Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1195

Chương 1195: CHẢY XUỐNG

 

 

Từng ngọn nến chiếu rọi cả không gian xa hoa, rất lãng mạn và say mê, ghế sa lon phong cách Châu Âu, bộ dụng cụ ăn uống kiểu quý tộc, rèm cửa sổ màu tím đậm, khắp nơi ánh nến bồng bềnh. . .

 

Đường Khả Hinh và Trang Hạo Nhiên triền miên nồng nhiệt hôn nhau một trận, ngửi được một chút mùi vị “Montrachet” ngọt ngào như trăm hoa, giống như người yêu vì mình bày đầy hoa hồng cả phòng, đang lúc cô rất cảm động thì nhìn thấy một góc nào đó trong không gian xa hoa, sắc mặt của cô khẽ thu lại, thân thể run nhẹ, hai tròng mắt phát ra ánh sáng mãnh liệt và nóng bỏng, lúc nảy nhào vào trong ôm hôn anh ngọt ngào cũng không có phát hiện, lúc này theo ánh nến lay động mới lộ ra, kích động nhìn thấy rõ ràng không ngờ trong không gian xa hoa bày đầy vé máy bay đi khắp từng trang trại rượu vang trên toàn thế, gồm có Bordeaux, Provence Paris Pháp và những nơi khác của Berlin Đức . . . Từng tấm nằm ở dưới mặt sàn trong từng góc cả căn phòng!

 

Hai tròng mắt của cô lập tức tràn lệ, cúi xuống, rất kích động sôi trào nhìn từng tấm vé máy bay màu sắc khác nhau, không có cách nào nói ra được cảm động khó nhịn trong lòng, cô lập tức ngẩng đầu lên, muôn ngàn lời muốn nói nghẹn ngào nuốt vào lòng nhìn người đàn ông trước mặt.

 

Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên cũng nở nụ cười thâm tình thương yêu, rất cưng chiều nhìn Đường Khả Hinh, chậm rãi vươn tay vuốt nhẹ khuôn mặt ửng hồng say lòng người của cô gái này này, lúc này mới cảm tính khàn khàn sâu kín nói: “Anh không biết làm như thế nào để nói ra cảm giác trong lòng anh muốn được ở bên em. Anh hận không được lập tức đưa em đi đến từng nơi có trên vé máy bay này! Những nơi đó có nhiều nơi rất cằn cỗi, có nhiều nơi phong cảnh rất đẹp, giống như nơi vườn nho anh và em từng ở, rất ngọt ngào. Nhưng trước khi lên đường, chúng ta làm xong chuyện quan trọng nhất. . . Hả?”

 

“. . .” Đường Khả Hinh rất xúc động cùng dịu dàng nhìn người đàn ông trước mặt.

 

Anh xúc động và đè nén nhìn cô gái này, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng và đôi môi ngọt đỏ mọng đầy đặn của cô, anh khẽ rũ mắt, nhìn cánh môi ngọt ngào của cô, không nhịn được vươn tay, hơi chạm cánh môi đầy đặn, mới thâm trầm nỉ non nói: “Em phải thi đấu thật tốt. Bảo vệ môi em thật tốt. . . Một chút ngọt ngào này, tại sao có rất nhiều người muốn nếm như vậy?”

 

Trong lời nói này lộ ra một chút ghen tức.

 

Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên, không khỏi mỉm cười, lập tức cũng không nhịn được nhón chân lên, đưa hai tay ra ôm cổ của anh, lại đưa môi ngọt của mình lên, vừa thâm tình nồng nhiệt thoát đầu lưỡi của mình, vừa sâu kín nói: “Em chỉ thuộc về anh. . . Mỗi một nơi của em chỉ thuộc về anh !”

 

Trang Hạo Nhiên hấp dẫn nở nụ cười cảm động, lập tức cũng ôm chặt hông của Đường Khả Hinh, cúi xuống cùng với cô triền miên ngọt ngào nồng nhiệt hôn nhau, nhưng đang cùng cô ngọt ngào hôn nhau, anh lại nghiêng mặt tay trượt nhẹ ra phần lưng khêu gợi của cô, mới khàn khàn cảm tính nói: “Bảo bối. Thời gian của chúng ta không nhiều lắm, ở gần này sẽ xuất hiện đầy khách khứa ! Anh có thể sẽ đi khỏi ngay. . .”

 

Đường Khả Hinh không quan tâm, thở dốc, vẫn rất cuồng nhiệt liệt triền miên ôm hôn anh.

 

Trang Hạo Nhiên cảm thấy Đường Khả Hinh rất nhiệt tình, nhất là đầu lưỡi của cô giống như móng vuốt mèo trêu chọc cho mình nổi lên kích động, giữa hai chân của anh lập tức nhanh chóng cứng rắn phồng lên, mặt của anh hơi kích động chăm chú, không nói hai lời, anh lập tức mạnh mẽ và bá đạo, cánh tay nắm chặt hai tay của Đường Khả Hinh, lập tức đè cô dựa vào trên tường ở cạnh cửa . . .

 

“À?” Đường Khả Hinh rất kích động kêu lên! !

 

Trang Hạo Nhiên cũng đã ép người lên, vừa nhanh chóng hôn chặt môi ngọt của cô, vừa kéo sợi dây cột áo lông ở trước ngực cô xuống, lập tức áo lông thú màu đen che cổ sâu của cô trượt ra, lộ ra váy dài cổ chữ V thật sâu, bộ ngực không có mặc áo lót như ẩn như hiện, anh không kịp chờ đợi, vươn tay cách lớp áo xoa nắn bộ ngực vung lên thật đầy đặn, vừa xoa, vừa rất hưởng thụ và thõa mãn thở gấp khí nóng, lại cúi xuống, hôn lên môi đỏ mọng ngọt ngào của Đường Khả Hinh, vừa mút đầu lưỡi của cô, vừa rất say đắm gọi: “Nhóc à. . .”

 

Đường Khả Hinh nghe lời nói làm cho mình ngứa ngáy, không nhịn được vươn tay, chậm rãi trượt xuống dây thắt lưng màu đen của mình, lộ ra bộ ngực vung lên đầy đặn . . .

 

Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, bàn tay đang vuốt nhẹ cái mông tròn của cô chậm rãi hết sức khát vọng nhắc chân trái của cô, dùng vật cứng rắn giữa hai chân mình chống đỡ giữa hai chân của cô, vừa hôn vừa không ngừng cách lớp quần áo, cọ xát nơi mềm mại của cô. . .

 

“Ưmh. . .” Đường Khả Hinh vừa đón nhận nụ hôn của anh, vừa cảm nhận vật cứng của anh chống đỡ làm cho mình kích thích không dứt, bởi vì bị kích thích từng dòng nước ấm tràn ra làm cho cô có cảm giác không chờ được nữa ! !

 

Trang Hạo Nhiên giống như không thể chờ đợi, tay nhanh chóng vén váy dài màu đen của cô, dò vào trong quần lót ren màu đen của cô, không ngừng xoa giữa hai chân cô có một chút ươn ướt, trong đầu của anh giống như bị nổ tung, rất khát vọng nói: “Nó ướt rồi, anh muốn hôn nó. . .”

 

Hiện tại Đường Khả Hinh đã tình mê ý loạn, cũng cực độ khát vọng ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên! !

 

Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên nóng bỏng nhìn cô, lập tức muốn ngồi xổm người xuống, muốn nếm giữa hai chân của cô. . .

 

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa truyền đến, tiếng của Điệp Y nhàn nhạt truyền đến: “Cậu chủ, phải đi.”

 

Điệp Y nói phải đi thì thật sự phải đi. . .

 

Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh lập tức rất mất mát dừng lại, không nở nhìn đối phương. . .

 

Thậm chí Trang Hạo Nhiên rất áy náy nhìn Đường Khả Hinh, bất đắc dĩ cười cười, mới nói: “Thật xin lỗi, anh phải đi. . .”

 

“. . .” Sắc mặt của Đường Khả Hinh ửng hồng, trong lòng kích động nhìn Trang Hạo Nhiên!

 

Trang Hạo Nhiên cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng chỉ đành phải im lặng, không nở, vươn tay vỗ nhẹ khuôn mặt nóng bừng của cô, hôn mạnh trên môi của cô, lúc này chỉ đành phải bất đắc dĩ nói: “Thật phải đi. . . Tối nay anh gạt Thiên Lỗi để tới đây. Bữa tiệc này anh không thể không tham gia. Em cũng vậy!”

 

“. . .” Đường Khả Hinh im lặng nói không ra lời.

 

“Thật xin lỗi, bảo bối. . . Anh đi ra ngoài trước! Chút nữa em đi ra ngoài . . . .” Trang Hạo Nhiên thở dốc, chăm chú nhìn cô một cái, lúc này mới nhanh chóng xoay người kéo cửa ra đi khỏi! !

 

Cả căn phòng lập tức trống rỗng.

 

Trong lòng Đường Khả Hinh bị trêu ghẹo làm cho kích thích, thật sự không có cách nào dập tắt, nhưng chỉ đành phải đau lòng và không nở, thở dốc một hơi, sau khi dừng lại một chút thời gian, cũng không mặc áo lông thú, mà giữ dáng vẻ dạ phục chính thức, hơi sửa sang quần áo có chút xốc xếch của mình, cảm giác nhộn nhạo Trang Hạo Nhiên mới vừa dừng ở trên da thịt của mình vẫn còn đấy. . .

 

Cô bất đắc dĩ thở dốc một hơi, cảm thấy thời gian đã đủ, cũng chỉ phải kéo cửa phòng ra, khóa trái xong mới đi ra ngoài, dọc theo hành lang thật dài, đi qua cầu thang trải thảm màu tím đậm, đi xuống lầu hai, lập tức nhìn thấy hành lang đỏ chói, đèn đuốc sáng rỡ, bên trong truyền đến tiếng Violin du dương trình diễn, tiếng cười sang sãng của Trang Hạo Nhiên ở trong đám tân khách cũng truyền đến, cô nghe tiếng cười hấp dẫn này, hai tròng mắt khẽ chớp, rốt cuộc khuôn mặt lộ ra vẻ chuyên gia hầu rượu chuyên nghiệp, cất bước đi vào xa hoa sảnh tiệc cung đình. . .

 

Lúc này, Hội Trưởng Hiệp hội rượu vang cùng đám người Hội Trưởng chuyên gia hầu rượu, còn có bà George và các ông chủ trang trại rượu vang rối rít ngồi vào bàn trò chuyện vui vẻ, mà Trang Hạo Nhiên cùng với khách quý trẻ tuổi vẫn ngồi ở trên sa lon trước cửa sổ thủy tinh gần bờ biển, tay bưng Whisky trò chuyện vui vẻ, bọn họ cũng không có tham gia bữa tiệc tối chính thức. . . Lúc này Trang Hạo Nhiên hết sức phong độ ngồi ở trên ghế sa lon đỏ thẫm, tay vừa cầm Whisky tán gẫu với một ông chủ trang trại rượu nho nổi tiếng nước Pháp, vừa nhấc mí mắt nhìn thấy Đường Khả Hinh đã mỉm cười cất bước đi vào trong sảnh tiệc, đầu tiên ở trước mặt mọi người, hết sức khách sáo chào hỏi thầy giáo và bà George cùng mọi người, lại nâng nhẹ cánh tay thon dài trắng nõn, hơi lộ ra nửa bờ ngực, cùng một ông chủ trang trại rượu vang nào đó của pháp mặt dán mặt ôm nhau. . .

 

Vóc người của cô hấp dẫn làm cho những người đàn ông có mặt cũng không khỏi khô cổ họng.

 

Trang Hạo Nhiên vẫn cầm ly Whisky ướp đá, hai tròng mắt nóng bỏng nhìn Đường Khả Hinh, vì là chuyên gia hầu rượu chính tối nay, cũng vì tân khách, thỉnh thoảng đứng lên hướng dẫn khách quý dùng cơm rượu, hai tròng mắt anh lóe lên, đột nhiên nhìn Đường Khả Hinh, chậm rãi giơ ly rượu, gọi nhỏ: “Đường tiểu thư!”

 

Đường Khả Hinh đang sôi nổi trò chuyện với bà George ở bên kia, nghe được Trang Hạo Nhiên gọi mình, cô không thể làm gì khác hơn hơi nở nụ cười, nói tiếng xin lỗi cùng mọi người, liền kéo nhẹ váy dài, đi về phía anh, chuyên nghiệp mà dịu dàng hỏi: “Tổng Giám đốc Trang, anh có gì căn dặn ?”

 

Trang Hạo Nhiên khách sáo dùng tiếng anh nói mấy câu với các ông chủ trang trại rượu vang, bọn họ liền khách sáo gật đầu nở nụ cười đi khỏi, Đường Khả Hinh nhấc mí mắt nhìn bọn họ đi khỏi, lúc này mới hơi đứng cạnh cột đá gần chỗ ngồi của Trang Hạo Nhiên, mỉm cười dịu dàng hỏi nữa: “Tổng Giám đốc Trang. . . Anh có chuyện tìm em?”

 

Trang Hạo Nhiên nâng nhẹ mí mắt nhìn ghế sa lon mình đang ngồi cách khách quý phía trước thật xa, mà chỗ đứng của Đường Khả Hinh vừa vặn bị cột đá che khuất tầm mắt của mọi người, anh trực tiếp giả vờ tao nhã cầm ly rượu đứng lên, khuôn mặt nở nụ cười như có như không, tay vừa đặt lên bộ ngực hơi lộ ra của Đường Khả Hinh, xoa nhẹ bộ ngực mềm mại và co giãn của cô, thậm chí ngón tay dò vào bên trong véo nhẹ đốm nhỏ màu hồng của cô, hai tròng mắt lại lộ ra ánh sáng có chút xấu xa, cười hỏi: “Hiện tại tâm trạng của tôi đang kích thích, cực độ muốn có một phụ nữ, Đường tiểu thư có thể giới thiệu cho tôi một loại rượu không?”

 

Trái tim Đường Khả Hinh đập thình thịch, mới vừa thoáng nuốt ngọn lửa dục vọng xuống, lại bị anh trêu chọc tiếp, hàm răng cắn chặt môi dưới, khuôn mặt lộ ra một chút run rẩy mập mờ, dáng vẻ căng thẳng, theo bản năng muốn quay mặt sang nhìn xem có tân khách hay không.

 

Trang Hạo Nhiên lại rất tự tin và tự nhiên, tay trái bưng ly Whisky, vừa chậm rãi uống, tay phải vừa không ngừng cách lớp áo xoa mạnh bộ ngực của cô, đang hưởng thụ cảm giác kích thích và thỏa xong, tay của anh lại nhanh chóng dời xuống, nhẹ nhàng vuốt khắp váy dài của cô, tay lại nhanh chóng vén váy dài của cô, lộ ra chân dài trắng nõn hấp dẫn của cô, ngón tay lại trượt vào trong quần lót ren màu đen của cô, trực tiếp bá đạo kéo nó ra, hai ngón tay lại trượt vào giữa hai chân của cô, đâm mạnh vào! !

 

Đường Khả Hinh lập tức cảm giác dòng nước xiết chảy tràn ra ngoài, cảm xúc của cô lại bị trêu chọc, hai tròng mắt trợn to nhìn Trang Hạo Nhiên! !

 

“Nói cho tôi biết! ! Nên chuẩn bị cho tôi một loại rượu như thế nào.” Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên vừa nóng bỏng nhìn cô, tay vừa không ngừng đâm vào giữa hai chân của cô, thậm chí theo tiếng nhạc, ngón tay cọ vào giữa nơi ẩm ướt ở bên trong phát ra xạch xạch vang dội, tay anh vừa nhanh chóng đâm vào giữa hai chân của cô, vừa cách cột đá hôn lên môi Đường Khả Hinh, thì thầm nói: “Thích không?”

 

Đường Khả Hinh tựa vào bên cột đá, ngẩng đầu lên thở dốc, thân thể của cô bị ngón tay của anh đâm vào giữa hai chân từng trận co rúc, không khỏi ngẩng đầu lên, thở dốc, không dám đáp lời anh, nhưng từng dòng chất lỏng thơm ngon giữa hai chân lại muốn chảy xuống. . .

 

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *