Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1052

Chương 1052: CÙNG NHAU

Du thuyền phát ra tiếng còi chấn động nghiêm túc giống như hiệu lệnh quân đội ! !

“Ầm! Ầm! Ầm!” Ba tiếng pháo mừng xông thẳng lên không trung vang lên tiếng rung chuyển trời đất, khói mù năm màu sáu sắc, tiếp tục giống như cầu vồng bay vọt lên, đây rốt cuộc là quy củ cao đến cỡ nào mới đi nghênh đón một người như vậy! ! Nghe nói trước kia ông cụ Tưởng và ông cụ Trang, lúc cùng thành lập Câu lạc bộ và khách sạn Á Châu, từng tỏ ra khí phách chứng minh có sức thuyết phục chắc hơn vàng, hai nhà là bạn bè ! Hơn nữa cùng chung lý tưởng và theo đuổi, cùng nhau ở vùng biển phạm vi Khách sạn Á Châu bơi tới du thuyền bên Câu lạc bộ Á Châu! !

Mặc dù không cùng một chiếc du thuyền! Nhưng hôm nay quy củ rất cao ! !

Đến nay! ! Hoàn Cầu hợp tác nhiều năm như vậy, vẫn theo kế hoạch và tinh thần của ông cụ Tưởng và ông cụ Trang đi đến hôm nay, cũng từ từ từng bước đi về phía huy hoàng! ! Nhưng bởi vì Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ, hai người cũng không quá thông thạo bơi lội, hành động vĩ đại bơi mùa đông, đã được hai nhà ngưng lại! ! Hôm nay, nghe nói Tổng Giám đốc Trang bởi vì ngất xỉu ở đại sảnh khách sạn Á Châu, sau khi Tổng Giám đốc Tưởng biết chuyện, cũng không có đi qua thăm ngay, ngay sau đó tin tức truyền tới trong tai tất cả mọi người, mọi người lập tức đồn đãi, Tổng Giám đốc Trang sống không lâu, mà Tổng Giám đốc Tưởng mở cuộc họp nội bộ cấp cao, tính toán thay thế Hoàn Á, trở thành ông chủ nắm giữ cả tập đoàn Hoàn Cầu! !

Anh nói, bơi mùa đông, tại sao có thể không bơi chứ ? !

Rất nhiều phóng viên, phóng viên tin tức thời sự, phóng viên kinh tế tài chính, phóng viên báo buổi sáng, phóng viên báo buổi chiều, rối rít chạy tới khách sạn Á Châu, tính toán giành được đăng trang đầu chuyện này trước, lại nghe thấy Tổng Giám đốc Trang bởi vì ăn cơm bên ngoài, thân thể mới lập tức không khỏe, hôn mê bất tỉnh, cũng không có chuyện gì lớn, thậm chí người phát ngôn của Hoàn Cầu, cầm tài liệu trong tay, tạm thời mở họp báo tại hiện trường, hết sức vui mừng công bố với mọi người một tin tức tốt, nói chuyện cách đây gần năm mươi năm, ông cụ Tưởng và ông cụ Trang cùng nhau thành lập tập đoàn Á Châu, đã từng cùng nhau tỏ ra khí phách bơi lội trong mùa đông, được truyền thành giai thoại! Đáng tiếc sau đó, hai vị chủ tịch cũng không quá thông thạo bơi lội, không có tiếp tục hành động vĩ đại này, hôm nay Tổng Giám đốc Trang vì ăn mừng thuận lợi khởi công dự án vĩ đại khách sạn dưới nước, liền tự mình nhận nhiệm vụ này, ở trước mặt truyền thông rộng lớn, ở bên bờ khách sạn Á Châu bơi tới bên du thuyền Câu lạc bộ Á Châu! ! Tổng cộng chiều dài khoảng hai hải lý! !

Lời này vừa nói ra, tất cả phóng viên có mặt đều xôn xao, ngay cả nhân viên khách sạn Á Châu tại hiện trường, cũng rối rít kinh ngạc kêu lên: “Hai hải lý?”

Hai phóng viên tờ báo doanh thương nghe nói như vậy, lập tức cầm máy chụp hình, tụ lại một đám, bàn tán xôn xao nói: “Một hải lý đã gần 2 km! ! Hai hải lý, không phải 4 km? Anh ấy có làm được hay không ?”

“Giống trống khua chiêng thế này, hẳn là có thể ?” Một phóng khác viên nói! !

“Nhưng bên kia truyền đến tin tức, không phải nói anh ấy cũng sắp ngủm rồi sao?” Có người lại nói.

“Nói đùa sao? Một người có thể bơi hai hải lý, sẽ ngủm sao? Anh ngủm, anh ấy vẫn còn chưa ngủm! Chuyện như vậy không có phổ biến! !” Có một phóng viên tại hiện trường cũng không tin cười nói: “Trước kia còn nói Tổng Giám đốc Tưởng và Tổng Giám đốc Trang có tư tình! Làm cho tôi đây hưng phấn một phen, còn muốn theo dõi! Sau đó cũng không phát hiện được chuyện gì !”

Chuyện này cũng thì thầm to nhỏ truyền ra, nhưng đã có rất nhiều phóng viên rối rít kích động cầm máy quay, lúc trời chiều vẫn còn đỏ, đi ra khách sạn Á Châu, xa xa nhìn đến bên kia du thuyền Câu lạc bộ Á Châu tiếp tục vang lên tiếng còi, lá cờ phất phới, bên này, bến tàu nhỏ khách sạn Á Châu đã có không ít nhân viên khởi hành du thuyền, như mũi tên chuẩn bị lái về phía khu vực Tổng Giám đốc Trang sắp bơi lội, kéo lưới thô, giống như bắt cá mập, nhiều nhân viên và một số tân khách của khách sạn, các loại phóng viên, cũng đã rối rít chạy đến bên kia xem náo nhiệt! !

Trước quầy tiếp tân khách sạn Á Châu, mấy nam quản lý tụ chung một chỗ, bao gồm Trần Mạn Hồng và Nhã Tuệ kinh ngạc đi xuống, cũng rối rít tụ chung một chỗ, nghĩ tới Tổng Giám đốc Trang thật sự là thân thể khỏe mạnh, thời tiết lạnh như vậy bơi lội trong mùa đông?

Trần Mạn Hồng ah một tiếng, ngược lại cũng có chút không khách sáo cười nói: “Anh ấy làm như vậy, là muốn chứng minh nửa người trên, hay nửa người dưới đây!”

“Mạn Hồng!” Nhã Tuệ không nói nên lời nhìn cô một cái, lại lo lắng, trong gió biển giá rét, nói: “Rốt cuộc Tổng Giám đốc Trang ở đâu? Không bắt đầu, một chút nữa trời tối, nước lạnh hơn!”

Trần Mạn Hồng nghe nói như vậy, cũng không nhịn được cười nói: “Có thể đanh ở phòng làm việc, nghĩ tới làm sao mặc quần áo bơi đẹp trai! ! !”

***

Quả nhiên nói trúng! !

Văn phòng Tổng Giám đốc! !

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên không chịu nổi, đứng ở trước bàn trà ghế sa lon, khuôn mặt vặn vẹo trái phải trước sau, nhìn đống quần áo bơi màu đen, trắng, xanh đen, trong đó còn có vài bộ đồ bơi da cá mập bó sát người, anh vừa nhìn liền không nhịn được cau mày kêu lên: “Rốt cuộc! ! Lúc ấy hai ông cụ làm thế nào có dũng khí ở trước mặt nhiều người như vậy, mặc đồ bơi bại lộ như vậy, bơi 4 km! ! May mắn không phải truyền hình trực tiếp, chẳng may phát hiện anh đây không đẹp trai thì làm thế nào?”

Đám người Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt ngồi xổm trên mặt sàn, trong tay mỗi người ôm một con vẹt, vừa cầm thức ăn đút cho con vẹt, vừa căng thẳng nói: “Đến đây! ! Hát một bài cho anh trai Moon riv¬er! ! Moon riv¬er! ! Moon riv¬er! !”

Mấy con vẹt không ngừng ăn thức ăn, không nói câu nào!

Tô Lạc Hoành càng gấp gáp, cả người đổ mồ hôi nói: “Mẹ kiếp! ! Con vẹt này không phải vào đầy miệng sao? Tại sao một câu tiếng anh cũng không nói! ! Như vậy ông đây làm thế nào dạy cho nó hát Moon riv¬er! !”

Lâm sở nhai càng khẩn trương quỳ rạp trên mặt sàn, càng không ngừng cho ăn, càng không ngừng dụ dỗ gọi: “Moon riv¬er ! Moon riv¬er ! Tao fuck mày ! ! Em gái mày!

“Em gái mày! !” Con vẹt này lập tức bắt chước ! !

“Ông đây không muốn mày nói tiếng trung! !” Lâm Sở Nhai sụp đổ ngồi xổm trên mặt đất, khàn khàn kêu lên! ! !

Trang Hạo Nhiên lập tức bị mấy tên cầm thú dọa sợ, anh tức giận ngẩng đầu lên, nhìn bọn họ trực tiếp kêu lên: “Mấy tên súc sinh các người! Trước hết không cần lo đám vẹt kia, tới xem anh đây một chút! ! Làm sao mặc mới đẹp trai! !”

“Ôi chao! ! Tùy tiện đi!” Tô Lạc Hoành vừa đút cho con vẹt ăn, vừa nói: “Anh thật coi anh là Tôn Dương sao (*)! !”

Chú thích (*): Tôn Dương là vận động viên bơi lội Trung Quốc.

“Cút! ! Anh đây mới sẽ không lái xe không có giấy phép! !” Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên không chịu nổi, hai tay chống bên hông, cúi đầu, nhìn đống đồ bơi trước sau trái phải, coi như anh đẹp trai đi nữa, cũng biết da mặt mình tuyệt đối không có dầy như vậy, một mình bơi lội trong mùa đông! ! Đây chính là hai hải lý? Chẳng may trong quá trình này mình không cẩn thận bị chuột rút, hoặc có chuyện gì, không phải rất mất mặt sao! ?

Hai mắt của anh nhanh chóng chuyển một cái, lập tức ngẩng đầu lên, rất đáng yêu nhìn đám người Tô Lạc Hoành bật cười nói: “Hay là như vậy đi! ! Chúng ta có nạn cùng chịu! ! Có phúc cùng hưởng! Mọi người cùng nhau nhảy với anh đi! ! Như thế nào?”

Phốc! !

Tào Anh Kiệt nghe xong lời này, ngay lập tức phát điên ôm con vẹt kia, ngẩng đầu lên, căng thẳng nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: “Anh có thể tìm tôi ! Tôi không bơi không tốt! Chẳng may làm cho thằng em nhỏ bị lạnh hư mất thì làm thế nào? Vợ tôi còn chưa sinh con !”

Trang Hạo Nhiên cảm thấy tức giận nhìn anh, trực tiếp kêu lên: “Đừng ghê tởm như vậy! ! Theo như cậu nói, những vận động viên kia không cần sinh con sao ! ?”

Lúc này Lâm Sở Nhai cũng khiếp sợ kêu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Anh cũng đừng tìm tôi ! ! Hôm qua tôi mới đi kiểm tra sức khỏe tổng quát, phát hiện gan, lách, phổi, thận đều không quá tốt! ! Đầu gối và đầu đều bị đau nhức! Toàn thân cao thấp đều là bệnh! Tôi không dám làm chuyện này! ! Anh tìm Lạc Hoành đi !”

Tô Lạc Hoành cũng lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên nói ngay: “Anh muốn tôi nhảy tôi sẽ nhảy ! ! !”

Cỡ nào yêu quý ! Cỡ nào trung thành và can đảm! ! Cỡ nào hết lòng hết sức! !

Trên mặt Trang Hạo Nhiên giống như quét qua một tầng ánh sáng, ánh mắt sáng lên nhìn Tô Lạc Hoành, mới vừa nổi lên cảm động, muốn ca công tụng đức một phen. . . . .

Tô Lạc Hoành một tay vừa ôm con vẹt, nhún nhún vai, giơ một tay lên nói: “Tôi đây không biết bơi lội, nhiều lắm cùng chết với anh ! ! Dù sao tôi sống cũng không giúp được anh !”

Trang Hạo Nhiên lập tức mây đen che đỉnh đầu, mặt không nói nên lời, nhìn mấy tên súc sinh này, không có một ai có ích ! !

Lúc này Tào Anh Kiệt nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: “Đúng rồi! ! Mặc Hàn biết bơi, hơn nữa bơi không kém anh! ! Hay là để cho anh ấy bơi cùng anh đi! !”

“Cút cút cút cút cút! !” Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên căm hận nhìn Tào Anh Kiệt tức giận nói: “Anh ấy mới vừa sống lại, tim phổi cũng còn có chuyện ! Các người muốn anh ấy chết, anh đây cũng không để cho các người sống! Mấy súc sinh! ! Nuôi các người có lợi ích gì! ! Anh đây tự mình bơi! ! Không bơi cùng thì không bơi cùng! ! Bơi lội mà thôi! ! Trước kia anh đây vẫn còn ngủ ở trong biển! Ngủ thật thoải mái! Đến lúc đó anh ngủ thiếp đi trong biển, các người không nên gọi tôi thức dậy !”

Phốc . . . . .

Mấy người Tô Lạc Hoành nghe nói như vậy, không nhịn được cúi đầu bật cười! !

Trang Hạo Nhiên cảm thấy tức giận khom người, nắm một cái quần bơi màu đen, cầm chặt ở trong tay, đột nhiên nghĩ đến điều gì, lập tức từ trong túi quần vội vàng rút điện thoại di động, gọi điện thoại cho Bác Dịch. . . . .

Phòng làm việc VIP ! !

Bác Dịch ôm chặt eo nhỏ nhắn của Trang Ngải Lâm, đi catwalk xong, lại đè cô ở trước bàn làm việc, rất kịch liệt mút môi của cô, thậm chí lại vén váy dài của cô lên, đưa tay giữa hai chân cô, xoa mạnh. . . . .

“A . . . . .” Trang Ngải Lâm ngẩng mặt rất hưởng thụ và kích thích kêu lên, lại hưởng thụ bàn tay Bác Dịch tràn đầy kén tằm, xoa lấy giữa hai chân, kích thích làm cho người ta sung sướng như tiên ! !

Lúc này điện thoại di động ở trong túi của Bác Dịch vang lên! !

Trang Ngải Lâm vừa hưởng thụ Bác Dịch hôn mạnh cổ của mình, cô lập tức cảm thấy điện thoại ồn ào, liền đưa tay sờ soạng khắp nơi trên người của Bác Dịch, rốt cuộc sờ tới điện thoại di động ở trong túi quần của anh, cô một phát bắt được, tức giận đưa ném mạnh nó tới trên tường bên kia, bốp một tiếng, điện thoại di động toàn bộ vỡ ra, chia làm mấy mảnh ! !

“Mẹ nó! !” Trang Hạo Nhiên lập tức cầm điện thoại di động, kinh ngạc màn hình điện tới cắt đứt, tức giận nói: “Giờ phút khẩn cấp, không có một người nào có ích! ! Ngay cả làm bạn bơi lội với ông đây cũng không được! !”

Tiếng gõ cửa lập tức vang lên! !

“Vào đi! !” Trang Hạo Nhiên tức giận gọi! !

Tiêu Đồng đẩy cửa đi vào phòng làm việc, nhìn Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt lộ ra khó xử nói: “Lão đại! Chủ tịch Trang hỏi anh chuẩn bị bao giờ xong! Còn có mười phút! Nếu anh còn chưa có chuẩn bị xong, ông ấy nói ông ấy đã chuẩn bị xong sợi dây!”

“. . . . .” Trang Hạo Nhiên dừng lại một lát, mặt lại hơi vặn vẹo trái phải, nhưng vẫn cam chịu, buồn bực nói: “Biết rồi, biết rồi ! !”

Tiêu Đồng cười trộm một phen, mới vừa muốn đi ra ngoài, nhưng lại nghĩ tới điều gì, xoay người nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Đúng rồi! ! Tôi quên nói cho anh, Tổng Giám đốc Tưởng nói mời anh nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, trong quá trình bơi lội, ngàn vạn lần không được xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, nếu không, mọi người sẽ nghi ngờ mạng sống không được lâu, thậm chí còn nói anh ấy sẽ mở cuộc họp nội bộ cấp cao, tính thay thế anh, trở thành ông chủ nắm giữ cả tập đoàn Hoàn Cầu! Anh ấy không hy vọng có tin đồn nhảm ! Cho nên mời anh suy nghĩ vì chuyện lớn, cũng nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ!”

Trang Hạo Nhiên cảm thấy phiền não, lại xua tay nói: “Biết rồi, biết rồi! ! Đi ra ngoài! !”

Tiêu Đồng nhịn cười vội vàng đi ra ngoài . . . . .

“Đợi một chút . . . . .” Trên mặt Trang Hạo Nhiên giống như quét qua một tầng ánh sáng, nhìn Tiêu Đồng lập tức như đứa bé, cười thật vui vẻ nói: “Cô mới vừa nói ai mời tôi nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ?”

Tiêu Đồng lập tức sửng sốt đứng ở bên cửa, xoay người nhìn anh nói: “Tổng Giám đốc Tưởng ! !”

“. . . . .” Tròng mắt Trang Hạo Nhiên lập tức vui sướng con xoay vòng, nhìn tới trước một chút, bật cười hả hê! !

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *