Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1313

Chương 1313: KẾT THÚC (53)

 

Ngày nạp thái đã đến! !

 

Theo thời gian trôi qua, rất nhiều máy bay trực thăng nhận được chỉ thị nhanh chóng bay quanh khắp rừng núi, mấy chục chiếc ô tô màu đen đầy khí thế vây quanh một chiếc ô tô màu đen dẫn đầu lóe ra tối cao, chậm rãi chạy tới đường lớn Phượng Hoàng, rất nhiều đặc cảnh mặc đồ rằn ri nhìn thấy chiếc xe dẫn đầu, lập tức ngăn nắp chỉnh tề kính chào, sau đó xoay người theo chiếc xe cùng tiến lên phía trước.

 

Bên trong buồng xe, Ủy viên Trương mặc tây trang đen, khuôn mặt vẫn lộ ra nghiêm lạnh, ngồi ở sau xe, nhìn chiếc xe dần dần di chuyển tới đường lớn Phượng Hoàng, ánh mắt ông càng lúc càng phát ra ánh sáng sắc bén! !

 

Một chiếc ô tô phiên bản dài màu đen khác, cũng ở trong không khí lúc càng căng thẳng, chậm rãi lái ra quốc lộ, vòng tới đường lớn Phượng Hoàng, chạy về phía đường núi quanh co.

 

Hôm nay Tô Tĩnh Thần khó được mặc tây trang đen, kết hợp đeo mắt kính, khuôn mặt lộ ra nụ cười nhẹ nhàng từ sau khi thôi giữ chức vụ.

 

Tô Linh mặc áo sơ mi trắng cùng quần bó sát người màu vàng, bên ngoài mặc áo khoác phong cách Hàn cùng màu, mang giày cao gót màu trắng, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, nhìn phong cảnh xinh đẹp trôi qua ngoài cửa, mặt cũng nở nụ cười ngọt ngào, không nhịn được nói: “Thật ra chúng ta tổ chức cuộc hôn nhân này cho Khả Hinh cũng tốt. Khó được thấy ông nội cùng Ủy viên Trương không trò chuyện công việc chính phủ thật trịnh trọng. Nghĩ tới cũng không nhịn được cười. Không biết lúc cháu kết hôn, ông nội có trịnh trọng như vậy hay không?”

 

Tô Điềm Thần nghe nói như vậy, lập tức nói đùa cùng ngoại cháu gái: “Theo cách nói của Trương chú cháu, vậy không ai thèm lấy cháu rồi.”

 

Tô Linh lập tức quay đầu, cố giả bộ tức giận nhìn ông nội.

 

Tô Điềm Thần không nói chuyện nữa, trên mặt chỉ nở nụ cười nhàn nhạt, lại nhìn phía trước đặc cảnh đã bố trí từng cột từng cột  trạm kiểm soát, còn mở đèn báo động đặc cấp, đoán chừng Ủy viên Trương đã tới trước, ông hỏi ngay: “Sao lại không thấy Thụy Kỳ? Nó không phải đi cùng chúng ta sao?”

 

“Đoán chừng ở phía sau?” Tô Linh nghe nói như vậy, cũng chậm rãi xoay người, quả thật từ cửa sổ sau xe nhìn thấy một chiếc Land Rover màu đen chạy theo đuôi, cô không nhịn được nở nụ cười hài hước.

 

Chưa từng thấy qua người mặc tây trang, lái Land Rover?

 

Hôm nay Tô Thụy Kỳ học ông nội, cũng khó được mặc vào tây trang đen chỉnh tề, đeo cà vạt màu đen, ngồi ở ghế lái, không thoải mái uốn éo trái, uốn éo phải, buộc anh cầm tay lái một tay thở hổn hển, muốn kéo cà vạt xuống, nhưng chị gái đã nói nếu như dám lộn xộn, cũng không mang lên cho mình, có trời mới biết anh cũng không biết thắt cà vạt, anh thở dài một hơi, cầm tay lái, nhìn xe ông nội tiếp tục chạy tới phía trước, anh cũng đạp nhẹ chân ga chạy theo đuôi, con “Tiểu Hinh Hinh” ngồi trên ghế lái phụ, hôm nay cũng bị ăn mặc một phen, bộ lông vũ được dùng sữa tắm được tắm sạch sẽ (trong tình huống bình thường, tuyệt đối không được dùng sữa tắm tắm cho chim), hơn nữa xịt thơm cả người cho nó, cho nó ăn no mới mang nó ra cửa, ngày vui mừng như vậy, đương nhiên là phải dẫn nó đi ra ngoài hoạt động!

 

Rất nhiều phóng viên vất vả chờ đợi, đang xôn xao sôi nổi  bàn tán rốt cuộc khi nào thì bắt đầu lễ nạp thái, cũng đã nghe được ở chân núi truyền đến từng tràng động cơ xe mênh mông mênh mông cuồn cuộn, cuối cùng một đám đặc cảnh bên trong hàng rào bảo vệ lập tức nhận được chỉ thị, cung kính đứng nghiêm, hướng về phía chiếc xe đang chạy tới đằng trước kính chào, trong rừng rất nhiều chó cảnh sát lập tức theo đặc cảnh ở trong rừng oai phong chạy tới, máy bay trực thăng cuối cùng tụ tập ở trên không trung ở sân trước nhà họ Đường.

 

Hai người Đỗ Uy cùng Khương Vĩ chỉ huy giám sát tình huống trên không trung, nhanh chóng thu thập tất cả thông tin, sau khi truyền đến thông tin an toàn nhất, một lần nữa phát hiệu lệnh cho tất cả máy bay trực thăng chậm rãi tản đi.

 

Ô tô của Ủy viên Trương ngồi rốt cuộc lái tới trước hàng rào bảo vệ của đặc cảnh. Rất nhiều phóng viên ùn ùn muốn xông lên, đều bị đặc cảnh đang sẳn sàng ra trận nghiêm túc đẩy ra, chỉ để lại từng trận đèn flash sáng như ban ngày! !

 

Cuối cùng ô tô của Ủy viên Trương ở trong tiếng ồn ào sôi nổi, chậm rãi chạy về phía sân trước nhà họ Đường—

 

Bà cụ Chu đứng ở trong cánh cửa ovan màu đen tại vườn hoa, hơi nâng cổ tay, thấy đã đến giờ, lập tức cao giọng căn dặn người giúp việc nói: “Đã đến giờ, mở cửa! !”

 

Năm người giúp việc nghe xong, lập tức một người rút khóa ra, bốn người còn lại ở trong không khí căng thẳng nghiêm túc chậm rãi mở ra cửa chính vườn hoa thần bí, lập tức trước mắt đột ngột xuất hiện một tấm thảm đỏ thẫm, quả nhiên giống như lời đồn, chén ngọc thật lớn trong truyền thuyết đặt bên trái vườn hoa, nối liền hàng trúc xanh thật dài bên cạnh suối nước trên sườn núi, đúng giờ nhỏ xuống giọt nước trong suốt, hai bên bàn thật dài đặt các loại bánh ngọt tinh xảo, còn có hai cái “Lồng ngọc” cao một mét đứng ở hai bên thảm đỏ, Cửu Long đỉnh thần bí đặt ở giữa thảm đỏ, trong sân chính nhà họ Đường trong phát ra ánh đèn rực rỡ long trọng bí ẩn. Chỉ thấy phía trước mặt ghế gỗ đỏ chạm trổ rồng bay đặt hai cái đệm màu tím sẫm, hai bên cũng là ghế gỗ đỏ chạm trổ rồng, chỉ là hơi chìm ở trong ánh sáng, cũng nhìn thấy không rõ lắm, nhưng lại làm cho người ta cực kỳ tò mò và mong đợi.

 

Cũng vào lúc này.

 

Đường Chí Long mặc tây trang đen trang trọng, cùng với vợ mặc sườn xám màu tím, mặt nở nụ cười tôn trọng, cùng nhau bước ra cửa lớn sân trước, tránh ra đỏ thẫm thảm, bước chân nhẹ nhàng đi trên đất, nhanh chóng đi về phía cửa sắt ovan ngoài vườn hoa, mà ô tô của Ủy viên Trương cùng Tô Điềm Thần gần như đồng thời chạy tới, ở trong ánh đèn flash của đám phóng viên cùng nhau bước xuống xe, sau đó hai người đầu tiên bắt tay chào nhau, Tô Linh đứng ở một bên, không vội nói đùa cho bầu không khí vui nhộn —

 

Đường Chí Long cùng vợ lập tức đi ra ngoài vườn hoa, bày tỏ lòng biết ơn với Ủy viên Trương cùng Tô Điềm Thần đã đích thân đến, ở trong từng đèn flash lại nở nụ cười hơi nghiêng người mời hai nhân vật chí tôn đi vào bên trong, mà lúc này xe của Tô Thụy Kỳ cũng đi theo tới, anh nhanh chóng xuống xe, hướng về phía Đường Chí Long hết sức cung kính lễ độ khẽ gật đầu—

 

Đường Chí Long nhìn thật sâu về phía người thanh niên cao quý, cũng mỉm cười gật đầu một cái, sau đó mời mọi người cùng nhau đi vào trong.

 

Bà cụ Chu đứng ở một bên, trước hết dẫn tất cả giúp việc của nhà họ Đường cung kính gật đầu chào tất cả khách quý, khi khách quý đi vào bên trong xong, cũng không có đóng cửa lại, mà người giúp việc bưng từng hộp quà nhỏ tinh xảo, nhanh chóng bước ra, tặng cho đám phóng viên và truyền thông xông tới nhà họ Đường, một người dẫn chương trình truyền thông, tay cầm microphone, phát trực tiếp hình ảnh liên quan tại hiện trường, thậm chí mở ra hộp quà nho nhỏ, thấy bên trong có mười loại bánh ngọt tinh xảo, bao gồm kẹo râu rồng nổi tiếng thời xưa, bánh hoa quế, bánh hồng đào, bánh hoa hồng, bánh bào ngư chén, bánh gạch cua, bánh rau câu, bánh nướng thất xảo — Tổng cộng mười loại, các phóng viên nhìn trợn mắt há hốc mồm, có một số người đã không kịp chờ, cầm lên một khối bánh hồng đào làm từ bột ngọc trai, bỏ vào trong miệng, lập tức cảm giác kẹo bơ giòn kết hợp nấm thông, ăn vào cảm thấy ngọt lịm không chịu nổi bật cười nói: “Ăn thật ngon đấy—“

 

Đám giúp việc mặt vẫn nở nụ cười, phân phối bánh ngọt, một chút nữa sau khi kết thúc lễ nạp thái, lại chia quà cùng bánh ngọt là thuộc về nhà họ Trang, có một số phóng viên không hiểu lễ tiết này, đối với hành động thân mật này hết sức kinh ngạc, nhiều người dẫn chương trình của phương tiện truyền thông rối rít truyền  hình trực tiếp hình ảnh tại hiện trường, thậm chí còn đẩy tiêu cự ống kính tới trong sân nhà họ Đường —

 

Ủy viên Trương cùng Tô Điềm Thần chậm rãi cất bước vào nhà họ Đường, nhìn thấy biệt thự kiểu Trung Quốc trang trí quả thật tráng lệ, thể hiện rõ phong cách, từng sợi dây đỏ bươm bướm quả thật là không khí vui mừng tiếp nối, trên bàn từng phần bánh ngọt tinh xảo, mà lễ nạp thái tối nay cũng không có nói chuyện cá nhân Trang Hạo Nhiên mở tiệc chiêu đãi, trên mặt ông lộ ra vẻ nghi ngờ, nhìn Cửu Long đỉnh đặt ở giữa thảm đỏ, chậm rãi nói: “Con bé Linh! Lễ nạp thái hôm nay, cháu còn gây khó khăn cho người khác như vậy, sẽ không tốt! Chẳng lẽ cháu thật muốn Khả Hinh không kết hôn hay sao, cô kết không thành, cháu cũng kết không được đâu!”

 

Tô Linh nghe nói như vậy, lập tức khẽ nở nụ cười, nhìn Ủy viên Trương cười ngọt ngào nói: “Sao có thể nói như vậy? Tiệc tối lần trước, khiến cho ngài và ông nội cháu trộm cá, lần này cháu sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai!”

 

“*!” Ủy viên Trương cố ý căng mặt, nhìn Tô Linh.

 

Tô Điềm Thần mỉm cười nhìn Ủy viên Trương giải thích: “Chỗ này có một điển tích, khi bé Linh còn nhỏ có nuôi một con mèo, hằng ngày cô cũng không cho nó ăn cá, cảm thấy cá rất hôi, nên lấy đồ ăn của tôi cùng Thụy Kỳ cho mèo ăn. Buộc tôi cùng Thụy Kỳ thỉnh thoảng phải giành ăn với mèo, cô liền trực tiếp xem thường người ta, nói mọi người thật không biết xấu hổ, giành ăn với mèo, là người sao, hay mèo hả?”

 

Ủy viên Trương nghe nói như vậy, cũng lạnh lùng hỏi: “Con mèo kia còn sống không?”

 

“Đã hưởng tuổi thọ—” Tô Điềm Thần rất khách khí, cười nói.

 

Phốc! Mọi người không nhịn được, bật cười.

 

“Thôi thôi! Nói bậy!” Tô Linh cũng bật cười một trận nói với ông nội: “Người cao tuổi ngài cũng không nên ngày ngày học theo Cổ Bảo Ngọc dẫn điển cố, đây chính là không thể nào! Cháu chỉ là nhìn không thuận mắt Tổng Giám đốc Trang nói một bộ, làm một bộ, anh ta cho rằng cháu không biết chuyện hai ngày trước, nếu như người của cháu thật sự là người của anh ta, vậy thì việc nhà việc nước đều phiền phức rồi!”

 

“Ha ha ha ha ha—” Tô Điềm Thần bật cười một trận, đi vào trong, Ủy viên Trương cũng mỉm cười theo Đường Chí Long cất bước vào bên trong, trong lúc này, bà cụ Chu gọi mấy người giúp việc từ Điệp Thúy Hiên mang ra bình phong Phượng Hoàng mạ vàng chuẩn bị chuyển vào phòng khách, Tô Linh nhìn bình phong này, liền khẽ nâng mí mắt, liếc nhìn Tịnh Kỳ một cái.

 

Tịnh Kỳ lập tức hiểu ý, mặt nở nụ cười nói: “Tô tiểu thư, ngài làm như vậy, không phải làm cho Đường tiểu thư gấp chết sao?”

 

“Cuộc sống này không có trầm bổng nhấp nhô, không có trải qua khóc nức nở ở đêm khuya, như vậy được xem là cuộc sống sao! ?” Tô Linh nói xong, bản thân mình cũng cảm thấy mình thông minh lanh lợi, tài tình, mặt nở nụ cười ngọt ngào chỉ e sợ thiên hạ không loạn, nhẹ nhàng cất bước vào trong.

 

Đường Chí Long đỡ Lý Tú Dung đã ngồi vào ghế, đối diện cửa lớn sân trước, Ủy viên Trương ngồi bên trái, Tô Điềm Thần ngồi bên phải, Tô Linh cùng Tô Thụy Kỳ cùng ngồi xuống với ông nội, bà cụ Chu dẫn dắt quản gia cùng đám giúp việc ở trong không khí náo nhiệt, bắt đầu rối rít bưng lên bàn tất cả các vật tượng trưng, bao gồm cuộn gấm《Thổi tiêu dẫn Phượng》kinh điển, rất nhiều phóng viên cùng truyền thông sau khi được cởi bỏ lệnh cấm, rối rít vọt tới sân trước nhà họ Đường chụp lại bức tranh kinh điển này, rất nhiều người ngồi trước ti vi cũng hết sức tò mò cuộc hôn lễ truyền thống kiểu Trung Quốc sẽ thể hiện đặc sắc như thế nào, các nhà truyền thông bắt đầu đua tranh bày tỏ cảm xúc của mình.

 

“Cháu thực sự hết sức tò mò!” Tô Linh mỉm cười nhận lấy trà nóng người giúp việc đưa tới, mở nắp gạn nhẹ lá trà, mới mỉm cười nói: “Ở trước ba quyển sách (vàng) về sự chân thành, nhà họ Trang rốt cuộc sẽ phái nhân vật như thế nào, tại trước mặt cha mẹ cùng nhân vật đội trời đạp đất, cầu được cuộc hôn nhân này!”

 

Lời mới vừa dứt, có người lập tức báo tin, nói đã đến giờ nạp thái, người nhà họ Trang chuẩn bị lên đường rồi! !

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *