Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1138
Không khí lập tức căng thẳng! !
Lúc này Trang Hạo Nhiên mới từ trong ánh mắt của Tô Lạc Hoành, biết được phần tài liệu Chu Trường Dũng cầm trong tay chính là tài liệu vì mua bán đất đai Lãnh Mặc Hàn đã phân tích các loại vấn đề về tỉ suất đầu tư và trị giá đầu tư, thậm chí phía dưới còn có kế hoạch cùng phát triển trong tương lai, biểu đạt mãnh liệt ý nguyện của tập đoàn Hoàn Cầu. . . . . Hai mắt của anh lóe lên, cũng lập tức cảm thấy chuyện phiền toái! Dù sao, ngày hôm qua Chu Trường Dũng trong lòng không có tính toán, thịnh tình đối đãi, cũng không có nghĩ tới, chuyến này bọn họ tới đây là có mục đích! !
Lãnh Mặc Hàn căng thẳng nhất, đứng ở một bên, nắm chặt quả đấm, cũng không nói được một câu nào, ngày hôm qua Chu Trường Dũng bày tỏ với mình một phen, lời nói còn văng vẳng bên tai, hôm nay làm như vậy, sẽ để cho người hiểu lầm và thất vọng, anh lập tức ngẩng đầu lên nhìn Chu Trường Dũng! !
Chu Trường Dũng im lặng không lên tiếng, khuôn mặt lạnh lùng ngưng lại, hai tròng mắt híp sâu, lại lật xem từng tờ từng tờ hợp đồng, cả người tản ra khí thế, cũng lộ ra ông đang không vui và nghi ngờ, còn có mấy phần thất vọng! !
Đám người Tô Lạc Hoành và Tào Anh Kiệt hết sức căng thẳng nhìn, mấy cô gái nhỏ Nhã Tuệ và Trần Mạn Hồng nhìn cảnh tượng này, hết sức không hiểu, Đường Khả Hinh tựa vào bên cạnh Trang Hạo Nhiên, nhìn mọi người hai bên, sắc mặt nặng nề nguội lạnh như vậy, cô càng ngạc nhiên! Tiểu Nhu là cô gái ngốc nghếch, ngây thơ đơn giản, nhìn vẻ mặt cha lộ ra có chút nghiêm túc, cô cũng chợt cảm thấy ngạc nhiên, từ từ cất bước đi về phía cha, nhẹ nhàng dịu dàng hỏi: “Cha. . . . . Cha có chuyện gì vậy?”
Lãnh Mặc Hàn nhắc mí mắt, nhìn Tiểu Nhu một cái, lại cắn chặt răng, cúi đầu, thở dốc một hơi.
Chu Trường Dũng không lên tiếng, tiếp tục lật xem tài liệu. . . . .
Tiểu Nhu nhìn ông như vậy, cũng nghi ngờ đứng gần bên cạnh cha, theo hướng của ông, trợn to hai mắt nhìn trên tài liệu viết hợp đồng bán mua đất đai, có liên quan đến tập đoàn Hoàn Cầu, ánh mắt của cô trợn lên, nét mặt mang theo một chút cũng không tin nổi, ngẩng đầu lên nhìn Lãnh Mặc Hàn! !
Lãnh Mặc Hàn cũng lập tức ngẩng đầu lên, nhìn vẻ mặt kinh ngạc và ánh mắt mất mát của Tiểu Nhu, anh lại vội vàng muốn tiến lên giải thích. . . . .
“Lãnh Phó tổng! ! !” Lúc này Chu Trường Dũng cầm phần tài liệu trong tay, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lãnh Mặc Hàn, âm thanh hơi nhô cao hỏi: “Phần tài liệu này, là cậu nghĩ ra sao?”
Lãnh Mặc Hàn đứng ở một bên, muôn ngàn lời muốn nói ngăn ở lồng ngực nơi, sắp nổ tung ! !
Hai mắt Chu Trường Dũng nhíu lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn anh! !
Lãnh Mặc Hàn cắn chặt răng, hai mắt nhanh chóng xoay tròn, nhưng vẫn thẳng thắn gật đầu nói: “Vâng!”
“À! !” Tô Lạc Hoành lập tức xông tới trước, nhìn Chu Trường Dũng âm thầm đè nén khí thế phẫn nộ muốn bộc phát, trái tim của anh đập thình thịch, nhưng vẫn ngăn ở trước mặt của bạn tốt, cười nói: “Chu. . . . . Ông Chu! Ông đừng hiểu lầm! Phần tài liệu này là tôi nói cho anh nghĩ đấy! ! Ngày hôm qua anh ấy bị thương vẫn còn ở bệnh viện! Là . . . . . Là . . . . . Là tôi nói anh nghĩ đấy!”
Chu Trường Dũng hơi nghiêng mặt, hai tròng mắt thâm trầm, nhìn Lãnh Mặc Hàn.
Vẻ mặt Tiểu Nhu cũng mang theo vài phần không thể tin được, hai mắt lộ ra một chút ánh sáng đau lòng, nhìn Lãnh Mặc Hàn.
Lãnh Mặc Hàn lập tức vươn tay, hơi đẩy Tô Lạc Hoành ra, bình thản nói: “Ông Chu! ! Phần tài liệu này đúng là tôi nghĩ đấy! Tôi vất vả, suy nghĩ ra từng chữ từng chữ đấy!”
Vẻ mặt Chu Trường Dũng hơi nghiêm túc, im lặng nhìn anh, từng chữ từng chữ nói: “Ngày hôm qua! Chúng ta trò chuyện rất tốt!”
Lãnh Mặc Hàn nắm chặt quả đấm, không lên tiếng.
Lúc này Trang Hạo Nhiên nhìn dáng vẻ hai bên, anh lập tức nở nụ cười, đi về phía Chu Trường Dũng, nói: “Ông Chu! Chuyện này mời ông nghe tôi giải thích! Trong này có hiểu lầm. . . . .”
“Hiểu lầm! ?” Lúc này Chu Trường Dũng hơi lộ ra nụ cười có chút nghiêm túc, nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: “Không phải cậu muốn mảnh đất này của tôi sao?”
Trang Hạo Nhiên hơi giật mình, nhìn Chu Trường Dũng, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ông, trong lúc nhất thời nói không ra lời. . . . .
Chu Trường Dũng cũng chăm chú nhìn Trang Hạo Nhiên, hai tròng mắt thâm thúy xoay chuyển vô vàng ý tứ, lại từng chữ từng chữ sâu kín nói: “Là đàn ông gánh vách việc lớn ! Muốn cái gì, nói thẳng là được! Không cần thiết làm cho phức tạp như vậy! Cứ thế để cho tôi hiểu lầm sự việc ! Điều này không tốt !”
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, lập tức cảm thấy tim đập mạnh, vội nhìn mấy người đàn ông trong nhà, đang suy nghĩ xem xảy ra chuyện gì?
“À. . . . .” Trang Hạo Nhiên có vẻ hơi căng thẳng nhìn Chu Trường Dũng, lại cười nói: “Ông Chu! Chuyện này thật sự là một sự hiểu lầm! Ngày hôm qua chúng ta uống rượu cởi mở! ! Hạo Nhiên bảo đảm! Từng chữ từng câu tuyệt đối không giả dối! Vợ hứa hôn của tôi có thể bình phục thân thể, cũng là do ông giới thiệu thầy thuốc tốt như Bác Phúc! Trong lòng chúng tôi biết ơn ông! Cũng thành tâm thành ý tới đây! Nhưng không ngờ lúc cấp dưới của tôi đến đây mới phát hiện ông Chu chính là người mà chúng tôi vẫn muốn tìm hợp tác! Chuyện xảy ra kế tiếp, thật sự ngoài dự liệu của chúng tôi ! Bởi vì quả thật chúng tôi đánh giá thấp tính cách phóng khoáng và tình cảm của ông Chu! Càng không có nghĩ tới, thì ra ông là một người nhìn xa và có đảm đương như vậy! Đối với vật chất và tiền bạc, đúng là chúng tôi suy nghĩ quá tục tằng rồi ! Chính tôi đại diện cấp dưới của tôi và bản thân tôi xin lỗi ông ! Nhưng cho dù như thế nào, buôn bán không làm được, không hề chi ! Mời ông Chu không nên suy nghĩ nhiều! Ngày hôm qua Kim Ngọc Mãn Đường quả thật là bản thân tôi muốn uống với ông Chu! !”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Đám người Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai cũng tranh thủ thời gian giải thích! !
Lãnh Mặc Hàn vẫn đứng ở một bên, vẻ mặt căng thẳng, im lặng không lên tiếng!
Ánh mắt Chu Trường Dũng trực tiếp nhìn vẻ mặt anh đang im lặng kín bưng, mới chậm rãi mở miệng, nói: “Quả thật! Tôi hiểu lầm! Hơn nữa hiểu lầm này! ! Quá lớn!”
Lãnh Mặc Hàn cảm giác Chu Trường Dũng nói những lời này với mình, anh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Chu Trường Dũng! !
Lúc này vẻ mặt Chu Trường Dũng vốn nghiêm túc kín kẽ, lại chậm rãi nở nụ cười, nắm phần tài liệu này, nhìn Lãnh Mặc Hàn nói: “Lãnh Phó tổng! Số học của cậu rất tốt!”
Lồng ngực Lãnh Mặc Hàn như bị người đập mạnh một quyền, sắc mặt lập tức căng cứng nhìn chăm chú vào Chu Trường Dũng! !
Chu Trường Dũng lại nắm phần tài liệu này, lại nở nụ cười thưởng thức ngoài dự đoán của mọi người, lật xem từng tờ từng tờ, từng phần từng phần tài liệu, ánh mắt thoáng qua một chút sắc bén, lại hơi tục tằng bật cười nói: “Mặc dù tôi không biết nhiều chữ, số học không tốt, thế nhưng phần tài liệu này đã phân tích đất đai của tôi có da có thịt, hơn nữa hạch toán tương lai rốt cuộc tôi có thể kiếm được bao nhiêu tiền, cũng tính rất rõ ràng, ngay cả số lẻ cũng không bỏ sót! ! Có câu nói, nhìn chữ như nhìn người! Từ giữa những dòng chữ này tôi nhìn ra, Lãnh Phó tổng là một người hết sức tỉ mỉ, ánh mắt sắc bén, có tầm nhìn và kiên quyết!”
Lãnh Mặc Hàn hơi giật mình, nhìn Chu Trường Dũng! !
Trái tim đám người Tô Lạc Hoành chạy tới cổ họng, vẫn không dám rơi xuống, Trang Hạo Nhiên lại thở dốc, hơi lộ ra một chút vui mừng nhìn Chu Trường Dũng!
Chu Trường Dũng tay cầm phần tài liệu này, cuốn lại, hơi lộ ra nụ cười có một chút tiếc nuối, gõ vào tay kia một cái, mới nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, mang theo vài phần hâm mộ nói: “Tổng Giám đốc Trang! ! Khó trách sản nghiệp của cậu oai phong một cõi ! ! Những người như chúng tôi cũng theo không kịp danh tiếng của cậu! Nhìn các cấp dưới của cậu, người nào cũng trung thành gan dạ, nghĩa khí, đảm lược, năng lực cực độ mạnh mẽ, quả thật cũng có chút đố kỵ! Suy nghĩ vị Lãnh Phó tổng này một chút, chỉ nhìn một cách đơn giản, cả người cậu ấy khí thế mạnh mẽ, cũng biết là người không phải dễ dàng phục tùng người khác, nếu cậu tuyệt đối không phải là một nhân vật hoàng đế, cậu ấy cũng tuyệt đối không thể nào dốc sức vì cậu! !”
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, lại cười rộ lên, nói: “Ông Chu! ! Ông khách sáo! Cho tới bây giờ tôi cũng không có xem bọn họ là cấp dưới! Bọn họ vẫn là anh em với tôi cùng chung tiến lùi ! ! Tôi cũng biết rõ, nước cạn không trói được con rồng dạo chơi, tương lai khẳng định bọn họ vẫn phải tự lập sự nghiệp ! Lúc này tôi quý trọng bao nhiêu thì bấy nhiêu vậy! Dù sao cuộc sống khó được bạn bè tri kỹ như vậy!”
Đám người Tô Lạc Hoành nghe xong lời này, rối rít không lên tiếng.
“Ha ha ha ha ha ha. . . . .” Chu Trường Dũng lại hào phóng cười lớn, nắm phần tài liệu kia, nhìn Trang Hạo Nhiên, lại nở nụ cười thưởng thức, nói: “Chu Trường Dũng tôi còn sống có thể gặp được người như Tổng Giám đốc Trang, thật sự là may mắn ba năm! Ô i! Thật sự nhưng đáng tiếc! Quả thật tôi đã hiểu lầm rồi ! Tôi hiểu lầm cũng lớn! ! Mặc dù hiểu lầm, nhưng tôi vẫn thán phục năng lực của Lãnh Phó tổng! ! Mặc dù có chút tiếc nuối! Nhưng dù sao cậu cũng là người có ơn cứu mạng Tiểu Nhu nhà tôi, hi vọng tương lai cậu tiếp tục đến nhà của tôi làm khách! !”
Lãnh Mặc Hàn nghe nói như vậy, hai mắt lập tức nóng lên, nhìn Chu Trường Dũng!
Vẻ mặt Tiểu Nhu cũng có hơi dịu dàng xấu hổ hiếm thấy, cúi đầu.
Chu Trường Dũng không có nhìn Lãnh Mặc Hàn, mà rất cuồng nhiệt nhìn mọi người, tay lại gõ tài liệu kia, nói: “Mặc dù Chu Trường Dũng tôi là người nông dân, nhưng tuyệt không cổ hủ! Có tiền cũng không phải không kiếm! ! Hơn nữa đất của tôi, trải rộng khắp nơi, thậm chí bao gồm cả Châu Á đều có chỗ của tôi! ! Vườn nho này chỉ mấy chục héc-ta ! Tôi cũng không để trong mắt! Đáng tiếc, từ cửa nhà chúng tôi cho đến đến bên đầu núi Quan Âm, vừa vặn là đồ cưới ông nội của Tiểu Nhu để lại cho nó !”
Ông ta nói xong lời này, ánh mắt sắc bén ! !
Đám người Tô Lạc Hoành chỉ ngây ngốc lắng nghe.
Chu Trường Dũng nhìn vẻ mặt bọn họ, lại ngẩng mặt bật cười, ánh mắt dừng ở trên người Trang Hạo Nhiên, nói: “Tổng Giám đốc Trang! ! Cũng không phải nói Trường Dũng không bán cho cậu mặt mũi ! Dù sao tôi có thể làm bạn bè với cậu, đây là chuyện vô cùng hân hạnh ! Cậu có chuyện yêu cầu ở tôi, nói cho cùng, tôi cũng không nên muốn một phần mà sẽ tặng cho bạn bè! Nhưng mảnh đất này, đúng là đồ cưới của con gái tôi, tôi đã ở trước mặt cha của tôi, lập lời thề nặng! Những thứ khác, tôi đều có thể động đến! Nhưng chỉ có con gái, tôi tuyệt đối không thể động! Muốn thay đổi cục diện này, chỉ có một người!”
Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Chu Trường Dũng, hai mắt cũng lộ ra mấy phần sốt ruột nói: “Ông Chu, xin mời ông nói!”
Chu Trường Dũng dừng lại một lát, lại nhìn đám người Tô Lạc Hoành một vòng, từng chữ từng chữ nói: “Chu Trường Dũng tôi có tiền, có rất nhiều ! Cái gì cũng không thiếu! Chỉ thiếu mỗi con rể! ! Chỉ cần người nào làm con rể nhà họ Chu tôi ! Mảnh đất kia chính là của người đó ! Lãnh Phó tổng, tôi đã hiểu lầm cậu ! ! Không ngờ, cậu và Tiểu Nhu của tôi không có duyên phận! ! Nhưng kể từ sau khi mọi người tới nơi này, quả thật nó trở nên có chút khác lạ, còn có thể xấu hổ! Tôi không xác định người trong lòng của nó là ai! ! Nhưng trong mọi người, ai chấp nhận cưới con gái của tôi, tôi sẽ cho người đó mảnh đất kia ! Mặc người đó xử lí! !”
Lúc nảy Tiểu Nhu nghe còn mơ hồ, đến cuối cùng, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn cha, căng thẳng kêu lên: “Cha! ! ! !”
Related Posts
-
Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 0668
Không có bình luận | Th2 2, 2017
-
Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 0158
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 0188
Không có bình luận | Th1 30, 2017
-
Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 0194
Không có bình luận | Th1 30, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.