Quỷ y độc thiếp-Chương 642

Chương 642: GIẢNG GIẢI TÌNH HUỐNG TRỊ LIỆU

“Run rẩy?” Đoạn Vương phi đau lòng cho nhi tử: “chuyện run rẩy này cũng không tầm thường a, nếu run rẩy lợi hại chính là sẽ vô cùng khó chịu……”

“Run rẩy cũng phân trình độ nặng nhẹ.”

“Vậy……”

“Cái này tùy người mà khác nhau.” Mộ Nhẹ Ca cắt ngang lời đối phương, con ngươi lập loè ám quang, “Thân thể tốt một chút tự nhiên tốt một chút, thậm chí thiếu chút nữa nói có lẽ sẽ thật nhiều khó chịu.”

“A?” Đoạn Vương phi vừa nghe, cổ họng đều nhắc lên, “Thời gian này tâm tình Thế tử không tốt lắm, làm việc và nghỉ ngơi, ăn uống đều không quy luật, thân thể có thể nói là xuống dốc không phanh, vậy chẳng phải là……”

Bộ dáng Mộ Nhẹ Ca tuỳ ý ngươi lựa chọn, “Nếu Đoạn Vương phi lo lắng thế tử chịu run rẩy khổ sở, có thể để thế tử điều dưỡng một đoạn thời gian trước lại nói.”

Đoạn Vương phi gật đầu, “Xem ra phải điều dưỡng một đoạn thời gian……”

“Bất quá, có một lời ta cần phải nhắc nhở một chút.” Mộ Nhẹ Ca không đợi Đoạn Vương phi nói xong lại nói.

“Giác Vương Phi có lời gì thỉnh cứ việc nói.”

“Chân Đoạn thế tử đã kéo mấy tháng, tình huống của hắn kéo càng lâu, tỷ lệ chữa khỏi liền càng ít.” Mộ Nhẹ Ca thỉnh gõ mặt bàn, nhàn nhạt nói: “Vô luận bệnh gì, đều có một thời gian hoàng kim chữa khỏi, vượt qua phạm vi thời gian này, chỉ sợ là thần tiên đều cứu không được.”

Vừa nói lời này, Đoạn Vương phi rơi vào khó cả đôi đường.

“Vương phi, Giác Vương Phi nói rất đúng.” Đoạn Vương gia ngược lại tán đồng lời của Mộ Nhẹ Ca, “Lúc trước Cốc chủ Hồng Dược cốc liền cho rằng chân hài tử kéo lâu đã không thể trị liệu, mới không hề biện pháp. Thời gian này, là mấu chốt tổn thương a, nếu bỏ lỡ, hài tử kia có thể vĩnh viễn đều……”

“Mẫu phi, đáp ứng đi!” Đoạn thế tử ở một bên gấp đến độ mồ hôi lạnh đều ra tới, hắn vốn không ôm hy vọng, nhưng vẻ mặt Mộ Nhẹ Ca có nắm chắc, cũng nói đạo lý rõ ràng, bộ dáng y giả đạo đức, làm cho hắn không khỏi cháy lên tin tưởng, “Hài nhi tình nguyện hiện tại vất vả một chút, cũng không muốn cả đời làm một phế nhân a!”

Mộ Nhẹ Ca âm thầm liếc mắt một cái xem thường.

Thật là ghê tởm ngu ngốc, một người phế hay không, không quan hệ thân thể tàn tật được chứ? Trên đời này, có rất nhiều người thân tàn chí kiên, sống vô cùng xuất sắc?

Theo cách nhìn của nàng, hắn chính là lo lắng chân mình hỏng rồi, không có cách nào tìm hoan mua vui cho đã thôi!

Đoạn Vương phi vành mắt đều đỏ, “Cũng tốt, nhi tử, lúc này ngươi cần phải chịu đựng a, nếu thật sự không chịu nổi, liền chuẩn bị thân thể một phen rồi trị liệu được không?”

Mộ Nhẹ Ca bĩu môi, nhắc nhở nói: “Đoạn Vương phi, vô luận thân thể tốt hay không tốt, đều sẽ phát sinh tình huống run rẩy, run rẩy đau đớn vẫn luôn xem là nhẹ so với các bước trong quá trình trị liệu khác, nếu run rẩy đau đớn này cũng chịu đựng không được, nhân lúc còn sớm ta khuyên Đoạn thế tử vẫn chớ có trị liệu, đỡ phải lãng phí thời gian từng người.”

Đoạn Vương phi sửng sốt, “Vẫn luôn trong quá trình sẽ còn có thống khổ khác ……”

“Đoạn Vương phi, không bằng chúng ta kết thúc nói chuyện đi?” Mộ Nhẹ Ca đỡ trán, cơ hồ không muốn nói chuyện cùng nàng.

Nàng vẫn luôn cho rằng Đoạn Vương phi là một người hiểu lý lẽ, có thể hiền lành có thể nghiêm khắc, ai biết…… Nàng không ngờ chẳng phân biệt nặng nhẹ như thế!

Lúc trước nàng liền kỳ quái, vợ chồng Đoạn Vương gia nhìn đều là cái loại người khôn khéo cẩn thận, như thế nào sẽ dạy ra Đoạn thế tử một người không biết tốt xấu bại gia tử như vậy.

Thì ra, thật đúng là có nhân thì có quả!

“Giác Vương Phi xin đừng tức giận!” Đoạn Vương gia vừa thấy liền biết được Mộ Nhẹ Ca tức giận, vội ôn tồn khuyên nhủ: “Chúng ta chỉ có một nhi tử như vậy, là nuông chiều một ít, nhưng chỉ cần là vì tốt cho hài tử, chúng ta đều sẽ phối hợp.”

Mộ Nhẹ Ca lãnh đạm ừ một tiếng, liếc liếc mắt Đoạn thế tử một cái: “Người tiếp thu trị liệu là ngươi, ngươi thấy thế nào? Có muốn trị liệu, liền nói một câu, ta cũng không rảnh lãng phí nhiều thời gian như vậy.”

Sắc mặt Mộ Nhẹ Ca lãnh đạm, nhưng dung mạo linh hoạt kỳ ảo tuyệt mỹ, Đoạn thế tử bị nàng vừa nhìn, chỉ cảm thấy tâm thần nhộn nhạo, yên tĩnh chỉ lo nhìn chằm chằm người.

Dung Giác vẫn luôn ở bên cạnh mắt lạnh nhìn, quạnh quẽ cảnh cáo: “Chân huỷ hoại, tròng mắt cũng không muốn?”

“Không được vô lễ!”

Đoạn Vương gia, Đoạn Vương phi thấy nhi tử không ngờ không màng trường hợp, ánh mắt làm bậy, tức giận đến chỉ thiếu đi qua vặn lỗ tai hắn xuống, “Thứ khốn kiếp!”

Đoạn thế tử tuy rằng là nhi tử Đoạn Vương gia, lại được phong làm thế tử, nhưng bởi vì nguyên nhân phẩm chất, hơn nữa hắn yêu thích lưu luyến bụi hoa, cho nên cùng rất nhiều thế gia đệ tử hoàng thành cũng không đi cùng.

Không nói những hoàng tử hoàng gia, chính là đám người Mộ Dung Thư Ngạn, Đoan Mộc Lưu Nguyệt, Nguyên Vị An, Bạch Thụy Khiêm, Dương Bách Huyền cũng căn bản lười làm bạn cùng hắn.

Cũng không phải bọn họ bài xích Đoạn thế tử, mà là Đoạn thế tử đứng ở trước mặt những người đó dù sao vẫn tự biết xấu hổ, dần dà liền có chút tránh mà không kịp.

Đối với Dung Giác càng vừa kính vừa sợ.

Dung Giác giận dữ, hắn sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, nếu hai chân hắn giờ phút này năng động, chỉ sợ là ngay lập tức chân mềm quỳ xuống tới!

Bộ dáng nhi tử không tiền đồ, Đoạn Vương gia chỉ cảm thấy mất mặt, Mộ Nhẹ Ca hừ lạnh một tiếng, “Theo ta thấy, Đoạn Vương phi, ngài cũng không cần điều dưỡng thân thể cho Đoạn thế tử, chỉ cần cho người cột chân của hắn, chớ có ‘ làm lụng vất vả ’ quá độ, cũng coi như là tích lũy phúc khí cho mình.”

Mộ Nhẹ Ca nói trắng ra những lời này, ba người Đoạn vương phủ đều xấu hổ đến không chịu nổi.

Bất quá, Mộ Nhẹ Ca nói thô, lý không thô, trải qua Mộ Nhẹ Ca vừa nhắc nhở như vậy, Đoạn Vương phi cũng nghĩ đến tính tình khốn kiếp nhi tử của mình, chỉ sợ một đoạn thời gian sau điều dưỡng không thành, ngược lại thân thể càng kém!

Đoạn Vương phi xấu hổ cười, “Giác Vương Phi nói đúng, nói đi nói lại vẫn là trước đó ngài nói rất đúng, vẫn là mau chóng tiến hành trị liệu tốt hơn.”

“Đúng đúng đúng!” Đoạn thế tử rất sợ Mộ Nhẹ Ca không trị liệu cho hắn, vội vàng lấy lòng nói: “Ngài nói tất nhiên là không sai.”

Mộ Nhẹ Ca lại bị hắn làm cho ghê tởm.

Nhịn xuống xúc động buồn nôn, con ngươi nàng chợt lóe, nói: “Được.”

Thấy Mộ Nhẹ Ca đồng ý, mấy người Đoạn vương phủ tức khắc đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Mộ Nhẹ Ca lười xem vẻ mặt bọn hắn, ghim châm dự phòng bọn hắn: “Ta vẫn nói câu kia, nếu các ngươi đối với ta kê đơn thuốc không yên tâm, tùy ý để cho người tín nhiệm hỗ trợ xem, nếu có vấn đề có thể đình chỉ trị liệu. Bất quá, ta cũng cảnh cáo nói trước, nếu muốn đình chỉ trị liệu, các ngươi liền thỉnh cao minh khác đi.”

Mấy người Đoạn vương phủ nhìn nhau, đều không có lên tiếng.

Kỳ thật cách làm của Mộ Nhẹ Ca mặc dù có chút cực đoan, ngược lại cũng lỗi lạc. Không, kỳ thật nàng cũng coi như không cực đoan, nếu không tín nhiệm y giả, cũng là vũ nhục y thuật y giả, cách làm của nàng kỳ thật cũng là một loại tôn nghiêm giữ gìn.

Có thể lý giải.

Mộ Nhẹ Ca thấy bọn họ không phản đối, tiếp tục nói: “Đương nhiên, nếu đồng ý trị liệu, ta sẽ dốc lòng trị liệu toàn bộ hành trình. Nếu trong quá bởi vì vấn đề run rẩy ta không có mặt, cũng phải trải qua ta đồng ý mới có thể mời đến những đại phu khác trị liệu, hoặc là đơn thuốc nhất định phải để ta xem qua mới được, không thể tùy ý dùng thuốc đại phu khác, bằng không, sinh ra hiện tượng dược vật tương khắc, tự gánh lấy hậu quả.”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *