Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 010
“Đúng là cô, Trương Tiểu Tố, cô hại chết con của tôi, Dật Hàn, cô ta muốn đến hại chúng ta, anh đuổi cô ta đi, đuổi cô ta đi, đuổi cô ta đi. . . . . .” Dùng sức kéo áo sơ mi Minh Dật Hàn, tay của cô gái vẫn chỉ vào Hạ Hi Nhược.
Trương Tiểu Tố? Thì ra cô gái này nhận làm cô thành mẹ!
Hạ Hi Nhược ngơ ngẩn.
“Liên Mẫn, cô ấy không phải Trương Tiểu Tố.” Minh Dật Hàn duỗi nhẹ cánh tay, ôm Liên Mẫn vào trong ngực: “Ngoan, không phải nói không được chạy loạn sao? Nghe lời, chúng ta trở về uống thuốc.”
“Không, em không muốn uống thuốc, em không có điên, em không phải kẻ điên. Dật Hàn, anh nói, em không có điên phải không?”
“Đúng vậy, Liên Mẫn của anh rất khỏe, làm sao là kẻ điên? Bên ngoài có gió, chúng ta trở về.” Minh Dật Hàn dịu dàng nói xong, ôm lấy Liên Mẫn.
“Ừm.”
Ăn sạch thế giới ngầm lẫn chính giới, thủ đoạn cứng rắn, tàn nhẫn, máu lạnh vô tình ……. đây là lời bàn tán của dư luận đối ông trùm giới kinh doanh, nhưng trước mắt, anh đối với một cô gái có tinh thần không bình thường lại dịu dàng thuận theo như vậy. . . . . .
Hạ Hi Nhược nhìn anh ôm lấy Tô Liên Mẫn chậm rãi đi xa, vừa định xoay người, đã thấy anh quay đầu.
“Cô thật sự vẫn nghĩ mẹ của cô là một người tốt sao?” Anh lạnh giọng, mang theo vô tận thương cảm và buồn bã.
Liên Mẫn vốn là cô gái hiền lành hoạt bát, nhưng …….. mẹ của Hạ Hi Nhược đã hủy diệt tất cả mọi thứ của cô, cũng làm anh hãm sâu đau lòng, không thể tự thoát ra được.
Hạ Hi Nhược sững sờ, anh đã quay đầu đi, ánh mắt thoáng qua chất chứa buồn bã làm cho người cảm thấy bị đè nén.
Chợt, Tô Liên Mẫn quay đầu lại trừng mắt liếc cô, rồi lập tức tiến sát trong ngực Minh Dật Hàn, ánh mắt sắc bén mà quái dị, hoàn toàn không giống bộ dạng điên khùng điên khùng vừa rồi.
Chẳng lẽ, con của cô ấy chết đi thực sự có quan hệ đến mẹ sao?
Bởi vì như vậy cho nên Minh Dật Hàn mới giam cầm mẹ ?
Mẹ mất tích đã năm ngày rồi, trong những ngày qua cô gần như tìm tất cả nơi mẹ thường đi, thậm chí báo cảnh sát, nhưng không có một chút tin tức của bà, cho đến khuya ngày hôm trước cô nhận được cú điện thoại kia.
Ngày đó, trong điện thoại, đầu tiên truyền đến tiếng cầu cứu đáng thương của mẹ, sau đó là một giọng nói lạnh lùng: “Muốn cứu Trương Tiểu Tố đến Air-Golden tìm tôi, nhớ kỹ, đừng báo cảnh sát!”
Trên đời này mẹ là người hiểu rõ cô nhất, người yêu cô nhất, cô làm sao có thể thấy chết mà không cứu? Vì vậy, ngay tối hôm qua, cô đi tìm anh.
Nhưng hôm nay, cô vẫn không có tin tức của mẹ.
Mẹ, rốt cuộc mẹ ở nơi nào?
…………
Trên cây dong, đèn màu không ngừng nhấp nháy. Cách đó không xa, bể phun nước phun ra bọt nước trong suốt tung toé.
Ban đêm, sân lớn trong nhà họ Minh sáng lạn yên tĩnh.
Hạ Hi Nhược ngồi ở mép giường, nhìn quang cảnh êm dịu ngoài cửa sổ, trong lòng không thể bình tĩnh một lúc lâu.
Từ hôm nay trở đi, cô phải ở lại chỗ này rồi, Lục Tiểu Diêu cười hì hì nói với cô, muốn cô xem nơi này là nhà của mình, nhưng cho dù nơi này xinh đẹp sang trọng, lại thoải mái chẳng qua cũng là nhà tù nhốt cô.
“Cốc, cốc. . . . . .” Tiếng gõ cửa trong trẻo đột nhiên vang lên.
Thân thể nhỏ bé giật mình, Hạ Hi Nhược căng mắt chằm chằm cánh cửa màu trắng.
“Hạ Hi Nhược, mở cửa cho tôi.”
Giọng nói của Minh Dật Hàn!
Hơn nửa đêm đến phòng của cô là muốn làm gì? ! Con ngươi xinh đẹp như nước ngưng lại, cô nhanh chóng tắt đèn bàn, chui vào chăn.
Related Posts
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 027
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 003
Không có bình luận | Th1 28, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 020
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 038
Không có bình luận | Th1 29, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.