Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1191

Chương 1191: THA THỨ

 

 

“Chị muốn làm bữa cơm cho ai mà cần nhiều nguyên vật liệu như vậy?” Trang Hạo Nhiên không tin nổi, hai mắt mở to, cúi đầu nhìn bồn rửa tay mạ vàng quý giá, không ngờ bị chị tháo ra, đặt ở trong phòng bếp, chứa loại các cá không biết tên, đang bơi lội thật khoái trá, nhưng anh lại cảm thấy nổi da gà, run rẩy rơi rụng, hoảng sợ đến nói không ra lời! !

 

“Chuyện này cậu không cần quan tâm !” Trang Ngải Lâm trực tiếp ngẩng mặt, nhìn em trai, hai tròng mắt lóe lên, nhanh chóng hả hê cười nói: “Tất cả nguyên vật liệu nấu ăn nơi này cậu nghĩ ra đều có ! ! Dạy tôi làm bữa cơm ăn! Tôi tuyệt đối! ! Tuyệt đối! ! Sẽ không giống như mấy con bé chết tiệt trên ti vi diễn trò kiểu cách, động một chút là cắt hư ngón tay! ! Bản lãnh của tôi nhất định rất nhanh nhẹn !”

 

Trang Hạo Nhiên thật sự muốn khóc, anh bất đắc dĩ cúi đầu, nhìn những nguyên liệu nấu ăn xung quanh, có sống, có chết, có đông lạnh, ngay cả thịt bò cô cũng có thể mua mười mấy loại! ! Pháp, Tây Ban Nha, Úc, anh thật sự thở dài một cái, mới im lặng nói: “Chị yêu! Thân phận chị cao quý, muốn mời người ta ăn một bữa cơm, có một bó lớn người phục vụ cho chị ! Nếu như chị không muốn đi phòng ăn! Có thể để cho phòng bếp làm xong đưa lên cho chị đúng không? Chị cần gì hao công tốn sức vất vả như thế ? Ngay cả con cừu nhỏ cũng dắt lên tới!”

 

“Thứ vô dụng!” Trang Ngải Lâm trực tiếp cắn răng nghiến lợi nhìn Trang Hạo Nhiên, tức giận ngẩng mặt nói: “Tôi muốn đầu bếp làm đưa lên cho tôi, tại sao tôi phải khổ cực như vậy? Tôi muốn thông qua đôi tay của tôi, làm món ăn vừa ngon vừa có chút thô, mới tỏ rõ tôi có tình cảm và có thành ý chứ !”

 

Trang Hạo Nhiên lại hai mắt mở to, bất đắc dĩ nhìn chị!

 

“Nhìn cái gì ?” Trang Ngải Lâm cũng cảm thấy có chút mất mặt, xoay người, mặt nhìn rất nhiều rất nhiều cá trong bồn rửa tay, hai mắt liếc trái liếc phải, mới không nhịn được nói: “Tôi . . . Tôi mới vừa nhìn thực đơn! Có một số chỗ nói không hiểu! Có thể tiếng trung của tôi không tốt !”

 

Trang Hạo Nhiên liếc một quyển sách dạy nấu ăn cung đình đặt ở tủ bếp, bất đắc dĩ nhìn chị, bật cười nói: “Chị! Quyển sách kia là tiếng anh mà. . .”

 

Ánh mắt sắc bén của Trang Ngải Lâm phóng thẳng tới, vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm em trai, hét lên: “Chớ nói nhảm nhiều như vậy! Tôi muốn làm bữa ăn tây! Cậu dạy cho tôi.”

 

Trang Hạo Nhiên thật sự cảm thấy bất đắc dĩ, thở hổn hển, nhìn dáng vẻ chị gái, vừa cởi cúc áo tây trang của mình, vừa mềm nhũn không còn hơi sức nói: “Chị! Hôm nay em vì cuộc thi đấu cũng đã mệt mỏi cả ngày. Bây giờ chị còn mang chuyện phiền toái này cho em ! Chị bảo em dạy chị làm bữa ăn tây, còn không bằng em làm cho chị !”

 

“Ai muốn cậu làm cho tôi! Tôi tự mình làm !” Vẻ mặt Trang Ngải Lâm lạnh lùng, hai tròng mắt lóe lên, nhớ tới dáng vẻ lạnh nhạt của Bác Dịch hôm nay đi khỏi, cô liền không chịu được. . . Trái tim cực kỳ buồn bực, đáng chết, hôm nay từ vườn nho trở lại, cả ngày vẫn không ngừng nhớ tới ngày hôm qua hai người nếm rượu băng, ánh mắt Bác Dịch nhìn mình rất dịu dàng, còn có cái vuốt ve sau lưng, đến giờ vẫn cảm giác sau lưng ngứa ngáy. . .

 

Trang Hạo Nhiên cảm thấy bất đắc dĩ ném tây trang màu đen của mình tới bên kia bàn ăn, lúc này mới vừa xắn ống tay áo, vừa nhìn chị nghi ngờ hỏi: “Rốt cuộc chị nấu cơm cho ai? Chị cần dùng sức lực mạnh mẽ như vậy!”

 

“Tôi đã nói! ! Không nên hỏi! ! Cậu dạy cho tôi nấu xong thì có thể cút! Chuyện còn lại để tôi làm!” Trang Ngải Lâm trực tiếp lạnh lùng nói.

 

“Là đàn ông đúng không ?” Trang Hạo Nhiên liếc mắt nhìn chị, không nhịn được bật cười nói: “Bác Dịch hả ! ?”

 

“Cút! Ai muốn làm cơm cho anh ta ! ? Anh ta ăn rau dại cũng no rồi!” Trang Ngải Lâm nói xong, hai tròng mắt lóe lên, nhớ tới tối hôm qua ở vườn nho Bác Dịch làm bữa cơm cho mình ăn, trái tim của cô lại hơi buộc chặt, mất mặt thì mất mặt ! Tốt hơn hai người gây gổ. . . Cô không khỏi nhớ tới chuyện sáng mai mình phải về Paris, luôn do dự. . .

 

“Vậy rốt cuộc làm cho ai?” Trang Hạo Nhiên không nhịn được nghĩ nghĩ, mới vươn tay lấy một phần thịt bò.

 

“Tôi đã nói, chuyện không liên quan đến cậu ! ! Mau! Thời gian không còn kịp rồi!” Trang Ngải Lâm chỉ sợ Bác Dịch ăn cơm, thúc giục em trai!

 

“Biết rồi, biết rồi ! Trước hết chị cho người ta mang tất cả gà, vịt xuống đi! Làm một bữa cơm, thiếu chút nữa chị cho người mua cả chợ thức ăn mang về rồi !” Trang Hạo Nhiên thật sự hết sức, hết sức bất đắc dĩ nói.

 

“Không phải tôi sợ cậu không có nguyên liệu sao?” Trang Ngải Lâm nhướng mày, nhìn em trai.

 

Trang Hạo Nhiên vừa cầm hành tây muốn rửa, nghe chị nói như vậy, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn cô nói: “Nếu chị sợ em không có nguyên liệu, chúng ta cũng có thể tạm thời điều động của khách sạn mà?”

 

“Như vậy thật lãng phí! ? Đồ của khách sạn rất đắt!” Trang Ngải Lâm nói !

 

Sắc mặt Trang Hạo Nhiên thu lại, bất đắc dĩ quay đầu nhìn chị, một căn phòng 300 ngàn cô cũng dám ngủ, tiết kiệm mấy đồng tiền mua thịt bò của khách sạn! !

 

“Nhìn tôi làm gì, rửa mau !” Trang Ngải Lâm thúc giục anh! !

 

Trang Hạo Nhiên lẩm bẩm vừa muốn rửa hành tây cho chị gái, vừa nhìn dáng vẻ chị giống như nữ vương, ôm vai đứng ở nơi đó xem kịch vui, anh nhất thời tức giận đưa hành tây cho chị, nói: “Rửa hành tây này đi ! Em gọi người tới dọn dẹp phòng bếp một chút! ! Rửa xong cắt thành từng đoạn nhỏ giống như hạt gạo !”

 

“. . .” Trang Ngải Lâm như muốn nuốt sống em trai, nhìn vẻ mặt của anh! !

 

“Nhìn cái gì! Không phải chị muốn tự nấu cơm sao? Chuẩn bị kỹ càng một chút !” Trang Hạo Nhiên cố làm ra vẻ tức giận, nhịn cười nhìn chị!

 

“Tôi cắt, tôi cắt! Tôi còn không cắt được hành tây sao?” Trang Ngải Lâm không nói hai lời, đoạt lấy hành tây trong tay em trai, trực tiếp để hành tây vào nước rửa sạch, cô vừa rửa, vừa nhìn từng cọng hành tây được rửa sạch bùn đất, cô dừng lại một lát, mới giống như có như không, hỏi: “Tôi hỏi cậu này !”

 

“Ừm!” Trang Hạo Nhiên đi vào trong phòng bếp, dắt con dê nhỏ, thật cẩn thận dắt nó đến bên cạnh phòng bếp, cảm thấy nó đáng yêu, chuẩn bị mang nó về nhà cho mẹ chơi.

 

“Từ trước đến giờ, Khả Hinh có chọc giận cậu hay không?” Trang Ngải Lâm tiếp tục rửa hành tây, hỏi.

 

“Có chứ! Thường xuyên ! Vì chuyện cô ấy gây họa, thiếu chút nữa em cũng đập đầu vào bàn làm việc chết đi cho xong !” Trang Hạo Nhiên lại khom người, thật cẩn thận thu dọn bồn cá trên mặt sàn chuyển ra ngoài, anh vừa mang, vừa nhất thời cảm thấy tê dại da đầu, ngẩng đầu lên nhìn chị, cảm giác sụp đổ nói: “Sẽ không còn thật nhiều cá nuôi ở trong bồn tắm chứ?”

 

“Làm sao cậu biết?” Trang Ngải Lâm quay mặt sang, nhìn em trai, hỏi.

 

“Chị có thật nhiều tiền à?” Trang Hạo Nhiên thật sự cảm thấy bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn chị! ! !

 

“Tôi có thật nhiều tiền, cả thế giới ai cũng biết!” Trang Ngải Lâm lại mạnh mẽ nhìn em trai kêu lên!

 

“Thật sự không chịu nổi chị !” Trang Hạo Nhiên chỉ đành cố hết sức kéo bồn rửa tay mạ vàng, dọn cá ra ngoài !

 

“Cậu trả lời vấn đề của tôi trước ! !” Vẻ mặt Trang Ngải Lâm đè ép, vừa rửa hành tây vừa hung tợn hỏi: “Nếu như Khả Hinh chọc cậu tức giận! ! Cô ấy nhất định không có an ủi cậu đúng không ? Cũng nhất định không biết làm cơm cho cậu ăn đúng không? Tuyệt đối cũng không nói lời hay đúng không? Hơn nữa tuyệt đối sẽ không ăn nói khép nép, đúng không? Bởi vì cô ấy kiêu ngạo, cậu mới có thể thích cô ấy như vậy! Đúng không?”

 

“Chị nói cái gì chứ?” Trang Hạo Nhiên lại dọn dẹp phòng bếp, nhớ tới lúc mới vừa quen Đường Khả Hinh, trái tim của anh liền cảm thấy ngọt ngào, khuôn mặt không khỏi nở nụ cười mập mờ nói: “Lúc đó cô ấy rất ngoan, nếu như làm việc gì sai, liền nhất định sẽ ngoan ngoãn nói xin lỗi, hơn nữa giống như một cái đuôi nhỏ, ngày ngày đi theo em, mặc kệ em đối xử với cô ấy lạnh nhạt như thế nào, cô ấy đều khóc nói ở trong lòng của cô ấy, em quan trọng giống như cha của cô ấy! Vì cầu xin em tha thứ, còn thêu cho em một con cáo nhỏ rất đẹp, dùng bình phong Cửu Long đóng khung! Chị cũng không biết, lúc đó cô ấy vì dụ em vui vẻ, mỗi ngày làm rất nhiều món điểm tâm sáng rất ngon rất đặc sắc! Bây giờ em nghĩ đến cũng ngọt ngào đấy! Em nghi ngờ, cô ấy đã sớm yêu em rồi, chỉ là bản thân cô ấy không biết. . .”

 

Có người bắt đầu hả hê ảo tưởng. . .

 

Trang Ngải Lâm tay dừng lại, mặc cho nước chảy xuống hành tây, vẻ mặt ngưng trọng dừng lại một lúc, lúc này mới quay mặt sang nhìn chằm chằm em trai nói: “Cô ấy thật không có cốt khí!”

 

Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu lên, bất đắc dĩ nhìn chị, bật cười nói: “Chuyện giữa hai người, chị không hiểu đâu! Giống như chị đánh cho Bác Dịch muốn tàn phế, anh ấy vẫn thích chị, em cũng không thể hiểu nổi ! Phụ nữ lúc nên dịu dàng thì phải dịu dàng một chút!”

 

Trang Ngải Lâm lập tức buông tay, nhìn nước chảy xuống, vẻ mặt hơi lộ ra mấy phần nặng nề nói: “Tôi dịu dàng một chút có ích sao ? Tôi nói cái gì, anh ta cũng không hợp tác!”

 

Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Trang Ngải Lâm, tròng mắt hơi híp, có chút hài lòng cho sự phát hiện này, bật cười nói: “Thật sự là Bác Dịch đúng không? Thật sao?”

 

“. . .” Vẻ mặt Trang Ngải Lâm lập tức căng thẳng, vừa rửa hành tây vừa không nói lời nào.

 

“Hai người cãi nhau? Xảy ra chuyện gì?” Lúc này Trang Hạo Nhiên mới nghiêm túc nhìn chị, hơi căng thẳng nói: “Anh ấy nổi tiếng tính tình dễ chịu! ! Cả thế giới ai cũng biết! Nếu làm cho anh ấy tức giận, nhất định chị đã gây ra chuyện lớn!”

 

“Ít nói nhảm!” Trang Ngải Lâm không nhịn được đặt hành tây lên tấm thớt lên, nhớ tới dáng vẻ Bác Dịch hôm nay, vẻ mặt lạnh lùng thâm trầm, lòng của cô khẽ thấp thỏm, mới sâu kín hỏi: “Nếu như. . . Anh ấy tức giận thật, tôi làm một bữa cơm cho anh ấy ăn. . . Cậu nói xem. . . Anh ấy sẽ tha thứ cho tôi chứ ?”

 

Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên, nhìn chị, không biết nên nói gì. . .

 

Trang Ngải Lâm lập tức quay mặt sang, tròng mắt hơi híp, nhìn chằm chằm vào em trai!

 

Trang Hạo Nhiên nhìn vẻ mặt của chị gái, lập tức nói: “Đương nhiên có thể tha thứ! ! 100% sẽ tha thứ! ! ! Chị là ai chứ? Chị là Trang Ngải Lâm! Trang Ngải Lâm làm bữa cơm ăn cho đàn ông, đây thật sự là không thể tin được rồi ! Tối nay. . . Nhất định sẽ rất tốt đẹp đấy! Yên tâm đi!”

 

Vẻ mặt Trang Ngải Lâm lập tức hơi lộ ra đắc ý, hai mắt lóe lên một chút mập mờ triền miên đêm qua, cứ không có chú ý, không ngờ con dao sắc bén cắt xuống tất cả ngón tay, cô nhìn tấm thớt dính máu ngón tay, kêu lên ôi một tiếng. . .

 

“Chuyện gì vậy?” Trang Hạo Nhiên lo lắng chị bị đứt tay!

 

“Không có việc gì!” Cô tiếp tục cắt hành tây ! !

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *