Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1139

Chương 1139: TRÁI TIM CỨU RỖI

“Cha! ! Cha đừng như vậy! !” Tiểu Nhu căng thẳng lại muốn đến gần cha, vươn tay muốn giành lấy phần hợp đồng kia, vội vàng nói: “Nếu như mảnh đất kia là của con ! Hãy để cho con tự quyết định đi !”

Chu Trường Dũng lập tức thu hồi phần hợp đồng kia, thâm trầm nhìn con gái nói: “Bây giờ không phải là lúc con quyết định! ! Một chút nữa, con có cơ hội quyết định!”

Câu nói có ẩn ý khác! !

“Cha! ! Đừng như vậy!” Tiểu Nhu lại căng thẳng dậm chân nhìn cha, mắc cỡ cả khuôn mặt cũng đỏ bừng, nhìn cha căng thẳng nói: “Bây giờ con còn nhỏ! Không muốn kết hôn đâu! Huống chi! Không có ai thích con,cha đừng hiểu lầm! ! Còn như vậy con sẽ nói cho mẹ á!”

“Xảy ra chuyện gì?” Lâm Phượng Kiều nghe tiếng con gái nôn nóng gần như muốn khóc, bà vội vã ném khăn tay, đi vào trong phòng,nhìn thấy mới vừa còn thật tốt, tại sao vẻ mặt của tất cả mọi người lộ ra quái dị, còn có dáng vẻ con gái phát điên muốn cướp tài liệu của cha, lại ngạc nhiên hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Mẹ! ! !” Tiểu Nhu lập tức chạy đến trước mặt mẹ, khuôn mặt mắc cỡ đỏ bừng, căng thẳng kêu lên: “Mẹ mau lấy lại hợp đồng trong tay cha đi ! !”

“À?” Lâm Phượng Kiều lập tức kinh ngạc nhìn về phía chồng, lúc này, Trương Hoa nghe được em vợ kêu ầm ĩ, cũng vội vàng đỡ vợ vẫn còn ở cữ, cùng nhau xuống lầu, nhìn mọi chuyện ! !

Chu Trường Dũng vẫn kiên trì, nắm chặt hợp đồng này, nhìn Trang Hạo Nhiên, ngẩng mặt cười rộ lên nói: “Tổng Giám đốc Trang! Cậu có muốn cùng cấp dưới của cậu trao đổi một chút hay không?”

Trang Hạo Nhiên à một tiếng, nhìn mấy người Tô Lạc Hoành bên trái, lại nhìn Lãnh Mặc Hàn một cái, đành phải cười theo nói: “Tốt! Chúng tôi . . . . . Chúng tôi đi ra ngoài nói chuyện một chút ! Xin chờ một chút!”

Nói xong, mấy người đàn ông cùng nhau đi ra ngoài phòng, Lãnh Mặc Hàn đứng ở trong nhà, hai mắt kịch liệt lóe lên một lúc, lúc này mới chậm rãi đi ra ngoài! !

Dưới tàng cây nhãn long! !

“Lão đại! !” Tô Lạc Hoành lập tức từ phía sau lưng ôm chặt Trang Hạo Nhiên, hung ác hôn một cái trên mặt anh, mới kích động thâm tình muốn khóc nói: “Lão đại! ! Anh mới vừa nói lúc nảy, là thật sao? Là thật,, thật sao?”

“Tránh ra!” Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên ghét bỏ đẩy Tô Lạc Hoành ra, nóng mắt nhìn chằm chằm vẻ mặt kích động của người này này, trực tiếp sững sờ nói: “Tôi mới vừa nói cái gì?”

Tô Lạc Hoành nóng bỏng nhìn Trang Hạo Nhiên, lại kích động thâm tình bưng mặt của anh, suýt chút nữa thì bắt chước Đường Khả Hinh hôn môi anh, nói: “Lời nói mới vừa rồi! Thật sự quá cảm động đi! Tôi nghe xong cũng muốn khóc! ! Ô ô ô ô ô! Lão đại, anh thật sự quá tốt! Không uổng công tôi ở bên anh nhiều năm như vậy, rốt cuộc anh nói một câu, tôi chết cũng nhắm mắt rồi ! !”

Anh nói xong, vươn tay, ôm cổ Trang Hạo Nhiên, thật sự nức nở khóc nói!

“Này, tránh ra!” Trang Hạo Nhiên bị anh cuốn lấy phiền lòng! Một tay đẩy anh ra nói: “Hiện tại là lúc nào! ! Còn nói chuyện này!”

“Đang nói chuyện gì vậy?” Lâm Sở Nhai lập tức đi tới, nở nụ cười nói: “Nhà họ Chu người ta cũng đã lên tiếng rồi ! ! Nếu ai cưới con gái của ông ấy, ông ấy sẽ cho người đó ! ! Trời ạ, chuyện này thật tốt đấy? Đây chính là hơn phân nửa tài sản của nhà họ Chu ! Đây là cỡ nào đất đai bạt ngàn, rất nhiều, rất nhiều sâm nhung như vậy! ! Heo nè, dê nè! Siêu thị cả nước cũng bán rau quả của nhà họ Chu ! Suy nghĩ một chút cũng phát thèm !”

“Thích sao. . . . .” Một giọng nói nhẹ nhàng vang tới ! !

Lâm Sở Nhai đang kích động cao hứng!

“Nếu không, anh làm con rể nhà họ Chu đi ?” Giọng nói lại vang tới.

Lâm Sở Nhai ngẩn ra, xoay người, nhìn thấy Nhã Tuệ ôm vai, vẻ mặt hờn dỗi mỉm cười nhìn mình, anh lập tức cười ha ha ha đi tới, một tay ôm Nhã Tuệ vào trong lòng, hôn mạnh trên mặt của cô, mới nói: “Ôi chao! ! Anh không có số mạng này! ! Vợ anh là vô giá! ! Cái gì cũng không sánh nổi!”

Trần Mạn Hồng chắt lưỡi một tiếng, mỉm cười, mới ôm vai, tựa vào bên cạnh chồng, liếc về phía Tô Lạc Hoành và Lãnh Mặc Hàn, hai tròng mắt hơi xoay tròn, mới lộ ra một chút hứng thú nói: “Mấy người đàn ông đang ngồi, độc thân chỉ có Tô Phó tổng và Lãnh Phó tổng! Hai người đàn ông này rốt cuộc người nào cưới vậy?”

Tiêu Đồng mới vừa đi ra, nghe nói như vậy, liền cố ý tức giận mỉm cười, nói: “Đương nhiên là Tô Phó tổng của chúng ta! ! Anh biết ơn lão đại như vậy, lấy thân đền đáp đi chứ?”

“Đi!” Tô Lạc Hoành lập tức lại đưa tay ra, ôm chặt cổ Trang Hạo Nhiên, cố ý nói: “Chớ nói bậy! ! Tôi và lão đại đều là đàn ông! ! Tôi lấy thân đền đáp, anh ấy cũng sẽ không tiếp nhận! ! Đúng không? Lão đại?”

“Cút! Nhìn dáng vẻ của cậu, nhà họ Chu sẽ gả con gái cho cậu sao?” Trang Hạo Nhiên đẩy Tô Lạc Hoành ra, lại trực tiếp nhìn mọi người, nói: “Tôi biết rõ mảnh đất này khó được! Nhưng ông Chu đưa ra yêu cầu này, quả thật có chút làm khó người! Cho dù tôi còn có ý muốn, cũng không thể mang chuyện hôn nhân của mọi người ra đùa! ! Dù sao đây chính là chuyện cả đời! Đất này. . . . . Mất thì mất! !”

“Nhưng buông tha mảnh đất này thật đáng tiếc! ! Mảnh đất này quả thật còn đắt hơn vàng! ! Phong thổ hiếm có, phải không, Khả Hinh?” Tô Lạc Hoành vẫn không chịu được!

Đường Khả Hinh đứng ở một bên, cũng khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy! Đây là mảnh đất khó được! ! Tương lai nhất định giá trị cao hơn!”

“Bỏ qua, quả thật có chút đáng tiếc!” Trang Hạo Nhiên gật đầu, nhưng vẫn kiên trì nói: “Nhưng không thể lấy chuyện lớn cả đời con gái người ta ra đùa giỡn! Huống chi là Tiểu Nhu. . . . . Tôi vẫn thật thích cô ấy đối xử với bạn bè, bênh vực lẽ phải! Đừng làm chậm trễ người ta.”

“Ôi chao! Lạc Hoành! ! Dù sao anh không có nửa người trên, liền theo đi! !” Lâm Sở Nhai và Tào Anh Kiệt lập tức xông tới, muốn kéo Tô Lạc Hoành đi vào, nói: “Vì mảnh đất kia! ! Hy sinh đi!”

“Cút! Gần đến giờ qua cửa! Bán anh em! ! Tương lai không chừng ông đây có thể tìm được người phụ nữ mình thích sống hết một đời !” Tô Lạc Hoành liều mạng ôm lấy cây nhãn long, còn thiếu chút nữa hai chân cũng kẹp thân cây, kêu to lên: “Tiểu Nhu không phải là không tốt! Nhưng tôi là cầm thú, tại sao có thể khi dễ người ta chứ? !”

“Mọi việc đều có lần đầu tiên mà! ! Trước kia anh cũng không phải là trai tân sao? Hôm nào, tôi và Anh Kiệt đưa anh đến bệnh viện tu sửa thằng em nhỏ một chút, làm cho giống như mới!” Lâm Sở Nhai và Tào Anh Kiệt tiếp tục trêu ghẹo anh, muốn xem anh giống như vỏ cây, lột xuống! !

Tiêu Đồng lập tức tức giận nhìn ba người này, đến lúc nào rồi còn chơi đùa, nhưng lại không nhịn được quay mặt sang, nhìn Lãnh Mặc Hàn.

Từ nảy đến giờ Lãnh Mặc Hàn vẫn không lên tiếng, chỉ nắm chặt quả đấm, lồng ngực nặng nề thở gấp, hai mắt hơi lóe lên, thật lâu thật lâu, nhớ tới lời nói lúc nảy của Chu Trường Dũng mang theo một chút thất vọng, tâm trạng của anh càng nổi lên buồn bực, khuôn mặt căng thẳng, hết sức đè nén và mâu thuẫn, lúc nghe đám người Trang Hạo Nhiên đang muốn đi vào bên trong buông tha mảnh đất này, rốt cuộc anh âm trầm gấp gáp nói một câu: “Đợi một chút…! !”

Trang Hạo Nhiên cùng mọi người đều nhìn anh, hơi sững sờ nói: “Chuyện gì?”

Có lẽ Lãnh Mặc Hàn biết lúc này không thể nói rõ điều gì, vẫn còn nắm chặt quả đấm, vẻ mặt như bằng bất cứ giá nào, đi về phía mọi người nói: “Tiểu Nhu! ! Tôi cưới!”

Mọi người ngẩn ra, lập tức căng thẳng nhìn anh, mặc dù biết anh cùng với Tiểu Nhu có chút chuyện không phải như bạn bè, nhưng còn chưa tới mức độ này chứ? Huống chi, tên đầu gỗ Lãnh Mặc Hàn, cho tới bây giờ cũng không có thể hiện tình ý quá mãnh liệt thích người nào!

“Người anh em! !” Trang Hạo Nhiên kích động đi lên trước, vươn tay chụp bả vai của anh, vẻ mặt nghiêm nghị vì nghĩa lớn, ngẩng mặt oán giận nói: “Tôi tuyệt đối sẽ không vì một mảnh đất, bán hạnh phúc cả đời của anh em! Tôi không thể làm người hèn hạ như vậy! ! Tuyệt đối không! ! Nhất định không! ! Nhưng. . . . . Đây là thật sao?”

Khuôn mặt của anh lập tức tỏa sáng lấp lánh, dáng vẻ muốn khi dễ người đàng hoàng! !

Đường Khả Hinh đứng ở một bên, tức giận vỗ bờ vai của anh! !

“Ôi, nói đùa thôi. . . . .” Trang Hạo Nhiên vừa bắt được tay Đường Khả Hinh, nở nụ cười, chưa nói hết lời cũng đã thấy Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng đi vào, mọi người cũng thật căng thẳng cùng nhau đi theo vào! !

Lãnh Mặc Hàn bước nhanh đi trước mọi người, nhìn Chu Trường Dũng và Lâm Phượng Kiều, Chu Tiểu Tình và người nhà họ Chu đứng ở bên trong, Tiểu Nhu càng căng thẳng dậm chân, đang muốn quấn lấy cha đoạt lấy phần hợp đồng kia, hai mắt anh lập tức lóe lên, vẻ mặt lộ ra nghiêm túc, nhanh chóng đi tới, đứng ở trước mặt của Chu Trường Dũng, nói: “Chú Chu! !”

Đám người Chu Trường Dũng cùng nhau yên lặng nhìn anh, Tiểu Nhu cũng ngạc nhiên lúng túng đỏ mặt nhìn anh!

“Phần hợp đồng này là tôi nghĩ ra, có thể trả lại cho tôi hay không?” Lãnh Mặc Hàn cúi đầu, trầm trầm nói.

Chu Trường Dũng vẫn im lặng nhìn anh.

Đám người Trang Hạo Nhiên cũng hơi giật mình đi vào, nhìn anh. . . . .

Chu Trường Dũng nắm phần hợp đồng này, giống như có chút không nở bỏ con rể, chăm chú nhìn người trẻ tuổi này thật xuất sắc, lại biết có chút duyên phận không thể miễn cưỡng, ngay lập tức đưa hợp đồng cho anh. . . .

Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nhận lấy phần hợp đồng kia, không nói hai lời, xé thành mảnh nhỏ ở trước mặt Chu Trường Dũng, lúc này cả người tràn đầy nghiêm nghị và kiên quyết, nắm chặt quả đấm, trực tiếp vô cùng khí thế nói: “Con gái của chú! ! Tôi cưới! Nhưng tôi cũng không cần cái gì! ! Không cần! ! Nhân sâm cũng không cần ! ! Heo và dê cũng không cần! Tôi chỉ cần con gái của chú !”

Lời này vừa nói ra, mọi người còn chưa kịp phản ứng, Trang Hạo Nhiên lại không thiếu chút nữa đã bất tỉnh! !

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *