Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1323

Chương 1323: KẾT THÚC (63)

 

Ban đêm.

 

Một vầng trăng sáng như chiếc mâm bạc treo trên bầu trời cao, lẻ loi cao ngất lóe ra ánh sáng dịu êm, từng cơn gió cuối thu quét tới từng làn hương lavender kéo dài từ nơi xa thật xa. Biệt thự nhà họ Tưởng, sân cỏ mênh mông bát ngát, ở giữa đài phun nước vọt lên thật cao, rất nhiều ánh đèn tuyệt đẹp lóe ra ánh sáng lộng lẫy, tối nay là tiệc đính hôn cho nên khắp nơi là một mảnh tĩnh lặng, ngoài con Oscar chạy giống như đưa tin.

 

Phòng ngủ biệt thự sang trọng.

 

Tiếng ho khan trầm thấp không ngừng truyền đến, không đến bao lâu, liền nghe được một tiếng cửa mở, Tưởng Thiên Lỗi tắm rửa xong, mặc T-shirt trắng tay ngắn, quần tây đen, có vẻ hơi tiều tụy từ phòng tắm bước ra ngoài, vừa đi tới bên giường, vừa cảm giác nơi cổ họng như lửa đốt, lại ho khan mấy tiếng, thân thể nóng lên, thậm chí trên trán rịn ra một chút mồ hôi, nhưng anh lại im lặng trực tiếp đi tới bên mép giường, cầm lên một phần tài liệu bên cạnh đèn bàn, mệt mỏi ngồi trên giường thở mạnh một cái, cảm giác đầu óc choáng váng, lúc này mới chậm rãi mở tài liệu, muốn tập trung tinh thần xem nội dung bên trong—

 

Đầu óc càng lúc càng choáng váng, cảm giác nóng rực nơi cổ họng lại xông lên.

 

Tưởng Thiên Lỗi tay cầm tài liệu, nhắm hai mắt, tựa vào đầu giường, cảm giác không thoải mái càng lúc càng kích thích làm mình hoa mắt khó chịu, thật không quen cảm giác ngã bệnh không cách nào tự chủ, anh lại nặng nề thở dốc—

 

Tiếng gõ cửa chậm rãi vang lên, nhẹ nhàng rõ ràng.

 

Tưởng Thiên Lỗi nghe tiếng gõ cửa xa lạ, hơi lộ ra ngạc nhiên ngẩng cao đầu, liếc mắt nhìn cửa phòng khách nơi xa, nghĩ xem tối nay bởi vì tiệc đính hôn, tất cả mọi người đã đến khách sạn, hơn nữa lúc nảy mình cũng căn dặn trợ lý quản gia, người giúp việc ở lại đều đi nghỉ ngơi, không có việc gì không nên tới quấy rầy, là ai ? Hai tròng mắt anh khẽ xoay tròn, nhưng vẫn nhàn nhạt trả lời: “Vào đi—“

 

Cửa vẫn bị đóng chặt, lại truyền đến tiếng gõ cửa.

 

Tưởng Thiên Lỗi hơi nhíu mày, nhìn cánh cửa phòng đóng chặt, lại nghi ngờ nghĩ nghĩ, lúc này mới đặt tài liệu xuống, nhấc chăn lên, im lặng đi về phía cửa phòng, bóng dáng trải qua phòng khách u tối, rốt cuộc đã đi tới trước cửa phòng, tay cầm ổ khóa nhẹ nhàng mở ra, nhưng vì nhìn thấy người trước mặt, hai tròng mắt lóe lên, kinh ngạc nói không ra lời —

 

“Hùu! !” Đường Khả Hinh mặc áo sơ mi đỏ thẫm cùng váy ngắn màu đen, mang giày đáy bằng màu đen, tay ôm một bó hoa hồng đỏ, lập tức giống như sao trời xuất hiện tại cạnh cửa, mặt nở nụ cười dịu dàng mà ngọt ngào, nhìn người trước mặt nói: “Đến thăm người bệnh đây! Vui mừng không?”

 

Trái tim Tưởng Thiên Lỗi lập tức lướt qua một dòng nước hơi hơi ấm áp, khuôn mặt lộ ra kinh ngạc, nhìn Đường Khả Hinh có thể xuất hiện tại trước mặt của mình giống như giấc mơ, anh kinh ngạc nói không ra lời, không thể tin nổi nhìn người trước mặt.

 

Đường Khả Hinh lại cười tinh nghịch ngọt ngào, tay ôm bó hoa hồng tươi đẹp đứng ở trước mặt của Tưởng Thiên Lỗi, cố ý bày dáng vẻ bất đắc dĩ, nói: “Nhà của anh thật sự quá lớn, nếu không phải là Oscar, em thật sự sẽ bị lạc đường! Em đi mệt mỏi rã rời!”

 

“—” Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi lộ ra biểu cảm thắm thiết, nhìn cô gái trước mặt, giống như vẫn còn đang không thể tin được.

 

Đường Khả Hinh cũng im lặng nhìn Tưởng Thiên Lỗi một cái, mới nở nụ cười dịu dàng quan tâm, chậm rãi đưa bó hoa hồng cầm trong tay cho người đàn ông trước mặt nói: “Em nghĩ, sang thăm người bệnh cũng phải mang một chút gì chứ? Tặng cho anh—“

 

Tưởng Thiên Lỗi nghe nói như vậy, lẳng lặng cúi đầu nhìn bó hoa hồng tươi đẹp bày ở trước mặt của mình, từng mùi thơm dịu dàng ngọt ngào nhào về phía mình, hai tròng mắt anh lóe lên, không khỏi nhớ lại thời gian quý giá trong quá khứ, anh hơi nở nụ cười chua xót, nhàn nhạt nói: “Không ngờ, anh còn có cơ hội nhận được hoa hồng của em—“

 

Đường Khả Hinh giơ hoa hồng, nghe nói như vậy, sắc mặt hơi thu lại, suy nghĩ trong chốc lát sau đó lại nở nụ cười, cầm bó hoa tươi tươi đẹp đưa đến trong ngực người đàn ông trước mặt, mới nói: “Mau nhận lấy! Em cầm mỏi tay quá!”

 

Tưởng Thiên Lỗi hơi nhấc mí mắt dịu dàng nhìn cô gái trước mặt một cái, lúc này khẽ nở nụ cười, chậm rãi vươn tay nhận lấy bó hoa hồng, hơi có chút cảm động vui vẻ nói: “Cám ơn.”

 

“Không cần cám ơn!” Đường Khả Hinh lập tức giơ lên túi nhựa màu trắng trong tay, lại cười thật vui vẻ nói: “Trang Hạo Nhiên nói, anh bị cảm nóng sốt khẩu vị sẽ không tốt, trong lòng em nghĩ, hay là tới làm chút gì cho anh ăn? Anh thật may mắn đó, hiện tại cha em ở bên cạnh, ông ấy trực tiếp chuẩn bị cho em một chút hành tây dại ở dưới chân núi cùng một chút rau củ, kêu em mang tới đây làm một chút gì cho anh ăn. Còn có khoai tím em mới đào tối nay, ăn rất ngon nha!”

 

Cô nói xong, còn bày ra dáng vẻ thật bí mật.

 

Tưởng Thiên Lỗi cầm bó hoa hồng lẳng lặng nhìn Đường Khả Hinh dáng vẻ thật đáng yêu làm người ưa thích, không nhịn được nở nụ cười dịu dàng, lại chậm rãi hơi nghiêng người để cho Đường Khả Hinh đi vào phòng, nói: “Cám ơn em— Vào ngồi trước, anh đi cắm hoa!”

 

Đường Khả Hinh lập tức ôm qua bó hoa, lại nở nụ cười tinh nghịch, cố ý nũng nịu nhìn anh nói: “Chuyện cắm hoa đương nhiên để phụ nữ làm!”

 

Tưởng Thiên Lỗi yên lặng dịu dàng nhìn cô.

 

Đường Khả Hinh cũng nở nụ cười ngọt ngào nhìn anh, lập tức ôm hoa hồng đỏ tươi đẹp, thật không khách sáo đi vào phòng của Tưởng Thiên Lỗi, đầu tiên là nhìn một vòng phòng ngủ mang phong cách Châu Âu, bày trí sang trọng, gọn gàng ngăn nắp, lộ rõ phong cách hiện đại, cá tính, phòng ngủ chỉ mở hai bóng đèn nhỏ trên tường, chiếu nệm giường màu xanh đen có chút lộn xộn, cô lại nở nụ cười đi tới bên cửa sổ sát đất, tìm được một bình hoa màu xanh, tháo bỏ giấy bọc bó hoa hồng, dịu dàng cắm vào trong bình hoa—

 

Tưởng Thiên Lỗi lẳng lặng tựa ở cửa, dịu dàng im lặng nhìn bóng lưng thướt tha xinh đẹp đứng ở trước cửa sổ sát đất, đôi tay đùa nghịch bó hoa hồng tươi đẹp, giống như trong nháy mắt quay lại thời gian dịu dàng trong quá khứ, trái tim của anh lập tức tràn lên cảm xúc sôi trào, mặt hơi lộ ra nụ cười ẩn nhẫn chua chát—

 

Đường Khả Hinh loay hoay cắm hoa hồng xong, lập tức xoay người mặt nở nụ cười, nhìn Tưởng Thiên Lỗi nói: “Được rồi! Sẽ để bó hoa này cùng anh mấy ngày! Bây giờ em muốn đi phòng bếp nhà anh, chuẩn bị món ăn cho anh. Anh phải dẫn đường, đoán chừng ở thật xa.”

 

Tưởng Thiên Lỗi không nhịn được nở nụ cười, hơi nghiêng người nói: “Đi thôi—“

 

Đường Khả Hinh nhìn anh một cái thật sâu, lúc này mới nhắc túi nhựa trắng, vui vẻ trò chuyện cùng anh đi ra ngoài, nhà họ Tưởng quả thật khí thế huy hoàng, khu biệt thự thiết kế thuần phong cách Châu Âu, các nơi thể hiện rõ xa hoa, phòng khách to lớn lộ ra khí thế kiểu cung điện, ngay cả khắp phòng bếp cũng có thể lộ rõ xa hoa tinh xảo, tất cả bộ đồ ăn hoàng gia phát ra ánh sáng cao quý, bên trong được ngăn ra phòng nghỉ ngơi của đầu bếp còn treo bức tranh quý giá nổi tiếng, một đóa hoa hồng cắm nhẹ ở trong bình thủy tinh, bên cạnh trên kệ cổ xưa đặt bộ dụng cụ pha cà phê cùng tất cả các loại cà phê trên thế giới được sắp xếp rất ngăn nắp.

 

Vẻ mặt Đường Khả Hinh lộ ra kinh ngạc, tay cầm túi nhựa trắng, không thể tin nổi nhìn hoàn cảnh xung quanh, cho tới bây giờ cũng không có thấy qua không gian phòng bếp xa hoa như vậy, có thể so với cung đình, cô đột nhiên phát hiện củ khoai tím vừa mới đào trong túi mình, nhất thời có một cảm giác bị thất bại, chậm rãi quay đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi.

 

Tưởng Thiên Lỗi cũng im lặng tựa tại cạnh cửa phòng bếp, đôi tay cắm túi quần, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Đường Khả Hinh, hiểu ý của cô, không nhịn được cúi đầu bật cười—

 

Đường Khả Hinh cố ý nhịn cười nhìn Tưởng Thiên Lỗi một cái, liền lập tức đi tới trước bếp lò phòng bếp, nhanh chóng đặt xuống túi nhựa trắng, lấy ra một cái đĩa sâu lòng, sau khi vo sạch gạo xong, mới cầm cái chảo xào rau, bắt lửa rót dầu chờ sau khi nóng lên mới bỏ gạo thơm vào trong rang, sau khi rang dậy mùi thơm theo đó đổ toàn bộ vào trong nồi nước nóng đã sôi, để cho cháo tiếp tục sôi ùn ục, lúc này cô mới nhanh chóng gọt vỏ khoai tím, đặt xuống thớt, đông đông đông cắt khoai lang thành sợi, bỏ vào trong nồi cháo nóng hầm hập —

 

Lúc này Tưởng Thiên Lỗi cứ im lặng đứng ở một bên nhìn bóng dáng dịu dàng thật bận rộn của Đường Khả Hinh, nhất là hai mắt cô dần dần phát ra ánh sáng chăm chú hấp dẫn, hết sức mê hoặc.

 

Đường Khả Hinh nhanh chóng lấy ra một củ sen, gọt vỏ, thái sợi, vẫy giấm, đường, dầu vừng cùng sốt thịt bò, củ tỏi băm cùng rau trộn đựng ở trong đĩa nhỏ màu trắng, tiếp theo lấy ra đọt bí đỏ non cha hái về từ trong thôn dưới chân núi, sau khi dùng nước sôi luộc chín đặt vào trong cái đĩa vuông màu trắng, chỉ đơn giản kết hợp vừng, tỏi, gừng, dầu, muối liền tạo ra một mùi thơm đặc biệt, không đến bao lâu, cháo rốt cuộc sôi thơm, cô lập tức thành thạo vò viên thịt cá chạch bùn mà cha đã cắt xong, thả vào trong chảo dầu nóng chiên vàng ươm đựng ở trong đĩa trắng tinh, xếp thành từng vòng tròn, lại nấu chín nấm tai mèo, sau đó trải lên rau trộn rau ngò rí, đặt ở bên cạnh cá chạch bùn —

 

“Cần phụ giúp không?” Tưởng Thiên Lỗi nhàn nhạt đi tới bên cạnh cô, hỏi.

 

Đường Khả Hinh cười ngọt ngào nhìn Tưởng Thiên Lỗi, mới nói: “Không cần, anh không thoải mái, đi ra bên ngoài nghỉ ngơi một chút đi. Em làm xong ngay.”

 

Tưởng Thiên Lỗi cẩn thận nhìn Đường Khả Hinh, mới mỉm cười nói: “Em vất vả rồi.”

 

“Đừng khách sáo, Tổng Giám đốc Tưởng! Lần sau Phòng kinh doanh rượu chúng tôi trình văn bản, các ngài phải phê duyệt nhanh một chút, xem như đền đáp.” Đường Khả Hinh nhìn anh một cái, cười cố ý nói xong, liền lấy thêm hành tây dại mình tự đào rửa sạch xong, lại dùng ngón tay ngọc thon dài xé chúng thành sợi, sau đó tưới một chút nước sốt thần bí ở phía trên, lúc này mới cầm một sợi đưa đến khóe miệng của Tưởng Thiên Lỗi, cười nói: “Thử một chút! Rất ngon nha!”

 

Tưởng Thiên Lỗi nhìn cô một cái, hơi do dự, lúc này mới hơi cúi xuống muốn ăn hành ngọt—

 

Đường Khả Hinh lại lập tức cầm hành ngọt đưa vào trong miệng của mình, nhai thật say mê, không chịu nổi hết sức khoa trương nói: “Ô trời ơi — Hành ngọt này kết hợp với nước sốt của cha em, ăn thật sự rất ngon—“

 

” —” Tưởng Thiên Lỗi không nói nhìn cô, sau một lúc, rốt cuộc nở nụ cười vui vẻ.

 

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *