cho anh lâu như vậy, không phải bởi vì công việc, anh ném một mình em ở trong nhà sao? Anh biết tại sao em càng ngày càng trẻ không? Đó là vì em cũng không nhìn thấy ánh mặt trời! !”

Bà nói xong, mắt lập tức rưng rưng! !

“Ôi mẹ nó! !” Trang Ngải Lâm đứng ở bên ngoài phòng làm việc nghe lén, nghe nói như thế, liền vội vàng lắc đầu một cái nói: “Quá không biết xấu hổ! ! Rõ ràng mẹ chỉ thích phơi nắng! !”.

Bên trong phòng làm việc!

“Bà xã, em đừng tức giận. . . . . .” Trang Tĩnh Vũ nhìn vợ khóc, lập tức đi lên muốn đỡ vợ. . . . .

“Anh tránh ra!” Ân Nguyệt Dung cảm thấy tức giận đẩy chồng ra, trong mắt rưng rưng, uất ức nghẹn ngào nói: “Nghĩ tới lúc ấy em gả cho anh, cũng là bởi vì có Ngải Lâm! ! Cho nên em vẫn biết ơn anh có hành động thú tính duy nhất một lần trong cuộc đời này!”

Trang Hạo Nhiên lập tức ngưng mặt, không dám lên tiếng! !

“Bà xã. . . . . . em. . . . . .” Trang Tĩnh Vũ cảm thấy đỏ mặt nhìn vợ!

“Anh suy nghĩ một chút xem, anh chính là thứ cố chấp! ! Mặc kệ em chủ động hay bị động, xấu hổ, ám hiệu, anh cũng không tới gần em, làm cho em buồn bực chết! ! Cho nên lúc ấy em liền thề, nếu tương lai em có con trai, em nhất định không để cho nó giống như cha nó! ! Vô dụng! ! !” Ân Nguyệt Dung đè mạnh lồng ngực, kêu lên dữ dội! !

“. . . . . . . . . . . .” Trang Tĩnh Vũ không nói nên lời nhìn vợ.

Ân Nguyệt Dung càng nói càng tức giận nhìn về phía chồng, tiếp tục chỉ vào con trai nói: “Anh xem một chút, anh dạy ra con trai tốt! Mặc dù bạn gái có nhiều, lên giường không mấy! ! Nhất định bị thứ cố chấp như anh làm cho sợ hãi! Cũng làm cho thằng nhóc của nó sợ hãi! Sớm biết như vậy, khi còn bé không để cho nó tắm rửa! !”

“Mẹ! !” Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu lên, nhìn mẹ, mặt đỏ lên nói: “Nửa người dưới của con mạnh mẽ được không?”

“Súc sinh! !” Trang Tĩnh Vũ lại muốn trách mắng con trai! !

“Em tình nguyện nó là súc sinh! ! Nếu như nó là súc sinh, Khả Hinh đã sớm là con dâu của em, em không cần ngày ngày nhìn hình cô ấy làm hình dáng cây kéo, kích động rơi lệ!” Ân Nguyệt Dung cảm thấy đau lòng bưng mặt khóc, nức nở hết sức thê lương, nói: “Con dâu của tôi ơi, cháu của tôi ơi, các người lúc nào mới đến ! ? Tôi muốn các người cũng sắp điên rồi! Đừng nhìn tôi trẻ, tôi không thể sống lâu năm. . . . . .”

“Bà xã, em đừng nói lời như vậy!” Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ gọi vợ. . . . . .

“Em biết rõ anh ghét bỏ em trẻ hơn! Anh muốn cưới một người già! !” Ân Nguyệt Dung tức giận ngẩng đầu lên nhìn chồng, lại nghẹn ngào rơi lệ nói: “Khi đó em gả cho anh, vài chục công ty vàng bạc đá quý, vài chục xe kim cương, cũng không đấu lại mối tình đầu của anh! ! Anh đừng cho rằng em không biết anh thích Mạn Nghi! ! Cho nên anh mới thích con trai của bà ấy như vậy!”

“Bà xã! Chuyện này cũng đã xảy ra lâu rồi? Đừng nói nữa! Anh thích em, anh yêu em!” Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ nhìn vợ nói.

“Anh yêu em, anh không yêu con trai của em!” Ân Nguyệt Dung lại kích động điên cuồng kêu lên: “Từ ngày nó ra đời, anh nhìn thấy nó không vừa mắt, mặc dù em cũng nhìn nó không thuận mắt, nhưng dầu gì nó cũng là bảo bối của em! ! Có ai thiên vị như anh sao? Mạn Nghi người ta ngày ngày nói đến chuyện con trai của mình, tại sao em không nói đến con của em? Em . . . . . Em không nói đến, anh liền cho rằng con của em không cao quý hả ?”

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên kích động nhìn mẹ, trong lòng mênh mông!

“Em cảnh cáo anh, Trang Tĩnh Vũ!” Vẻ mặt Ân Nguyệt Dung tức giận đi đến gần chồng, lại đưa tay chỉ vào lồng ngực của ông, kêu to: “Hôm nay tâm trạng của em vốn rất tốt, muốn làm chiếc bánh ngọt màu hồng cho anh, nhưng anh đừng buộc em bỏ thuốc chuột vào bên trong! Con của em êm đẹp muốn yêu, tại sao lại khó như vậy hả? Anh nói nó muốn theo đuổi công chúa nước Anh, anh cũng phản đối! Nhưng anh nhìn Khả Hinh của em đi? Con mắt thật to, lỗ mũi thật cao, môi ngọt ngào, là người đàn ông đều thích, muốn nếm thử một chút! Con của em muốn nếm thử một chút thì thế nào? Chẳng lẽ, nhà họ Trang chúng ta không sánh bằng nhà họ Tưởng? Em thấy Thiên Lỗi cũng không có đẹp trai như con của em! !”

“Lúc này, em đừng nói lung tung như vậy. . . . . .” Trang Tĩnh Vũ cảm giác mặt rịn mồ hôi, muốn khuyên vợ. . . . . .

“Em nói lung tung cái gì hả?” Ân Nguyệt Dung lại bước tới gần chồng, tức giận nói: “Em bị Mạn Nghi chọc tức nhiều năm như vậy, không phải bởi vì con trai của em đẹp trai hơn con trai của bà ấy không? Tại sao con trai của bà ấy có thể mang Khả Hinh đi, con trai của em lại không được! Anh đừng cho rằng em không biết chuyện ở phòng ăn nhân viên lần trước! Con trai của em bị uất ức như vậy, nếu không phải bởi vì anh là chồng em, em sớm liều mạng với anh rồi! Anh còn dám ngăn cản em bồng cháu? ! Nhà họ Trang của anh không cần con cháu nối dòng, nhà họ Ân của em muốn! ! Nó còn có ông ngoại và bà Ngoại ! Muốn cho hai ông bà cụ biết anh đối với cháu trai của bọn họ như vậy, về nhà anh sẽ bị quỳ sầu riêng ! ! Đừng ép em về nhà mẹ đẻ, ở lại nhà ông tám đến mười năm! !”

“Bà xã. . . . . .” Trang Tĩnh Vũ cảm thấy sốt ruột, nhìn vợ.

Ân Nguyệt Dung nói xong, lại kích động muốn khóc lên, nhưng vẫn cắn răng nghiến lợi cảnh cáo một lần cuối: “Trang Tĩnh Vũ! ! Em cảnh cáo anh một lần cuối cùng! ! Nếu anh còn dám ngăn cản con trai và Khả Hinh ở chung một chỗ! ! Ly hôn đi . . . . . . . . . . . ”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *