Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 015
Hạ Nhược nhìn lại chỗ phát ra giọng nói, chỉ thấy Minh Dật Hàn đứng bên cạnh chỗ ngồi.
Nghe Lục Tiểu Diêu báo cáo, Hạ Hi Nhược đi làm trong quán cà phê, trên đường đến công ty, Minh Dật Hàn đúng lúc đi qua nơi này nên vào trong quán xem một chút, không nghĩ tới nhìn thấy cảnh tượng cô và Trác Viễn Hàng ngồi đối diện trước cửa sổ.
Bao gồm một màn cô bị Trác Viễn Hàng ôm chặt, khóe môi Minh Dật Hàn giống như nhàn nhã khẽ cong lên, trong con ngươi sâu thẳm khóa chặt làm cho người ta khó có thể nắm bắt ý định.
“Anh nói cái gì?” Sự dịu dàng trong ánh mắt Trác Viễn Hàng nhìn người đàn ông đang đứng ngoài cửa nửa mét trong nháy mắt đông lại thành địch ý.
Chính là người đàn ông này, Minh Dật Hàn đã cướp đi cô gái mình yêu!
Hai tay siết lại, ôm Hạ Hi Nhược chặt hơn.
“Tôi nói, cô gái anh đang ôm hiện tại mang thai con của tôi.” Tận lực đề cao âm thanh, từng chữ vang vọng rõ ràng cả quán cà phê.
Gần như cùng một lúc, ánh mắt mọi người đều tập trung tới.
Không phải anh là Minh Tổng tiếng tăm lừng lẫy sao?
Anh có con? !
Cô gái nhỏ mang thai con của anh lại ở trong ngực người đàn ông khác? ! !
Ánh mắt kinh ngạc, cực kỳ hâm mộ, ghen ghét, thảng thốt …
Mà kinh hãi nhất chính là Trác Viễn Hàng.
Cực lực đè nén run rẩy trong lòng, nhìn khuôn mặt Hạ Hi Nhược dịu dàng hỏi: “Hi Nhược, có thật không?”
Ánh mắt của anh, đau xót run rẩy, hai đầu lông mày xinh đẹp đều tràn đầy khủng hoảng như trời long đất lở, trái tim anh đau đớn đến cỡ nào, cô cảm động lây. . . . . .
Nhưng cô cố nén thống khổ, gật đầu.
Dùng loại phương thức tàn khốc này hoàn toàn đoạn tuyệt niệm tưởng của anh, như vậy sau này anh cũng không bị tổn thương vì mình!
Trong lòng như có thứ gì ầm ầm sụp đổ, sức lực toàn thân của Trác Viễn Hàng trong nháy mắt giống bị rút hết hơi sức, hai tay run rẩy vẫn ôm người trong ngực.
“Cho nên, sau này đừng dây dưa với cô ấy nữa.” Minh Dật Hàn một tay kéo Hạ Hi Nhược từ trong ngực Trác Viễn Hàng, tham muốn giữ lấy ôm vào trong ngực: “Bây giờ cô ấy là người phụ nữ của Minh Dật Hàn tôi.”
Giọng nói từ tính, oai nghiêm chẳng biết tại sao đột nhiên mang theo ba phần lạnh lùng, giống như thông báo cho cả phòng, quanh quẩn không dứt.
Nhớ tới mới vừa rồi Hạ Hi Nhược và Trác Viễn Hàng nhìn nhau trong mắt lộ ra ôn nhu, còn đối với anh cô lại không chú ý, trong lòng của anh khó chịu một cách khó hiểu.
Ngẩng cao đầu đứng trước mắt của mọi người, bàn tay to mạnh mẽ nắm vòng eo nhỏ nhắn của Hạ Hi Nhược, cảm nhận rõ ràng cô run rẩy, trong lòng nảy sinh cảm giác không rõ.
Trước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô chôn sâu ở trong lồng ngực Minh Dật Hàn, đưa lưng về phía anh, như con chim nhỏ nép vào người, nhìn rất dịu dàng ngoan ngoãn, rất xứng đôi.
Nhìn thấy một màn này, trong mắt Trác Viễn Hàng như bị kim đâm.
Cô gái này nói chuyện yêu đương cùng anh suốt một năm, anh quá phận tới gần một chút cũng đỏ mặt, lại gặp gỡ người đàn ông khác trong thời gian ngắn ngủi như thế đã có con. . . . . . Quả nhiên cô yêu anh ta!
Giờ khắc này vẫn không cam lòng nhìn thoáng qua tay phải của cô, chiếc nhẫn đính ước của anh trên ngón giữa của cô đã không nhìn thấy nữa. . . . . .
Lạnh lùng nhìn về phía Minh Dật Hàn, trong cổ họng như vỡ tung, phát ra run rẩy gầm nhẹ: “Minh Dật Hàn, đối xử với cô ấy cho tốt. Nếu để cho tôi biết được anh đối với cô không tốt, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!”
Siết chặt nắm tay, giống như dã thú bị trọng thương, đi qua bên người cô chôn ở trong ngực Minh Dật Hàn.
Nếu không thể có được thì nhìn cô hạnh phúc.
Related Posts
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 027
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 037
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 029
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 043
2 Bình luận | Th1 29, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.