Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 0922

Chương 0922: CÔNG BỐ

Một chiếc Rolls-Royce màu đen chậm rãi chạy tới một tòa cao ốc Chí Tôn trong nội thành! !

Chuông điện thoại di động vang lên.

Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng nắm điện thoại di động, nhận máy đáp: “Ừm! !”

Trang Hạo Nhiên ngồi ở trên một chiếc Rolls-Royce khác, hai mắt nặng nề lóe lên nói: “Thủ tướng không gặp người! !”

Tưởng Thiên Lỗi nhíu chặt mày, cầm điện thoại di động, hai mắt thâm thúy thoáng qua ánh sáng mấy phần cứng rắn, từ khi anh làm Tổng Giám đốc cho tới nay, luôn oai phong một cõi, xưa nay khiêm tốn, không chút nào không tổn hao gì huyền thoại anh sấm rền gió cuốn, chỉ thấy anh dừng lại hai phút, liền sâu kín nói: “Nói cách khác, ông ấy cho phép chúng ta tiến tới?”

Trang Hạo Nhiên thở gấp, nói nhanh: “Đúng vậy!”

Tưởng Thiên Lỗi nghe nói như vậy, trầm ngâm một lúc, lạnh lùng nói: “Biết rồi.”

“Thiên Lỗi. . . . . .” Trang Hạo Nhiên cầm điện thoại di động, cảm giác chiếc xe dọc theo đường núi trùng điệp chạy xuống, mặt anh cứng lại, vẫn do dự một chút, nói: “Anh thật muốn giúp tôi làm như vậy sao ?”

Tưởng Thiên Lỗi lạnh nhạt nói: “Cũng chỉ có cậu mới có thể đặt tên cho con chó nhà cậu buồn nôn như vậy! Thứ vong ân phụ nghĩa!” (con chó của THN tên lỗi lỗi!)

Anh nói xong, liền nhanh chóng cúp điện thoại, ngẩng đầu lên lạnh lùng nhìn Đông Anh nói: “Lập tức thông báo các bộ phận, cho dừng lại dự án khách sạn dưới nước và tất cả các hạng mục của tập đoàn chúng ta và chính phủ bỏ vốn đầu tư, thông báo cho tất cả phóng viên, vào sáu giờ tối mở họp báo, công bố một kế hoạch!”

“À?” Đông Anh lập tức khiếp sợ xoay người nhìn Tưởng Thiên Lỗi, nói: “Dừng. . . . . . Dừng lại?”

“Đúng vậy! !” Tưởng Thiên Lỗi lập tức ngẩng lên đầu, nhìn Đông Anh nói: “Nối máy điện thoại với Chủ tịch Lưu, Chủ tịch Trương, Chủ tịch Trần cho tôi, còn có Tổng Giám đốc Tập đoàn Hàn thị!”

Đông Anh nghe nói như vậy, mặc dù cảm thấy hoảng sợ, vẫn không thể làm gì khác, cầm điện thoại di động lên, trước hết nhanh chóng bấm điện thoại phòng làm việc của Chủ tịch Lưu, lúc này chính là buổi chiều, tất cả lãnh đạo tối cao tập đoàn rất có thể ở tại phòng làm việc, cô vừa nối thông điện thoại của phòng thư kí, vừa căng thẳng đến mồ hôi lạnh chảy ròng! !

Một chiếc Rolls-Royce màu bạc khác ! !

Trang Hạo Nhiên lại căn dặn Tiêu Đồng, thông báo cho tất cả phóng viên Trung Quốc và nước ngoài, phát tin tức, Hoàn Cầu sắp rút toàn bộ vốn đầu tư trong nước, chuẩn bị chuyển sang trụ sở chính ở nước Anh, hoặc các nước ở Châu Âu, hoan nghênh lãnh đạo các nước ném ra cành ô liu! !

“Vâng! !” Tiêu Đồng cũng cảm thấy nặng nề thở gấp, cầm điện thoại di động nhấn điện thoại của đám phóng viên! !

4 giờ 15 phút chiều ! !

Tin tức của kênh kinh tế tài chính hôm nay truyền ra rất nhanh, nghe nói Tập đoàn Hoàn Cầu chuẩn bị rút vốn ra khỏi nước, hơn nữa tất cả chi nhánh tập đoàn, bao gồm Tập đoàn Hàn thị cũng lập tức hưởng ứng kêu gọi, rối rít phát ra tin tức bất mãn đối với chính phủ, cũng chuẩn bị mở hạng mục hết sức quan trọng mới rút tiền trong nước, trong khoảng thời gian ngắn, ảnh hưởng cả đất nước, thị trường chứng khoán bắt đầu rung chuyển nghiêm trọng, rất nhiều dân đầu cơ bắt đầu nghi ngờ không hiểu, rối rít gọi điện thoại hỏi thăm tình huống.

Phòng làm việc Thị Trưởng! !

Tống Vĩ Thần không thể tin nổi ngẩng đầu lên, nhìn thư ký, hoảng sợ đến sắc mặt tái nhợt, khiếp sợ ngẩng đầu lên nói: “Cô. . . . . . Cô nói cái gì? Hoàn Cầu chuẩn bị rút vốn! ! ? Hạng mục khách sạn dưới nước gần 100 tỷ đô, chuẩn bị rút vốn?”

Thư ký cũng rất gấp gáp nhìn Tống Vĩ Thần, nói: “Đúng vậy! ! Kênh Tài chính kinh tế đã bắt đầu phát ra tin tức này! Giống như tin tức hết sức chính xác, hơn nữa sắp mở cuộc họp báo với phóng viên, công bố tình huống này!”

“Chuyện này như thế nào! ? Bọn họ vong ân phụ nghĩa! !” Tống Vĩ Thần vỗ bàn, tức giận kêu to: “Chính phủ thật vất vả ủng hộ tập đoàn bọn họ đi tới hôm nay, nói đi là đi! ! ! không quan tâm hơn một triệu công dân trong nước chúng ta! ! Thật quá đáng! ! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Vẻ mặt thư ký cũng bất đắc dĩ đứng ở một bên, không dám lên tiếng.

Tống Vĩ Thần ngồi ở trên ghế da, hai mắt nhanh chóng lóe lên, nghĩ tới dự án khách sạn dưới nước vẫn là đang từng bước hoàn thành dưới sự giám sát của mình, nếu như Hoàn Cầu rút vốn, sẽ tạo ảnh hưởng khổng lồ cho con đường chính trị của mình? Suy nghĩ đến chỗ này, anh cảm thấy hốt hoảng cầm điện thoại lên, nhanh chóng trực tiếp gọi điện thoại phòng đọc sách của Thủ tướng, tiếng chuông kéo dài vang hơn ba lần, Tịnh Kỳ mỉm cười nhận điện thoại, nói nhỏ: “Xin chào, phủ Thủ tướng nghe đây!”

“Tịnh Kỳ tiểu thư, làm phiền cô giúp tôi chuyển máy cho Thủ tướng!” Tống Vĩ Thần vừa dùng khăn tay trắng lau mồ hôi trên trán, vừa gấp gáp nói.

Tịnh Kỳ mỉm cười cầm điện thoại, dịu dàng nói: “Thật xin lỗi, Thị Trưởng Tống, bởi vì hôm nay thân thể Thủ tướng bị bệnh nhẹ, bây giờ đang nghỉ ngơi, nói không tiếp khách.”

“A. . . . . .” Tống Vĩ Thần nhất thời lo lắng, sững sờ tại chỗ, nuốt cổ họng một cái, nắm điện thoại hoảng sợ đến vỡ gan mật, nghĩ đến 6 giờ chiều, Hoàn Cầu bắt đầu họp báo, anh lập tức căng thẳng hỏi: “Vậy. . . . . . Vậy. . . . . . Lúc nào Thủ tướng tỉnh lại?”

Tịnh Kỳ dịu dàng nói: “Sáu giờ 30 phút.”

Tống Vĩ Thần hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch, lập tức cúp điện thoại, lại cầm lên khăn tay trắng lau mồ hôi trên trán, dùng tay mở cái nơ giữa cổ của mình, nói nhanh: “Mau! ! Lập tức chuẩn bị xe đến Hoàn Cầu! ! Tôi muốn tự mình gặp hai vị Tổng Giám đốc! ! Lần này cho dù phải cầu xin, tôi cũng yêu cầu gặp! ! Nếu như hai vị Tổng Giám đốc không gặp, tôi muốn gặp chủ tịch! !”

“Vâng! !” Thư ký lập tức xoay người, đi ra ngoài! !

Lúc này, toàn thị trường chứng khoán khắp nơi rung chuyển, vô số phóng viên trong và ngoài nước rối rít bắt đầu ở trước máy vi tính, kích động viết tin tức giật gân, vô số tập đoàn trong và ngoài nước đầu tư ở trong nước, nghe nói Hoàn Cầu chuẩn bị rút vốn, lo lắng chuyện có biến, lập tức dừng hạng mục trong tay, yên lặng theo dõi diễn biến, lập tức vô số lãnh đạo trung ương tầng tầng rối rít gọi điện thoại, giận dữ hỏi tình huống như vậy, thậm chí bắt đầu thành lập tổ hành động đặc biệt, trong đó quan chức được Thủ tướng phái ra, vỗ bàn, ở trong cuộc họp gào lớn: “Rốt cuộc Hoàn Cầu làm như vậy, là ghim người tập đoàn bọn họ, hay nhằm vào đất nước! ? Nghe nói Hoàn Cầu từng có quan hệ với quan chức chính phủ chúng ta, mới có thể tuỳ tiện đưa ra hành động này! ! Nhưng bất kể xuất phát từ tình huống gì, hiện tại lúc này, mọi người cũng phải dừng lại cho tôi ! Nếu không mọi người bị ràng buộc cùng chết! !”

Vô số quan chức ngồi tại chỗ, có người không lên tiếng, có người đang tức giận mắng! !

Ủy viên Trương ngồi ở phía trước, lạnh lùng nghiêm mặt, im lặng không lên tiếng.

Đồng hồ treo tường trong phòng họp Chính phủ đã chỉ 5 giờ 30 phút, rất nhiều truyền thông và phóng viên rối rít đứng ở bên ngoài khách sạn Á Châu, quay chụp tất cả nhân viên Hoàn Cầu đúng là bắt đầu sắp đặt, chuẩn bị mở cuộc họp báo, các phóng viên rối rít hướng về phía ống kính công bố: “Còn 30 phút nữa, tập đoàn xuyên quốc gia sắp tuyên bố tin tức giật gân! Theo nguồn tin tiết lộ, một chút nữa đây sẽ công bố rút vốn liên quan dự án khách sạn dưới nước, dự án khách sạn dưới nước gần 100 tỉ, rốt cuộc có thể thực hiện ở trong nước chúng ta hay không, mời đón xem bản tin kinh tế tài chính của chúng tôi !”

Phòng làm việc Chủ tịch! !

Vợ chồng Tưởng Vĩ Quốc, vợ chồng Trang Tĩnh Vũ, bao gồm Trang Ngải Lâm và Tuyết Nhi căng thẳng ngồi ở trước TV, xem tình huống này, cũng căng thẳng ngưng mặt! !

“Rốt cuộc Thiên Lỗi và Hạo Nhiên muốn làm gì?” Đôi tay Diệp Mạn Nghi không khỏi nắm chặt cánh tay chồng, căng thẳng hỏi.

Sắc mặt Trang Tĩnh Vũ nặng nề, nhìn cảnh tượng này, im lặng không lên tiếng.

Tưởng Vĩ Quốc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này, phát ra muôn ngàn khí thế, lạnh lùng suy nghĩ rốt cuộc hai người này muốn làm cái gì? Chẳng lẽ rượu đỏ thật sự xuất hiện?

Đại sảnh khách sạn Á Châu!

Một chiếc Rolls-Royce màu đen chiếc xe thắng gấp ở trước cửa khách sạn, Tưởng Thiên Lỗi mới vừa mặc tây trang màu đen, trong muôn ngàn ánh đèn flash, vừa cài cúc áo tây trang, vừa lạnh lùng đi về phía trước, đám phóng viên lập tức ùa lên, tay cầm máy chụp hình muốn phỏng vấn anh, rất nhiều vệ sĩ được huấn luyện như quân đội, nhanh chóng ngăn bọn họ ra, mà ở một bên, Tống Vĩ Thần cũng đầy mồ hôi đi tới phía trước, muốn chào hỏi Tưởng Thiên Lỗi! !

Tưởng Thiên Lỗi lại lạnh lùng lách mình đi vào đại sảnh khách sạn, không để ý tới anh! !

“Tổng Giám đốc Tưởng! !” Tống Vĩ Thần nhất thời gấp gáp gọi anh, còn có 30 phút nữa đã mở cuộc họp báo! !

Tưởng Thiên Lỗi tiếp tục bước nhanh vào bên trong, thái độ rất mạnh mẽ cứng rắn, làm cho đám phóng viên căng thẳng, kích động giơ Digital Camera, chụp được một màn kinh điển này!

Thời gian gần 5 giờ 50 phút! !

Trong một căn phòng bí mật truyền đến từng trận tiếng kêu thê lương, cả người Uyển Thanh đầm đìa máu tươi bị tổ chức dạ hành nhân dùng móc thép đâm vào bả vai, treo người lên, máu tươi từng dòng chảy xuống, cô gục mặt, mặc cho máu tươi và mồ hôi nóng chảy ròng ròng, nhưng vẫn cắn răng nghiến lợi nói: “Tôi không biết rượu đỏ ở nơi nào! ! Giết tôi đi!”

“Lại mạnh miệng! !” Một cô gái đã từng ám sát Thanh Bình ở dưới biển, cô lập tức căn dặn mọi người chuẩn bị thôi miên cho Uyển Thanh! !

Đúng lúc này, tiếng chuông vang lên! !

Dạ hành nhân nhận điện thoại, sau khi đáp lời, ngay sau đó xoay người, nhìn cô gái nói nhanh: “Người của Ủy viên Lưu bí mật thông báo tin tức, muốn chúng ta lập tức thả người này! Nói chuyện rất khẩn cấp! !”

“Thả?” Cô gái kinh ngạc nhìn anh ta, kêu to lên: “Lúc này thả người?”

***

Một chiếc chiếc Rolls-Royce màu bạc nhanh chóng dừng ở trước thảm đỏ khách sạn! !

Trang Hạo Nhiên ở trong ánh đèn flash của đám phóng viên, nhanh chóng cầm điện thoại di động bước nhanh vào bên trong, vừa đi vừa nhanh chóng hạ thấp giọng, vội nói với Lãnh Mặc Hàn: “Hiện tại tôi và Thiên Lỗi, nhân cơ hội tạo áp lực cho chính phủ, dùng thế lực thứ ba bức bách bọn họ thả Uyển Thanh! Cũng nhân cơ hội đánh tan kế hoạch hợp tác của hai bên! ! ! Nhưng tôi vẫn không rõ ràng lắm, người tra hỏi Uyển Thanh ở phe kia, đề phòng bọn họ bất đồng ý kiến, vào lúc này, anh lập tức nắm chắc vị trí tra hỏi Uyển Thanh ! Tôi sợ sắp không còn kịp rồi! !”

Lãnh Mặc Hàn chậm rãi để điện thoại di động xuống, sâu kín xoay người, nhìn chằm chằm Lâm Đình hôn mê trên mặt đất, lập tức nói: “Lập tức bắt đầu! !”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *