Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 018
“Dật Hàn, cô ta muốn hại em, Trương Tiểu Tố muốn hại em, anh đánh chết cô ta, đánh chết cô ta!”
Giọng nói luống cuống, hốt hoảng truyền vào trong tai, Hạ Hi Nhược phát hiện, hiện tại cô gái cuộn lại ở trước mắt, ánh mắt bắt đầu tan rã, lại biến thành bộ dạng bệnh thần kinh.
“Ngoan, anh đều thấy được.” Giọng nói từ tính an ủi, bóng dáng cao lớn của Minh Dật Hàn đi qua bên người cô, nhẹ nhàng ôm lấy người.
Lúc đi thoáng qua, Hạ Hi Nhược cảm giác rõ ràng trên người anh tản ra khí lạnh, biết rõ nhất định không thu được kết quả tốt, thừa dịp trong ngực anh ôm người, xoay người muốn chạy trốn.
Nhưng bước chân còn chưa phóng ra, tay phải đã bị tay anh kềm chặt như gọng kềm.
“Làm chuyện xấu, cứ đi như vậy sao?” Giọng nói hung dữ giống như đóng băng, chỉ dùng một tay ôm Tô Liên Mẫn, tay kia kềm chặt bàn tay nhỏ bé không xương của Hạ Hi Nhược, cứng rắn kéo cô trở lại.
“Xin lỗi!”
Lần trước đó, có lẽ không phải cô cố ý, còn lần này, cô đe dọa Liên Mẫn, anh tận mắt nhìn thấy.
Cô gái nhỏ nhìn như thiện lương lại đe dọa một cô gái có tinh thần không bình thường.
Khi anh mạnh mẽ kéo lại, Hi Nhược không khỏi quay đầu trở lại, trông thấy khuôn mặt anh giống như đóng băng, không khỏi lạnh run.
“Xin lỗi cô ấy!” Giữa môi hồng răng trắng, phun ra âm tiết rõ ràng.
Mỗi chữ mỗi câu, mang theo nghiêm khắc và lạnh lùng không cho phản kháng.
“Được. . . . . .” Hạ Hi Nhược cau mày, nhìn về phía bộ dáng co rúc ở trong lòng ngực của anh: “Tô Liên Mẫn tiểu thư, tôi xin lỗi cô, thật xin lỗi!”
Đúng vậy, làm như vậy trong lòng cô vốn xấu hổ, cho dù anh không đe dọa, chờ hỏi kết quả, cô cũng sẽ chủ động nói xin lỗi cô ấy. Nhưng bây giờ, Minh Dật Hàn đáng sợ như thế, cho dù cô chán ghét anh, cũng sẽ không ngốc dùng cứng đối cứng với anh.
“Sau này đừng quấy rầy cô ấy!” Buông tay cô ra, Minh Dật Hàn đen mặt đi ra phòng rửa mặt.
Nhìn bóng lưng lạnh lùng của anh, lại nghĩ tới ánh mắt của Tô Liên Mẫn lúc nảy, trong lòng Hạ Hi Nhược nổi lên mâu thuẫn khó hiểu, sau đó đột nhiên nói với Minh Dật Hàn: “Minh Dật Hàn, thuốc trong tay cô ấy, có nửa chai rót vào trong bồn.”
Nói xong, giống như đứa bé làm sai chuyện, chạy ra ngoài cửa.
“Cô cho rằng tôi bị mù sao? Hạ Hi Nhược, cô thật đúng là kẻ lừa gạt nói dối hết lần này đến lần khác.”
Phía sau truyền đến giọng nói lạnh lùng của anh, Hi Nhược không khỏi xoay người nhìn về phía tay Tô Liên Mẫn, chỉ thấy hai tay cô trống trơn, cái chai thuốc kia, lại không thấy.
Lừa gạt thì lừa gạt, bất kể anh nhìn cô như thế nào, cô đều không để ý. . . . . . Trong mắt hiện lên một tia vô vị, “Ầm” đóng cửa bỏ đi.
Cửa phòng đóng chặt, Hạ Hi Nhược ngồi ở trên ghế sa lon bình phục tâm tình của mình, qua một lúc, ánh mắt phút chốc dừng trên máy tính tại góc tường.
Đi qua, mở máy.
Thứ sáu tuần trước, bởi vì chuyện mẹ mất tích mà chậm trễ, hôm nay, cô nên gửi mail cho “Đông Ly Hạ.”
“Đông Ly Hạ” là người năm năm trước cô kết bạn qua thư từ, cô không biết trong thực tế rốt cuộc anh là loại người nào, nhưng thông qua liên hệ mail mỗi tuần, cô biết rõ, anh rất tốt bụng và cởi mở.
Cô và anh gửi mail cho nhau chỉ kể ra tâm tình, không hỏi nhiều về những chuyện khác của nhau, đây là sự ăn ý giữa bọn họ.
Trấn an Tô Liên Mẫn xong, Minh Dật Hàn rời khỏi phòng của cô, đứng trong hành lang, hai tay nắm lan can màu trắng, quan sát trong phòng khách sang trọng ở lầu một, trong lòng vẫn rất lạnh lùng.
Trông thấy Hạ Hi Nhược đe dọa Tô Liên Mẫn thì dường như trong đáy lòng có cái gì bị vỡ tan. Giống như ôm hi vọng vào điều gì, sau đó lại thất vọng.
“Tích tích.” Điện thoại di động trong túi chấn động hai cái, Minh Dật Hàn cầm điện thoại, trông thấy tin nhắn của “Hoa sen trong khe sâu” gởi đến, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên.
Related Posts
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 039
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 005
Không có bình luận | Th1 28, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 028
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 037
Không có bình luận | Th1 29, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.