Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 022
Anh có thể làm cũng chỉ có như vậy sao? Xem ra cũng chỉ có thể gọi bác sĩ rồi. Bất đắc dĩ cầm lấy điện thoại, anh đang muốn gọi điện thoại cho bác sĩ, lại phát hiện, hàm răng của cô run lập cập hai cái.
“Lạnh, lạnh quá. . . . . .” Hai mắt cô đóng chặt, hoảng hốt nỉ non.
Minh Dật Hàn bỗng nhiên cảm thấy rét lạnh, tay run lên, điện thoại rơi xuống sàn.
Nhìn vẻ mặt tiều tụy của cô, anh không để ý tới điện thoại. Cô gái này hẳn rất lạnh, rất lạnh. Khi còn bé, lúc anh bị lạnh, mẹ luôn ôm anh vào trong ngực. . . . .
Ôm vào trong ngực? Hai mắt Minh Dật Hàn tỏa sáng, vén chăn lên chui vào chăn, ôm thân thể cô lạnh như băng vào trong ngực.
Không sao, dù sao cô gái này sẽ không biết, lúc này dùng thân thể của mình sưởi ấm cho cô, chỉ có lúc này!
“Mẹ, Viễn Hàng, đừng cần đi, đừng bỏ em. . . . . .”
Viễn Hàng. . . . . . Nghe được cô gọi tên này, anh có chút tức giận khó hiểu, xuất thần, lại nghe cô tiếp tục nỉ non:
“Minh Dật Hàn, tôi hận anh, tôi hận anh!”
Thần trí không rõ, nhưng lời nói. . . . . . Cũng rõ ràng như vậy, nói rõ trong lòng cô gái này hận anh đến cỡ nào!
Đúng vậy, anh muốn cô hận anh, cũng không quan tâm cô nhìn anh như thế nào, nhưng tại sao nghe chính miệng cô nói ra lại cảm thấy mất mát?
Hai tay siết nhẹ, ôm thân thể mềm mại của cô càng chặt, nhẹ giọng ở bên tai lạnh buốt của cô, nói nhỏ: “Hạ Hi Nhược, cuối cùng có một ngày, trái tim của cô cũng thuộc về tôi.”
. . . . . .
“Cốc, cốc, cốc. . . . . .” Đột nhiên tiếng đập cửa vang lên, Hi Nhược bừng tỉnh. Nặng nề mở hai mắt, cô phát hiện đã sáng sớm.
“Ai vậy?” Chậm rãi xuống giường, cô nghi ngờ đi về phía cửa.
Cô chỉ nhớ rõ, tối hôm qua nằm ở trong bồn tắm, hơi nước lạnh thấu xương, sau đó trí nhớ của cô trống rỗng.
Là ai đem cô lại trên giường, là ai, tại sao trên người cô mặc đồ ngủ màu trắng? Mơ hồ cảm giác tối hôm qua cô ngủ ở trong ấm áp thoải mái?
Hay là mọi thứ cũng chỉ là giấc mộng.
“Ngoại trừ tôi còn có thể là ai?” Giọng nữ trong trẻo truyền đến.
Là Lục Tiểu Diêu. Sáng sớm cô đến làm gì?
“Tới đây”, Hi Nhược nghi hoặc mở cửa, thấy Lục Tiểu Diêu bưng một chén súp nóng thật lớn đứng ở bên ngoài, càng thêm nghi hoặc.
“Cậu chủ bảo tôi mang điểm tâm đến cho cô.” Lục Tiểu Diêu nói xong, đã tiến vào.
A? Người đàn ông kia lại trúng tà sao? Anh ta tốt bụng như thế? Quỷ mới tin!
“Cảm ơn, tôi không đói bụng.” Bình tĩnh nhìn Lục Tiểu Diêu đặt súp nóng ở trên bàn trà, trên mặt Hạ Hi Nhược nở nụ cười hờ hững. Cô không quen phục vụ như vậy, càng không chịu nổi.
Lục Tiểu Diêu đẩy kính đen trên khuôn mặt nhỏ nhắn, cười cười: “Này, đây là ý tốt của cậu chủ, cô nhẫn tâm từ chối sao? Huống cho nếu cô không uống. . . . . . tôi cũng không biết trả lời cậu chủ thế nào.”
Đúng vậy, dù sao cô gái nhỏ này cũng làm việc cho Minh Dật Hàn, cần gì phải làm khó cô?
Hi Nhược không khỏi mềm nhũn lòng nói: “Được rồi.”
Đi đến bên cạnh bàn trà, cô ngồi xuống, cầm lấy muỗng bằng sứ nhỏ tinh xảo.
Hải sâm, tổ yến, tôm, trứng mặn. . . . . . Trong súp chứa rất nhiều calo, người đàn ông kia muốn cho cô mập ra, quả là không yên lòng.
“Thật ra cậu chủ đối với cô rất tốt.”
Hi Nhược oán thầm, giọng nói Lục Tiểu Diêu truyền đến. Cô kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Lục Tiểu Diêu, cau mày, cúi đầu.
Người đàn ông kia hận cô còn không kịp, lại tốt ở chỗ nào? Cô cũng không thể cảm nhận được, một người ngoài lại phát hiện?
Không sao cả, anh đối tốt với cô, cô chưa bao giờ hy vọng xa vời, cũng không gì lạ. Cô chỉ cầu anh có thể đừng đến quấy rầy cô, anh đối với mình như thế nào, thật sự cũng không sao cả. . . . . . Nhưng trong lòng của cô, tại sao đột nhiên tràn lên một chút khổ sở?
Related Posts
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 020
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 017
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 011
Không có bình luận | Th1 29, 2017
-
Người tình sinh con cho Tổng Giám đốc-Chương 030
Không có bình luận | Th1 29, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.