Quỷ y độc thiếp-Chương 645
Mộ Nhẹ Ca vẫn là lần đầu tiên nhìn đến Dung Giác cao hứng như thế.
Cao hứng đến không ngờ ôm nàng giống như trong phim, không ngừng xoay tròn, bên tai còn có tiếng cười vui sướng của hắn.
Nàng không khỏi cười theo, ôm cổ hắn, nhìn khuôn mặt hắn phong hoa tuyệt đại, tươi cười đầy mặt, không khỏi hôn một cái ở trên khóe môi hắn.
Nàng hiểu y, kỳ thật, từ lúc Hoàng Phủ Lăng Thiên câu kia, sau khi một lời bừng tỉnh người trong mộng, nàng liền có cảm giác, chính mình có hài tử.
Bất quá, nàng không nôn nghén, cũng không có bất luận biểu hiện bệnh trạng gì không khoẻ, cho nên có chút không dám xác định.
Mộ Nhẹ Ca hôn một cái liền muốn rời khỏi, Dung Giác lại ấn trụ cái ót nàng gia tăng nụ hôn này.
Hắn cuốn lấy đầu lưỡi nàng, kịch liệt mút vào trong miệng mình, động tác hơi cậy mạnh hiếm thấy, hút đến đầu lưỡi Mộ Nhẹ Ca đều đã tê rần, thân thể hư nhuyễn lợi hại.
“Này! Diêm Vương sống, mau mở cửa!” Lúc này, Đoan Mộc Lưu Nguyệt ở ngoài cửa khó chịu gõ cửa liên tục, “Các ngươi giấu như vậy cất làm chi, có tin tức tốt liền cùng chia sẻ mọi người một chút a!”
Nhưng hai người đang chìm vào nụ hôn bị quấy rầy, đáy mắt Dung Giác phát ra một tia bạo ngược , mổ một ngụm ở trên cánh môi ướt át của Mộ Nhẹ Ca, chỉ lạnh lùng cho Đoan Mộc Lưu Nguyệt một chữ: “Cút!”
“Rốt cuộc có tin tức gì, ngươi ra nói cho chúng ta một chút?” Đoan Mộc Lưu Nguyệt làm sao sợ Dung Giác, chưa từ bỏ ý định nói.
Con ngươi Dung Giác càng tức giận, đang muốn nói chuyện, hơi thở Mộ Nhẹ Ca bình phục một ít, vỗ vỗ bả vai hắn cười trấn an nói “Tốt, tin tức tốt tự nhiên là phải chia sẻ một chút, đi mở cửa để cho bọn họ vào đi.”
Dung Giác nhíu mày, “Đây là chuyện của chúng ta.” Không quan hệ người rảnh rỗi linh tinh.
Hắn hiện tại chỉ muốn cùng nàng ở bên nhau.
“Được.” Mộ Nhẹ Ca nhón mũi chân, ôn nhu hôn hôn khóe môi hắn, “Vui sướng chia sẻ là sẽ gấp bội, bọn họ đều là thân nhân bằng hữu của chúng ta.”
Dung Giác thấy Mộ Nhẹ Ca kiên trì, trầm ngâm vài giây, rốt cuộc bế Mộ Nhẹ Ca đặt trên ghế ở một bên, Mộ Nhẹ Ca dở khóc dở cười, nàng có thể tự mình đi.
Dung Giác sờ sờ đầu nàng, mới lạnh mặt đi ra ngoài mở cửa.
Người cùng nhau đến, cơ hồ đều ở bên ngoài, nhìn đến bộ dáng Dung Giác vẻ mặt lạnh lùng mưa gió sắp đến, Đoan Mộc Lưu Nguyệt nhíu mày: “Rốt cuộc có tin tức tốt hay không, vừa rồi không phải mới cười thật cao hứng sao?”
Dung Giác không nói một lời, đi trở về ngồi ở bên người Mộ Nhẹ Ca.
Những người khác cũng không xấu hổ, đi thẳng đến, mỗi người đều cười nhìn Mộ Nhẹ Ca.
Hoàng Phủ Lăng Thiên vỗ vỗ bả vai Dung Giác, vừa ngồi xuống ở bên cạnh hắn vừa nói: “Chúc mừng.” Tuy rằng Mộ Nhẹ Ca cùng Dung Giác cũng chưa nói có phải có hài tử hay không, nhưng căn cứ hiểu biết của hắn đối Dung Giác, hài tử là có.
Dung Giác liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Lăng Thiên một cái, gật gật đầu xem như cám ơn.
“Nha, thật là có tin vui rồi?” Đoan Mộc Lưu Nguyệt kêu lên, “Đây là chuyện tốt a, Diêm Vương sống ngươi banh khuôn mặt làm chi?”
“Lại nói nhiều, hiện tại cút đi!”
“Được, được, được, ta không nói chuyện cùng ngươi được chứ?” Đoan Mộc Lưu Nguyệt chuyển ánh mắt đào hoa, ngược lại nói với Mộ Nhẹ Ca: “Tiểu Ca Nhi, ngươi nói xem, ngươi cũng hiểu y, như thế nào mang thai cũng không hiểu được? Nếu là nữ tử thân thể yếu đuối một ít, hai ngày nhiều xóc nảy, thân thể sẽ không chịu nổi.”
Cơ Tử Diễm cũng vọt vào phòng, vừa tiến đến liền vùi ở bên cạnh Mộ Nhẹ Ca, ôm chân nàng, mở to mắt tò mò nhìn chằm chằm bụng nàng.
Mộ Nhẹ Ca sờ sờ đầu hắn, ôm hắn ở trên đùi đáp: “Bất quá là ngồi xe hai ngày, không có việc gì.” Đời trước, nàng làm nhiệm vụ, còn có thể nhảy nhót lung tung ở trên xe, nhiều trường hợp hung hãn đều gặp qua, nơi nào sẽ để ý cái này?
Dung Giác nhíu mày, duỗi tay xách tiểu thí hài ôm đến trên đùi mình tới, nói: “Nơi này hoàn cảnh tốt nhất, nếu không ở lại sinh?”
Ách!
“……”
Này cũng không đến mức đi?
Những người khác nhìn nhau, cảm thấy Dung Giác có phải lo lắng quá nhiều hay không?
“Ngươi thật xem thai phụ là đậu hủ, chẳng những không chạm vào được còn dập đầu a?” Mộ Nhẹ Ca có chút dở khóc dở cười, cũng chỉ có một mình nàng dám vào lúc như vậy nói những lời này cùng Dung Giác, “Đừng lo lắng mò.”
“Không phải lo lắng mò, là thân thể ngươi quan trọng.” Dung Giác kiên trì trì ý kiến của mình, “Hiện giờ bụng của ngươi chưa lộ ra, mới an toàn chút, nếu bụng lớn, tàu xe mệt nhọc, chính là……”
“Chuyện này ngươi nghĩ sai rồi.” Mộ Nhẹ Ca cắt ngang hắn, nghiêm túc nói: “Kỳ thật, ba tháng đầu là thời kỳ bụng không ổn định nhất, qua ba tháng liền tương đối ổn định.”
Mộc Như Tinh nhỏ giọng hỏi: “Không phải bụng càng lớn càng nguy hiểm sao?”
“Không phải.” Mộc Như Tinh tuy rằng vẫn là cải nam trang, rốt cuộc vẫn là nữ hài tử, Mộ Nhẹ Ca không ngại cùng nàng nói nhiều một chút, nhưng nơi này một đống đại nam nhân, nghĩ nghĩ vẫn là quên đi, cười nói: “Lần tới ngươi mang thai, ta sẽ nói cho ngươi một chút tình huống chú ý.”
Mộc Như Tinh ngẩn ngơ, khuôn mặt hồng đến giống như quả đào chín mọng, “Ta, ta là nam nhân……”
Những người khác động tác nhất trí nhìn về phía Đoan Mộc Lưu Nguyệt.
Đoan Mộc Lưu Nguyệt: “……”
Mộ Nhẹ Ca nhìn, giơ giơ lên mi.
Đối với thân phận nam nữ của Mộc Như Tinh, nàng bắt mạch cho nàng một lần liền biết được.
Nhưng bộ dáng Mộc Như Tinh giống như không hề cứng rắn nói mình là nam nhân, về mặt tình cảm nàng không rõ chính mình là nam hay là nữ sao?
Đối với điểm này, Mộ Nhẹ Ca cảm thấy có chút quỷ dị.
Mộc Như Tinh…… Có phải ngây thơ đến có chút quá phận hay không?
“Sao lại thế này?” Mộ Nhẹ Ca nhìn Đoan Mộc Lưu Nguyệt vứt một ánh mắt, “Ngươi hẳn là nghiệm thân phận chân thật cho người ta đi, là nam hay là nữ?”
“Ngươi nói đi?” Vừa nói đến cái này, sắc mặt Đoan Mộc Lưu Nguyệt liền trầm đến lợi hại.
Mộ Nhẹ Ca nhìn sắc mặt của hắn, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng, đang muốn nói chuyện, Đoan Mộc Lưu Nguyệt đột nhiên đứng lên, một phen cầm cổ tay Mộc Như Tinh, kéo liền đi ra ngoài.
“Ngươi, ngươi buông ra.” Mộc Như Tinh nỗ lực tránh thoát tay Đoan Mộc Lưu Nguyệt, “Ta còn muốn trò chuyện cùng Giác Vương Phi ……”
“Câm miệng!”
……
Nhìn bóng dáng hai người biến mất ở hành lang, mọi người bỗng nhiên không biết nói cái gì đó cho thỏa đáng.
“Hai kẻ dở hơi này.” Mộ Nhẹ Ca không khỏi thở dài: “Nhưng thật ra xứng đôi.”
Hoàng Phủ Lăng Thiên không phát biểu ý kiến, chỉ cười nói với Dung Giác: “Rất ít nhìn thấy ngươi cao hứng như vậy, mới vừa rồi ở cửa nghe thấy tiếng cười của ngươi, đều thiếu chút nữa không thể tin được.”
Dung Giác cong cong môi, ánh mắt ôn hòa, duỗi tay sờ sờ đầu Mộ Nhẹ Ca, ánh mắt tràn đầy sủng nịch.
“Ngươi cao hứng liền tốt.” Hoàng Phủ Lăng Thiên hiếm khi nói nhiều, “Ca Nhi, ngày sau ngươi cần phải bảo trọng thân thể cho tốt, đây là một chuyện vui, ngày mai chúng ta chúc mừng?.”
Mộ Nhẹ Ca cười gật đầu, nàng có thể cảm nhận được Hoàng Phủ Lăng Thiên cũng thật cao hứng, “Mang thai không thể uống rượu, ngay cả phần của ta các ngươi cũng cùng nhau uống đi.”
“Tốt, liền quyết định như vậy.”
“Vương gia, Vương phi, lão nô cùng Dạ Ly nhất định chuẩn bị thật tốt.” Quản gia nghe thấy tin tức này quả thực cao hứng hỏng rồi, “Đồ bổ lão nô cũng mau chóng sai người từ hoàng thành đưa tới.”
Mộ Nhẹ Ca cảm thấy không cần làm như vậy, nhưng nhìn đến ánh mắt tán dương của Dung Giác, âm thầm thở dài một hơi, vẫn là từ bỏ.
Related Posts
-
Quỷ y độc thiếp-Chương 571
Không có bình luận | Th8 29, 2017 -
Quỷ y độc thiếp-Chương 697
Không có bình luận | Th10 18, 2017 -
Quỷ y độc thiếp-Chương 557
Không có bình luận | Th8 25, 2017 -
Quỷ y độc thiếp-Chương 115
Không có bình luận | Th7 11, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.