Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 020

Chương 020: LẦN ĐẦU HÔN LƯỠI (Hạ)

“Ưm. . . . . . ưm. . . . . .” Giãy giụa kêu to, đầu lưỡi lại bị lưỡi dài của anh chăm chú cuốn lấy, không khí trong miệng đều bị anh tham lam hút khô, không phát ra một chút âm thanh.

Mà thân thể nhỏ gầy của cô, kể cả cánh tay mảnh khảnh bị cánh tay trái mạnh mẽ của anh trói buộc, cô liều mạng giãy giụa, cũng chỉ có thể miễn cưỡng động vài cái ở trong lòng ngực của anh.

Phản ứng mãnh liệt như thế, nói rõ, đây là lần đầu tiên cô hôn lưỡi.

Anh lại là người lần đầu hôn lưỡi của cô! Minh Dật Hàn đang thất vọng đau khổ, đột nhiên có một loại cảm giác vui sướng nồng đậm.

Trong miệng cô đều là hương vị ngọt ngào, đặc biệt hương thơm nhàn nhạt trong hơi thở là trên người cô, thân thể mềm mại ấm áp của cô dán vào lồng ngực anh, giãy giụa uốn éo ……..

Dục vọng trong cơ thể Minh Dật Hàn đột nhiên bốc cháy.

Anh vốn định dùng loại phương thức này làm cho cô khó nhịn lửa dục, nhìn bộ dạng cô mê loạn không khống chế được để trừng phạt hành vi cô làm đối Liên Mẫn hôm nay.

Nhưng không khống chế nổi trước lại là anh!

Đáng chết, đối với cô gái này, anh lại có cảm giác mãnh liệt như thế.

Phút chốc áp cô dưới thân thể, ngón tay khớp xương rõ ràng đẩy cúc áo ngủ của cô, chậm rãi di chuyển trên da thịt trắng nõn của cô.

Da thịt của cô rất mịn, giống như đứa bé, trong nháy mắt có thể vỡ ra, vuốt nhẹ, anh không nhịn được bắt đầu che chở.

Rốt cục không nỡ buông miệng nhỏ của cô ra, môi mỏng lạnh lẽo vùi sâu vào cằm cô, tham lam mút hương thơm trên da thịt cô.

Cô gái này giống như chất gây nghiện của anh, một khi bị nhiễm sẽ làm anh không khống chế được.

Tay trái mạnh mẽ cầm chặt hai tay cô, đưa qua đỉnh đầu cô, giam cầm.

Có chút nôn nóng lột áo ngủ của cô, dọc theo xương quai xanh của cô hôn xuống.

Tay phải khớp xương rõ ràng ở hai bên eo trắng nõn chậm rãi vuốt ve.

Nơi môi mỏng anh hôn qua giống như có từng đốm lửa, nơi ngón tay xẹt qua bị thiêu đốt, lan tràn, thân thể Hạ Hi Nhược đột nhiên rất nóng.

Cô bắt đầu có phản ứng!

“Minh Dật Hàn, không, dừng lại. . . . . . Ưm. . . . . .”

Lời còn chưa nói hết, đột nhiên cảm giác rõ ràng có một âm thanh không hài hòa phát ra.

Người đàn ông này lại xuyên qua cô một lần nữa!

“Cô gái nhỏ, rõ ràng cô có cảm giác đối với tôi, không phải sao?”

Anh buông lỏng trói buộc tay của cô, thân thể cường tráng, nhẹ nhàng đè xuống, khuôn mặt đẹp trai vùi sâu vào mái tóc đen rối tung trên gối đầu.

“Đừng đè nén chính mình, buông lỏng một chút, cô sẽ rất thoải mái.”

Giọng nói từ tính, nóng bỏng lọt vào trong tai, giống như ma chú câu hồn phách con người làm cho cô cảm thấy hoảng hốt trầm mê. Ngay sau đó, vành tai bị anh mút lấy, dịu dàng bá đạo liếm láp.

Đèn bàn phát ra ánh sáng màu hồng và yêu chiều của anh làm cho cô trầm luân.

Đúng vậy, người đàn ông này có ma lực làm bất kỳ cô gái nào cũng không có cách kháng cự.

Hiện tại, cùng anh gần gũi như thế, đối với cô dịu dàng như thế, cô sớm đã phân không rõ, đến tột cùng anh đối với chính mình là yêu hay hận.

Cô giống như muốn hòa tan.

Nhưng trong hoảng hốt, cô trông thấy dấu môi son đỏ tươi trên da thịt màu đồng ở cổ của anh, trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh anh cùng với những cô gái khác triền miên, sức mạnh không biết ở đâu tới, một tay mạnh mẽ đẩy anh còn đang nhịp xuống.

“Xảy ra chuyện gì?” Hoàn toàn không nghĩ tới dưới tình huống cả hai rơi vào mê loạn, cô đột nhiên có cử động như vậy, Minh Dật Hàn kinh ngạc nhìn cô.

Buồn bực không lên tiếng trừng Minh Dật Hàn, Hạ Hi Nhược nắm áo ngủ che ở trước ngực, chân trần mạnh mẽ chạy đi.

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *