Người tình nhỏ bên cạnh Tổng Giám đốc-Chương 1352

Chương 1352: KẾT THÚC (92)

 

 

Sáng sớm hôm sau.

 

Một tia nắng mặt trời giống như ánh sáng thiên đường lập tức xuyên qua tầng mây chiếu vào một gian phòng trong biệt thự nhà họ Trang, chỉ thấy bên trong từng bó bách hợp thanh khiết cùng hoa hồng tươi đẹp vẫn rực rỡ chói lọi, thậm chí tràn đầy giọt nước đêm qua, từng giọt khoái trá lóe ra ánh sáng lấp lánh trong suốt, một chiếc váy ngủ khoác nhẹ lên mép giường, áo sơ mi trắng và quần tây trắng của đàn ông cũng tùy ý thả xuống ở trên thảm lông dê giá trên trời.

 

Một làn gió nhẹ nhàng thổi qua lay động màn cửa sổ mông lung xung quanh giường nệm, không ngờ mơ hồ nhìn thấy bên trong hai bóng người ôm nhau.

 

Ngoài phòng thỉnh thoảng truyền đến tiếng đi lại, cũng rất mau biến mất, nhưng bởi vì tia nắng mặt trời quá mãnh liệt, có thể cảm giác thời gian đã không còn sớm.

 

Trang Hạo Nhiên có tính cảnh giác cao, lập tức mở ra hai mắt, sau khi tỉnh giấc mộng sâu, khuôn mặt hấp dẫn dán vào trên gối đầu đỏ thẫm, nghe mùi thơm thân thể quen thuộc, nhìn cô gái trước mặt vẫn còn trong mơ chưa tỉnh, nằm ở trên giường đỏ thẫm, thân thể hơi co lại, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại ửng hồng tựa vào trên cánh tay to lớn của mình, lộ ra dịu dàng giống như cười, lông mi nhẹ nhàng khéo léo bao phủ xuống, nhớ tới khoảnh khắc đêm qua làm người ta sôi trào, cực hạn tận tình ôm nhau cùng dây dưa, mồ hôi run rẩy chảy xuống cũng không nhịn được cười giật mình tỉnh mộng, từng trận tiếng kêu liên miên như sói—

 

Rốt cuộc, đêm qua vô tận không dừng lại, cho đến khi Trang Hạo Nhiên rốt cuộc bá đạo thưởng thức đóa hoa sen trắng, vui sướng thõa mãn nhấm nuốt, cảm thán sự ngọt ngào mềm mại của nó, cô gái trước mặt mới mỉm cười xúc động.

 

Đường Khả Hinh nghiêng người nằm ở trên giường, đang chìm vào giấc ngủ say, chợt cảm giác thân thể lay động làm cho cô thở nhẹ, cuối cùng chậm rãi mệt mỏi mở mắt, ở trong mộng có chút kích thích và thăm dò, chậm rãi nhìn thấy người đàn ông trước mặt nghiêng người nằm ở trên giường đỏ thẫm, hai mắt đang lóe ra ánh sáng nóng bỏng và đoạt lấy, nhìn chòng chọc mình thật sâu, cánh tay to lớn di chuyển rột roạt ở trên giường, cô lập tức giống như bị kích thích, chăm chú nhìn người đàn ông trước mặt, thật ăn ý và xúc động nhìn nhau—

 

Từng làn gió thổi tới, lướt nhẹ lay động từng tầng màn lụa chập chờn mông lung.

 

Hai người rốt cuộc ở trong giấc mơ ngọt ngào tĩnh lại, bên trong lập tức truyền đến tiếng cười thật bí ẩn, đêm qua quên đóng rèm che cửa sổ sát đất, không biết có gió thổi hơi lớn hay không, Đường Khả Hinh vươn tay ra ngoài muốn sờ váy ngủ của mình, nhưng Trang Hạo Nhiên lập tức ôm nhẹ thân thể của cô, che cô vào trong chăn, cảm tính cưng chiều nói: “Ở lại với anh một lát—”

 

“Đừng— Phải dậy dâng trà mời ba mẹ —”

 

Dì Lý dẫn gần sáu người giúp việc nhà họ Trang nở nụ cười vui mừng, tay bưng đủ các đồ vật may mắn nhanh chóng đi vào phòng ngủ chính trên lầu, mà Thơ Ngữ cũng mới vừa thức dậy ở một gian phòng khác trên tầng lầu này, mặc đồng phục màu xanh đen, tết búi tóc trang nhã, đạp trên thảm trải sàn có giá trên trời ở hành lang thật dài, cũng đi tới phòng ngủ chính, tất cả mọi người đều tinh thần sáng láng, chỉ có hai cô gái Tiên Nhi cùng Lạp Lạp đứng ở hai bên phòng ngủ, lúc này mắt quầng thâm giống như gấu mèo, các cô buồn ngủ đến không ngừng ngáp, đầu giống như giắt trên bả vai, mệt mỏi đến không chịu nổi!!

 

Thơ Ngữ cùng dì Lý đồng thời đi tới phòng ngủ chính, nhìn thấy hai con bé đứng ở cửa vất vả như vậy, cô đau lòng đi tới trước mặt hai người, bất đắc dĩ gọi: “Lạp Lạp, Tiên Nhi! Mau tỉnh lại!”

 

“A! Ăn cơm rồi!” Lạp Lạp và Tiên Nhi cùng ngẩng đầu lên, hai mắt mở to, giống như vẫn còn ở trong mơ, ngây ngốc kêu lên.

 

Thơ Ngữ bật cười nhìn cô, đau lòng nói: “Giờ đã là lúc nào? Tại sao dáng vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ?!”

 

Lạp Lạp vừa ngáp, vừa không chịu nổi buồn ngủ, nói: “Vốn đã buồn ngủ, đêm qua mợ trẻ bị mất tích náo loạn như vậy, lại nghe nói biệt thự này có hơn hai trăm bảy mươi gian phòng, nên lo sợ đến ngủ không được.”

 

“Ôi chao!” Dì Lý nghe nói như vậy, không nhịn được bật cười nhìn Lạp Lạp, nói: “Có khoa trương như vậy sao? Cô nghe ai nói, có hơn hai trăm bảy mươi gian phòng, cũng không phải là cung điện.”

 

“Đúng vậy—” Lạp Lạp nhìn bà chằm chằm, mắt giống như gấu mèo, vẫn buồn ngủ mệt mỏi nói: “Tôi cũng mới nghe nói sáng nay, không có khoa trương như vậy.”

 

Phốc! Tất cả giúp việc trẻ của nhà họ Trang cũng không nhịn được cúi đầu bật cười.

 

Bên trong phòng ngủ cũng truyền đến giọng nói cưng chiều của Trang Hạo Nhiên, không đến bao lâu, Đường Khả Hinh cười ngọt ngào làm cho người giúp việc đứng ở bên ngoài cũng không khỏi cảm thấy lúng túng quay mặt đi, lúc này, dì Lý cũng bước lên trước, vươn tay nhẹ nhàng gõ cửa, cao giọng nhắc nhở: “Cậu chủ, mợ chủ— Đã đến lúc nên dậy rồi, chuẩn bị chảy tóc dâng trà.”

 

Theo hôn lễ truyền thống, cô dâu bước vào nhà ba ngày đều phải chải tóc trang điểm, mời điểm tâm sáng, chào hỏi bố mẹ chồng, hơn nữa hôm nay còn là ngày quan trọng vợ chồng Ân Sĩ Hoa đến, Đường Khả Hinh nhất định phải cùng Trang Hạo Nhiên kính trà cho ông bà ngoại.

 

Trong phòng ngủ!

 

Trang Hạo Nhiên vẫn ôm lấy Đường Khả Hinh, cuồng nhiệt hôn đôi môi đầy đặn ngọt ngào của cô, lồng ngực tràn ra từng làn hơi thở nóng bỏng, thân thể vừa muốn động, Đường Khả Hinh lại lập tức ngăn anh, mái tóc đen nhánh rũ xuống trên giường đỏ thẫm, mặt nở nụ cười vui vẻ, nói: “Được rồi, mau dậy đi, chúng ta phải kính trà cho ba mẹ, một lát nữa ông bà ngoại cũng tới!”

 

Trang Hạo Nhiên giống như không muốn dừng lại động tác, đè ở trên người của Đường Khả Hinh, đường nét cơ ngực rắn chắc lộ ra sức hấp dẫn chết người làm cho hít thở không thông, thế nhưng anh lại nở nụ cười thật dịu dàng, cúi mặt thật sâu nhìn cô gái trước mặt, cảm tính khàn khàn nói: “Vợ, tại sao em gọi ba mẹ— Lại dễ nghe như vậy—”

 

Đường Khả Hinh đỏ mặt, nhìn Trang Hạo Nhiên lại nở nụ cười ngọt ngào nhẹ nhàng nói: “Ba mẹ của anh là ba mẹ của em, người nhà của anh chính là người nhà của em— Sau này em sẽ yêu thương bọn họ nhiều hơn anh, để cho anh đi làm mọi việc không phải lo lắng.”

 

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, hai tròng mắt anh lập tức lóe lên ánh sáng mạnh liệt, mặt lộ ra nụ cười cảm động khen ngợi, lại muốn cúi đầu hôn nhẹ cô gái trước mặt, nói: “Em thật biết nghe lời —- Hôn một chút!”

 

“Đừng— Thật phải dậy rồi!” Đường Khả Hinh lập tức ngượng ngùng muốn đẩy anh ra, vẫn kéo váy ngủ quyến rũ, nhanh chóng xoay người mặc vào.

 

Trang Hạo Nhiên nhìn dáng vẻ kiên trì của Đường Khả Hinh, lập tức nở nụ cười cảm tính hấp dẫn, nhưng vẫn tôn trọng cô, vừa tựa vào giường, vừa nghe dì Lý tiếp tục gõ cửa, nói qua giờ lành sẽ không tốt, anh thật bất đắc dĩ đáp: “Vào đi—”

 

Bên ngoài phòng ngủ chính.

 

Dì Lý nghe được tiếng của Trang Hạo Nhiên, lập tức dẫn đám người giúp việc nhanh chóng đẩy cửa ra đi vào phòng khách, thấy cách bức màn mạ vàng phòng ngủ và phòng khách cùng cuối cùng chậm rãi mở ra hai bên, Trang Hạo Nhiên đã mặc T-shirt trắng cùng quần tây trắng đứng ở trước kính toàn thân bên cạnh giường, hơi sửa sang lại cổ áo, mà Đường Khả Hinh đã mặc vào váy ngủ, khoác áo ngủ, đứng ở bên giường, nhẹ nhàng cột xong dây bên hông —

 

“Cậu chủ, mợ chủ, chào buổi sáng!” Thơ Ngữ dẫn đám người giúp việc, tay bưng đồ vật may mắn cùng nhau hướng về phía Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh mỉm cười khom người chào.

 

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, ngượng ngùng xoay người nhìn dì Lý dẫn theo bọn Thơ Ngữ cười ngọt ngào, Trang Hạo Nhiên cắm đôi tay vào túi quần, hơi xoay người nhìn người giúp việc trước mặt, cười nhẹ, mới nói: “Chào buổi sáng.”

 

Mọi người nghe Trang Hạo Nhiên nói xong, lập tức nhanh chóng cầm dây đỏ, cùng chiếc lá màu xanh đặt trên bàn tròn kiểu châu âu, thu dọn chè hạt sen bách hợp đêm qua, Lạp Lạp cùng Tiên Nhi nhanh chóng đi vào trong phòng ngủ, mang đi từng đĩa hoa bách hợp cùng hoa hồng nở rộ tươi đẹp, người giúp việc khác liền thu dọn thảm tấm đỏ thẫm, đổi lại thảm màu tía, mà Thơ Ngữ cùng hai người giúp việc khác theo Đường Khả Hinh đi vào trong phòng tắm rửa mặt, giúp cô thay váy ngắn hoa nhỏ màu hồng nhạt, thật cẩn thận đỡ cô ngồi trước bàn trang điểm, chải mái tóc xinh đẹp kiểu truyền thống, sau đó dùng sợi dây đỏ quấn bím tóc, một chút nữa Đường Khả Hinh sẽ phải thực hiện nghi lễ đầu tiên làm bà Trang, đến phòng bếp mở nhẹ nắp vung, sau đó dùng đũa đảo nhẹ món ngon đầu bếp đã chuẩn bị, xem như sáng nay cô tự mình xuống bếp nấu nướng điểm tâm cho bố mẹ chồng—-

 

Đường Khả Hinh nghe dì Lý căn dặn, lại cười ngượng ngùng, ngẩng đầu lên nhìn mình trong giương, quả thật đoan trang tao nhã, dè dặt lay động lòng người.

 

Lúc này Trang Hạo Nhiên cũng đã rửa mặt xong, vẫn mặc T-shirt tay ngắn màu trắng cùng quần tây trắng bước ra phòng tắm, ở trong nhà của mình, anh tuyệt đối không cần để ý bất cứ thứ gì, chỉ chú trọng đến sự thoải mái, lại thấy dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ của Đường Khả Hinh, anh lại nở nụ cười, mới vừa muốn cất bước đi tới, dì Lý hiểu ý đẩy anh ra, nói: “Được rồi, mợ trẻ thật phải bận rộn! Cậu cũng chuẩn bị một chút!”

 

Thơ Ngữ cười khẽ, bưng qua “Chiếc lá xanh” ngụ ý điềm tốt lành mãi mãi, thật cẩn thận cài lên mái tóc của Đường Khả Hinh, mới đỡ cô đứng dậy, nói: “Mợ trẻ— Mời bên này—”

 

Đường Khả Hinh chậm rãi đứng lên, xoay người nhìn Trang Hạo Nhiên một cái, mới nở nụ cười, cùng với đám giúp việc đi ra ngoài, đầu tiên đi dọc theo hành lang thật dài, đi xuống cầu thang xoắn ốc, thấy trước bàn trà kiểu châu âu ở giữa phòng khách đã bày biện các loại trà bánh ngụ ý may mắn và điềm tốt lành, đệm quỳ màu tía đậm, đang chiếu rọi màu sắc rất vui mừng long trọng, nhưng chưa thấy bóng dáng của Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung, đoán chừng là chưa dậy rửa mặt, đám người giúp việc đang bưng các loại hoa bách hợp cùng hoa quả cúng, nhìn thấy Đường Khả Hinh lập tức hết sức cung kính mỉm cười gật đầu, gọi: “Mợ trẻ!”

 

Đường Khả Hinh cười ngọt ngào dịu dàng, một mình cất bước đi xuống cầu thang, nói một tiếng vất vả liền xoay người cầm lấy rất nhiều bao lì xì lớn trong chiếc khay mạ vàng Lạp Lạp cùng Tiên Nhi đang bưng, dựa theo nghi lễ đưa cho từng người giúp việc.

 

“Cám ơn mợ trẻ!” Tất cả người giúp việc nhận lấy bao lì xì, lập tức vui vẻ hơn, cười cám ơn!

 

Đường Khả Hinh khẽ gật đầu, sau đó dẫn theo dì Lý và Thơ Ngữ cùng người giúp việc, xoay người đi vào trong phòng bếp.

 

“Tại sao chúng ta không có vậy?” Tối hôm qua Lạp Lạp cầm bao lì xì 180 tệ đồng cùng một đôi vòng tay ngọc bích, còn đòi một con “Kim Phượng Hoàng”, sau đó Đường Khả Hinh còn thưởng cô cùng Tiên Nhi một bộ đồ trang sức ngọc trai Hải Nam, ánh mắt cô vẫn trông mong bao lì xì bưng trong khay, hỏi giọng nhỏ Tiên Nhi.

 

Thơ Ngữ lập tức vươn tay, véo nhẹ cánh tay của Lạp Lạp một cái, cảm thấy cô đột nhiên không buồn ngủ, làm người ta ghét rồi!

 

“Ôi chao!” Lạp Lạp vừa kêu đau, vừa không thể làm gì khác hơn là nhanh chóng đi theo Đường Khả Hinh đi về phía trước.

 

Đường Khả Hinh nghe tiếng kêu, lập tức nở nụ cười ngọt ngào, cất bước trước mọi người đi về phía cuối hành lang mạ vàng thật dài, thấy phòng bếp cung đình rộng lớn, gần mười hai đầu bếp, kể cả rất nhiều phụ bếp cùng nữ đầu bếp, rối rít cung kính khom người gật đầu gọi mợ trẻ, cô lập tức quan tâm mọi người, mỉm cười gật gật đầu nói: “Mọi người vất vả—”

 

“Không vất vả.” Các đầu bếp rối rít đáp lời.

 

Đường Khả Hinh dẫn mọi người cất bước đi vào phòng bếp rộng lớn, trong vô số đồ làm bếp cung đình, nhìn thấy trên bàn thép kiểu châu âu ở chính giữa được đặt các món ngon cùng điểm tâm của cả gia đình Trang Tĩnh Vũ và Ân Nguyệt Dung, cô khẽ mỉm cười, lúc đối mặt với phòng bếp cùng thức ăn luôn có cảm giác quen thuộc khó hiểu, đầu tiên nhận lấy đôi đũa mạ vàng mẹ Lý đưa tới, nhẹ nhàng chạm vào các món ngon cùng điểm tâm dựa theo sự yêu thích của Trang Tĩnh Vũ cùng Ân Nguyệt Dung đã học thuộc lòng trước khi xuất giá, chậm rãi nhìn lướt qua tất cả món ăn tinh xảo, chậm rãi gật đầu.

 

“Cám ơn mợ trẻ—” Các đầu bếp cảm thấy Đường Khả Hinh hài lòng, nở nụ cười rối rít khom người cám ơn.

 

Đường Khả Hinh lập tức nở nụ cười cầm bao lì xì Lạp Lạp cùng Tiên Nhi đưa tới, lần lượt đưa đến trong tay của tất cả đầu bếp, đưa từng người cũng phải nói một câu vất vả, ghi nhớ lời cha dạy dỗ ở nhà, tuy rằng làm người chưa đạt tới triết lý đạo đứccủa Nhogiáo, cũng phải biết khom người cúi đầu, vất vả quan tâm người bên cạnh, chỉ cần mình khát vọng chung ý chung lòng, người xung quanh tất nhiên cũng sẽ cảm nhận được tấm lòng chân thật này.

 

Tất cả đầu bếp nhìn mợ trẻ Đường Khả Hinh, dáng vẻ cười ngọt ngào hiền lành, cảm thấy trong nháy mắt như tắm gió xuân, cầm bao lì xì cũng hơi ấm áp.

 

Sau khi Đường Khả Hinh phân phát hết bao lì xì, phát hiện ở bên trong khay mạ vàng còn thừa lại hai cái, cô hơi nghĩ nghĩ một chút, liền nhịn cười, trực tiếp cầm hai bao lì xì này đưa tới trước mặt của Lạp Lạp cùng Tiên Nhi nói: “Đây, mọi người vất vả.”

 

Lạp Lạp cùng Tiên Nhi thấy bao lì xì này lập tức vui mừng muốn giậm chân, vui vẻ kêu lên: “Cám ơn Đường tiểu thư!!!”

 

Đây cũng là một đôi dở hơi gọi quên sửa miệng, dì Lý nghe nói như vậy, bất đắc dĩ cùng mọi người bật cười.

 

Trong phòng bếp đang tưng bừng vui vẻ, lại có người giúp việc cất bước đi tới, nở nụ cười nói: “Mợ trẻ, ông chủ và bà chủ cùng cô hai cũng đã thức dậy, còn có ông bà Ân cũng sắp tới rồi, đang muốn mợ chuẩn bị một chút, phải mời trà.”

 

Đường Khả Hinh lập tức xoay người, nhìn người giúp việc trẻ trước mặt, ngay sau đó lộ ra nụ cười hồi hộp và ngượng ngùng.

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *