Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1214

Chương 1214: TRẬN ĐẤU CHUNG KẾT (Bốn)

 

 

Phòng nghỉ ngơi! !

 

Không khí càng lúc càng ngưng kết! Lộ ra loại hơi thở kì dị, hết sức nghiêm túc! !

 

Cả người Đường Khả Hinh giống như rơi vào băng hàn, sắc mặt tái nhợt, hai tròng mắt lộ ra ánh sáng kịch liệt, đưa mắt nhìn phía trước, một lần nữa cảm thấy số mạng mang đến cho mình một ý nghĩa chấn động sâu sắc, mặc dù không thể tin điều mình nghe được, nhưng cô vẫn ẩn nhẫn nghe Đới Lập Duy tiên sinh nói sự thật xong, vẻ mặt cô có vẻ dịu dàng bình tĩnh, chỉ là có thể cảm thấy đôi tay cô khẽ run rẩy, kích động đến muốn vì mình kéo lại một chút vẻ mặt, nhưng cuối cùng vẫn im lặng không lên tiếng. . .

 

Đới Lập Duy chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, lại nghiêm túc hỏi: “Đường Khả Hinh tiểu thư! Xin cô tin tưởng chúng tôi đối đãi với mỗi tuyển thủ đều công bằng! Lúc 9 giờ 55 phút, tôi nhận được tin nhắn tố cáo cô ngày hôm qua quả thật có đến bệnh viện thăm Vitas tiên sinh, còn truyền đến ghi âm liên quan đến lúc cô đến bệnh viện! Thậm chí còn tố cáo nói ở vòng thi đấu thứ hai, bởi vì đề thi bị lộ ra ngoài, cho nên cô mới có biểu hiện đặc sắc như vậy! Dĩ nhiên, cuộc họp của chúng tôi công việc bảo mật hết sức cẩn thận, lúc không có chứng cứ, không có lý do gì nghi ngờ một loạt hành vi cử chỉ của cô ! Mà từ lúc Vitas tiên sinh vào bệnh viện, trên danh nghĩa đã là rút lui khỏi hội đồng thi, cho nên đối với chuyện cô có thấy Thầy giáo hay không, có gặp qua Thầy giáo hay không, chúng tôi vẫn còn có ý kiến khác! Nhưng thông qua cuộc họp khẩn cấp vừa rồi của Ban Phê bình và Giám khảo chính chúng tôi quyết định hủy bỏ đề thi cuối cùng của Vitas tiên sinh! Đồng thời cũng sẽ ở trong trận thi đấu đầu tiên, kiểm tra lại năng lực nếm thử rượu của cô! Nếu cô thật sự có năng lực vượt qua, căn bản không cần e ngại thử thách một lần nữa !”

 

Đường Khả Hinh cảm giác cả người mình hư mềm không còn hơi sức, nhớ tới bản thân mình từ quá khứ cho đến bây giờ vì một chút rượu, bỏ ra mồ hôi và vất vả, lúc này bị hủy bỏ sạch sẽ, cái loại cảm giác khóc không ra nước mắt, lộ ra buồn bã lạnh lẽo (chỗ này tôi không đồng tình với cô, biết bao người hy sinh cho cô nhưng cô vẫn nóng nảy, bốc đồng, tôi cho rằng đây là sự trả giá vì hành động của mình!).

 

“Đường Khả Hinh tiểu thư!” Đới Lập Duy nhìn chăm chú Đường Khả Hinh, vẫn hết sức coi trọng cô, nói to: “Cô. . . Có thể đưa ra phản đối! !”

 

Đường Khả Hinh nhớ tới Thầy giáo, nghe nói Thầy giáo đã từng vì một chút tôn nghiêm của mình mà đưa ra phản đối không tiếc rút khỏi cuộc thi, cảm giác trái tim bị khối đá lớn đè nặng, ép tới mình sắp không thở nổi, khuôn mặt cô hơi nở nụ cười dịu dàng, nhìn Đới Lập Duy, hai tròng mắt miễn cưỡng chớp lóe, mới mỉm cười nói: “Tôi hi vọng thế giới. . . Nên như vậy. . .”

 

Đới Lập Duy chăm chú nhìn Đường Khả Hinh.

 

Khuôn mặt Đường Khả Hinh lại hơi nở nụ cười dịu dàng, nhìn Đới Lập Duy, mặc dù trái tim đau đến khó chịu, nhưng cô vẫn dịu dàng nói: “Tôi hi vọng. . . Thế giới đều. . . Công bằng chính trực như vậy, đối với chuyện có nghi ngờ, đưa ra đề nghị, thậm chí bác bỏ. . . Nhưng tôi lại có chuyện, muốn xin Đới Lập Duy tiên sinh chỉ bảo một chút. . .”

 

“Cô nói đi!” Đới Lập Duy nhìn Đường Khả Hinh, lời nói không khỏi chậm lại.

 

Đường Khả Hinh sâu kín ngẩng đầu lên, nhìn Đới Lập Duy, rốt cuộc giọng nói lộ ra một chút cứng rắn hỏi: “Nếu như . . . Ở trong trận đấu đầu tiên, tôi có biểu hiện xuất sắc. . . Mà Đới Lập Duy tiên sinh lại nhận được tin nhắn, tố cáo tôi, bác bỏ năng lực của tôi . . . Tôi nên làm như thế nào?”

 

Đới Lập Duy lập tức nghiêm túc trầm giọng nói với Đường Khả Hinh: “Một chút nữa thi đấu, tất cả thông qua hiện trường đến lúc cuối cùng Giám khảo chính mới ngẫu nhiên đưa ra đề thi! Cho nên không có chuyện cô có thể đoán trước đề thi ! Sau đó ở trong trận đấu thứ hai, nếu như cô có thể an toàn tiến vào thì càng không chuyện đề thi bị tiết lộ! Hơn nữa cũng mời cô tin tưởng chúng tôi, chúng tôi hết sức có lòng tin đối với đồng nghiệp làm công việc bảo mật đề thi cùng nhân viên hành chính! Điều này chẳng qua. . . chỉ là hành động cẩn thận !”

 

Lời nói tới đây liền dừng lại! !

 

Đường Khả Hinh thật sâu kín lắng nghe, mặc dù cả người không còn hơi sức, cô vẫn chậm rãi gật đầu một cái, nói: “Tốt. . . Tôi hiểu. . .”

 

Đới Lập Duy nhìn cô gái này bình tĩnh như vậy, nhớ tới bài thi đấu vấn đáp, lúc cô trả lời câu hỏi quả thật phong cách và ánh mắt lộ ra không giống người thường, ông ta hơi do dự một lúc, mới rốt cuộc chậm rãi vươn tay, nắm nhẹ ở trên bả vai cô gái này, cho một chút khích lệ và an ủi nói: “Xin cô tha thứ quyết định của chúng tôi, đối với cuộc thi đấu lớn như thế, mỗi người chúng ta cũng đã không còn là cá nhân mình!”

 

Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Đới Lập Duy, khẽ mỉm cười. . . Có lẽ hiểu được, ông ta đối với chuyện mình gặp thầy giáo đã mở một mặt, chỉ khổ là người gởi nhắn tin đó tìm trăm phương ngàn kế muốn diệt trừ mình. . .

 

“Như vậy! Chuẩn bị cẩn thận thi đấu đi! Nếu như cô có thể đạt được thành tích tốt nhất, mỗi người chúng tôi đều hoan hô cô! Cô phải hiểu rằng, tôi một mình nói rõ với cô, vẫn chứng tỏ tôi tin tưởng cô! Tôi rất đau lòng, lúc này xảy ra chuyện như vậy!” Đới Lập Duy lại xin lỗi Đường Khả Hinh!

 

Đường Khả Hinh hơi mỉm cười đáp lại ông ta, tay của ông ta nắm có chút đau, ép tới vết thương trên vai mình từng trận đau đớn kịch liệt, cám ơn trận đau đớn gọt xương kia làm cho toàn thân mình vẫn tràn đầy sức mạnh đau đớn! !

 

“Cố lên! !” Đới Lập Duy tiên sinh nói xong, ngay lập tức nặng nề nhìn cô một cái, mới chậm rãi xoay người đi khỏi phòng nghỉ ngơi. . .

 

Lúc này khuôn mặt Đường Khả Hinh mới căng cứng, trên trán rịn mồ hôi lạnh, cô không nhịn được vươn tay, vạch nhẹ cổ áo khoác màu đen của mình, nhìn thấy trong áo sơ mi trắng như tuyết đã nhuộm vết máu, mặc dù đau đớn, nhưng nét mặt cô vừa lộ ra một chút buồn bã vừa kiên cường, giống như nghe được lời người ẩn nấp theo thời gian, mang theo yêu thương và trí tuệ, dịu dàng nói: Khả Hinh, cô làm đúng rồi. . . Cô nghiêm chỉnh chịu chất vấn lớn nhất trên thế giới. . . Cho nên cô càng có tư cách có thể đi vào sân khấu lớn hơn! Không có gì uất ức, không có gì oan uổng, quan trọng nhất là cô có cơ hội thể hiện bản thân và tiếng nói của mình! !

 

Cô gái này nghe nói như vậy, đứng yên lặng thật sâu, đến cuối cùng, rốt cuộc hơi nở nụ cười khích lệ mình ! !

 

Tiếng gõ cửa vang lên!

 

Hách Lệ chậm rãi đẩy cửa đi tới, hơi lộ ra một chút nghiêm túc nhìn Đường Khả Hinh, nói: “Đường tiểu thư! ! Thời gian thi đấu đã đến, mời cô ra sân! !”

 

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, hơi ngẩng mặt nhìn Hách Lệ, trái tim lại vì cuộc thi đấu mà kịch liệt sôi trào, khuôn mặt cô nở nụ cười hơi dịu dàng và chuyên nghiệp của chuyên gia hầu rượu, cuối cùng thở dốc, khẽ nắm quả đấm, ngẩng mặt cất bước đi tới. . .

 

Toàn trường nhà hát kịch theo người dẫn chương trình tuyên bố bắt đầu thi đấu, vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt, vào lúc này, rất nhiều ánh đèn đều lóe lên, ở trong từng tràng tiếng vỗ tay như sóng lớn, rốt cuộc ba chuyên gia hầu rượu mặc đồng phục màu đen, phong cách siêu phàm, khuôn mặt nở nụ cười chuyên nghiệp, vẻ mặt có tinh thần chuyên gia hầu rượu quốc tế nên có, từ từ bước ra giữa sân khấu, Đường Khả Hinh ở trong hai vòng thi đấu đạt được 128 điểm, tạm thời là người dẫn đầu, đứng ở giữa sân khấu trước!

 

Đám người Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng ngồi ở ghế khách quý, nhìn thấy Đường Khả Hinh mặc đồng phục màu đen, rất duyên dáng xinh đẹp vững vàng, phong cách tuyệt vời đứng ở giữa sân khấu, tất cả bọn họ đều kích động mỉm cười giơ tay vỗ tay, nghẹn ngào hưng phấn không ngừng gọi: “Khả Hinh . . .”

 

Vào lúc này rất nhiều phóng viên và khán giả Trung Quốc cũng rối rít vỗ tay ủng hộ và khích lệ! !

 

Đường Khả Hinh một mình đứng ở giữa sân khấu, nghe được tiếng vỗ tay như sấm, ánh mắt nhìn thấy Nhã Tuệ và Trần Mạn Hồng, khuôn mặt cô nở nụ cười kín đáo như hoa đào. . .

 

Giám khảo chính và Ban Phê bình nhìn về phía Đường Khả Hinh, sắc mặt từng người khác nhau.

 

Lúc này, Alex cùng Ge Sidun cũng đứng ở hai bên Đường Khả Hinh, đồng thời nhìn về phía khán giả hiện trường, cùng gật đầu! !

 

Nhà hát kịch lập tức tối sầm, đang lúc tất cả khán giả cho rằng bị cúp điện kêu lên thì chính giữa sân khấu đột nhiên chiếu xuống một luồng ánh sáng màu bạc, chiếu rọi vị trí ba chuyên gia hầu rượu đang đứng, 29 Giám khảo chính cùng những người ưu tú giới rượu vang đến từ các trang trại nho trên thế giới, rối rít ngồi ở trước ba bàn ăn, mà phía trên sân khấu trong sáu màn hình lớn đã xuất hiện sáu đầu bếp lớn đẳng cấp quốc tế, bọn họ là đầu bếp cao cấp nhất theo thứ tự đến từ Trung, Anh, Pháp, Đức, Mỹ, Nhật gồm có Pierre, Virginia, Carol, Sura, Kelly. . . Ellen! !

 

Vào lúc này, khuôn mặt Hách Lệ nở nụ cười xuất hiện, nhìn về phía ba tuyển thủ dịu dàng nói: “Đầu tiên, chúc mừng mọi người thuận lợi tiến vào trận đấu chung kết chuyên gia hầu rượu! Ngồi sau lưng mọi người chính là 29 vị Giám khảo chính và năm người phụ trách trang trại rượu nho nổi tiếng! Chút nữa bọn họ sẽ làm khách giả định, ngồi trước bàn ăn, thử thách năng lực hầu rượu toàn diện của mọi người ! ! Lần này chấm điểm tổng hợp! Tổng điểm 100%! Nếu tình huống không đầy đủ, có mờ ám sẽ trừ điểm! Nhưng mời các vị tuyển thủ phải chú ý rằng, ở trong quá trình hầu rượu, phạm lỗi ba lần thì tuyển thủ sẽ không thể tiến vào vòng thi đấu thứ ba 50 điểm với khách quý thần bí! !”

 

Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao! !

 

Ba tuyển thủ đứng thẳng ở giữa sân khấu, nghe được câu này, khuôn mặt cũng không khỏi căng thẳng, thở dài một cái! !

 

“Sau lưng mọi người có đầu bếp cao cấp nhất thế giới đến từ Trung, Anh, Pháp, Đức, Mỹ, Nhật! ! Trong quá trình hầu rượu, các vị có thể chọn món ăn trước khi cho khách nếm thử, trong lúc chờ nấu nướng món ăn, sau đó sẽ phải nói ra cả quá trình đầu bếp nấu nướng từng chữ không bỏ sót ! Trong quá trình các vị hầu rượu giải thích, không được nhìn lén quá trình đầu bếp nấu nướng trong màn hình lớn phía sau lưng! Đây quả thật là rất thử thách kinh nghiệm của mọi người ! Tuyển thủ Đường Khả Hinh trải qua Ban Phê bình và Giám khảo chính rút thăm, phụ trách bàn số ba! Tuyển thủ Alex phụ trách bàn số hai, Ge Sidun tiên sinh phụ trách bàn số một! ! Chúc các tuyển thủ thi đấu thành công! Các vị có một tiếng, dĩ nhiên, nếu như các vị có thể làm cho khách hài lòng, có thể tiến vào trận thi đấu thứ hai sớm một bước! Bây giờ! Bắt đầu thi đấu! !” Hách Lệ nói xong, liền hơi giơ tay, để cho ánh đèn đầy màu sắc tại hiện trường lập tức tắt ngấm, ở giữa sân khấu luồng ánh sáng trắng mới chính thức chiếu rọi vào chuyên gia hầu rượu ! !

 

Rất nhiều ly thủy tinh và loại rượu lập tức lóe sáng! !

 

Vẻ mặt ba chuyên gia hầu rượu lập tức lộ ra căng thẳng, rối rít xoay người đi về phía trước quầy bar hình thức trong phòng ăn, chuẩn bị sẳn sàng tham gia thi đấu chuyên gia hầu rượu. . .

 

Hách Lệ đứng ở bên cạnh Ban Phê bình, chăm chú nhìn bọn họ một cái, cuối cùng nhấn máy tính giờ thi đấu! !

 

Sáu đầu bếp chính chia ra xuất hiện ở trước màn hình lớn, chờ đợi, phía sau là hiện trường chuyên gia quay phim theo dõi toàn bộ quá trình bọn họ nấu nướng! !

 

Sáu mươi phút, bắt đầu từng giây từng giây đếm ngược. . .

 

Ba chuyên gia hầu rượu cùng mặc đồng phục màu đen, cánh tay treo khăn lông trắng, xác định hai túi của mình đầy đủ quẹt diêm, kéo cắt xì gà, còn có dụng cụ mở chai, thậm chí giống như bữa ăn tây lệ thường, cầm giấy phép rượu của phòng ăn và danh mục rượu, vừa muốn tham gia thi đấu. . . Động tác của Đường Khả Hinh hơi chậm, cô là người cuối cùng nhận lấy thực đơn rượu quản lý phòng ăn đưa tới, không ngờ lúc tay cô cầm thực đơn xoay người, lập tức đụng đổ một chai rượu sherry ướp lạnh đặt ở trước quầy bar, soảng một tiếng, chai thủy tinh và dịch rượu lập tức bắn tung tóe vỡ trên sân khấu. . .

 

Toàn trường xôn xao một trận! !

 

Đường Khả Hinh cũng hai mắt mở to, nhìn cảnh tượng này, trái tim như bị người nện mạnh một búa! ! !

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *