Quỷ y độc thiếp-Chương 812

Chương 812: Huynh đệ tề tụ
Tam quốc liên quân đột nhiên đồng thời tấn công Thiên Khải, trước đó bọn họ không có thu được bất luận tin tức gì, nói là đột nhiên, nhưng trên thực tế lại cũng là bên trong tình lý.Hạnh đến phía trước Mộ Nhẹ Ca xưởng nghiên cứu chế tạo các loại vũ khí đã bắt đầu vận chuyển đến các địa điểm trấn thủ.Dù vậy, đột phát sự kiện, đối với vũ khí Mộ Nhẹ Ca nghiên cứu chế tạo, không có trải qua hướng dẫn, bọn họ không nhất định dùng được, mặc dù dùng, cũng không biết như thế nào mới có thể làm chúng nó phát huy tác dụng lớn nhất!

Vì thế, Mộ Nhẹ Ca suy nghĩ một chút, suốt đêm viết ba phong thư, trong thư dựa theo ba tình huống địa vực, dạy bọn hắn sử dụng vũ khí gì, như thế nào bày trận từ từ.

Bất quá, nhiều chủng loại vũ khí, Đoan Mộc Lưu Nguyệt vì không cho bọn họ loạn, chỉ chọn vài loại vũ khí mấu chốt nhất tới nói.

Sau khi viết thư xong, Dung Giác sai người ra roi thúc ngựa đưa đến biên cương.

Bất quá, một ngày buổi tối, Mộ Nhẹ Ca vẫn không ngủ ngon, Dung Giác bởi vì nhiều chuyện vẫn luôn lưu tại tây sương cùng đám người Đoan Mộc Lưu Nguyệt thương nghị đối sách chiến sự.

Mộ Nhẹ Ca vốn tính toán cũng đi nghe, bị Dung Giác chạy về phòng.

Nàng ở trên giường trằn trọc, mãi cho đến khi trời gần sáng, mới miễn cưỡng đi vào giấc ngủ.

Lúc tỉnh lại đã là giữa trưa, nàng rửa mặt chải đầu xong, hỏi người: “Vương gia đâu?”

“Vương gia ở thính tử, vài vị Vương gia cũng tới.”

Vài vị Vương gia?

Là chỉ bọn họ Dung Dĩnh, Dung Phóng, Dung Thịnh?

Mộ Nhẹ Ca nghĩ chính mình trở về giống như chưa gặp bọn họ, liền đi thính tử một chuyến.

Nàng đi đến thính tử, thấy Dung Giác, Dung Thịnh, Dung Phóng, Dung Dĩnh bốn người ngồi ở bên bàn, nhưng thính tử lại một mảnh an tĩnh, ai cũng không có mở miệng.

Đây là diễn mặc kịch sao?

Mộ Nhẹ Ca khóe miệng run rẩy một chút.

Nghe được tiếng bước chân, bốn huynh đệ đều quay đầu tới, mấy người Dung Thịnh nhìn thấy, trên mặt bọn hắn đều hiện lên thần sắc mừng rỡ, đặc biệt là Dung Dĩnh, hắn đột nhiên đứng lên, “Tứ vương tẩu!”

Ngày xưa thiếu niên, trải qua sáu năm lột xác, hiện giờ đã so lúc trước cao mười mấy cm, thoạt nhìn thân thể thẳng tắp đĩnh bạt, dáng người thon dài, nếu không phải ngũ quan còn có nét đã từng quen thuộc, Mộ Nhẹ Ca thiếu chút nữa nhận không ra Dung Dĩnh.

Nàng đi qua, vòng quanh hắn chắt lưỡi hai tiếng: “Sáu năm không thấy, quả thực trưởng thành a, hiện tại còn khóc sao?”

Dung Dĩnh không thuận theo, xù lông: “Tứ vương tẩu, bổn vương gia đã khóc khi nào!”

“Ồ.”

Mộ Nhẹ Ca tức giận lắc đầu, “Bất quá, xem ngươi như vậy, sáu năm qua cũng không hảo đi nơi nào, nhiều năm như vậy vẫn là hình dáng này.”

“Nào có……”

Dung Dĩnh yếu ớt phản bác, bất quá nhìn đôi mắt Mộ Nhẹ Ca vẫn sáng lấp lánh, hiển nhiên thực kích động, blah blah nói một đống lớn, hỏi Mộ Nhẹ Ca nếu sống sót, vì sao không trở lại.

Mộ Nhẹ Ca giải thích hai câu, cuối cùng bị quấn lấy phiền, trừng mắt hắn: “Ngươi hôm nay lại đây chính là hỏi ta việc này?”

“Không, không phải.”

Dung Dĩnh gãi gãi đầu, nhìn thoáng qua Dung Giác, “Không phải phát sinh chiến sự sao, chúng ta liền tới nhìn xem, có thể giúp đỡ gấp cái gì hay không.”

Mộ Nhẹ Ca gật gật đầu, nhìn Dung Thịnh, Dung Phóng chào hỏi: “Nhị vương huynh, tam vương huynh.”

“Tứ đệ tức, ngươi có thể trở về thật tốt quá.”

Dung Thịnh đứng lên, cười nói: “Bằng không, chúng ta khả năng không cơ hội đứng ở chỗ này. Rốt cuộc, nhiều năm như vậy, Giác nhi chưa từng có làm chúng ta vào cửa quá.”

Mộ Nhẹ Ca nhíu mày, trừng mắt Dung Giác.

Dung Giác nhấp môi không nói.

Mộ Nhẹ Ca bất đắc dĩ xoa xoa thái dương, nói: “Tất cả mọi người đều ngồi đi, không phải muốn nói chuyện sao?”

“Đúng rồi, đúng rồi.”

Dung Dĩnh liên tục gật đầu, hai mắt kích động nhìn chằm chằm nàng: “Nghe nói tứ vương tẩu ngươi thiết kế rất nhiều vũ khí rất lợi hại, đến lúc đó biên cương cho ta một cái chơi chơi được không?”

“Ngươi muốn đi biên cương?” Mộ Nhẹ Ca nhíu mày: “Ngươi là một tiểu hài tử xem náo nhiệt gì?”

“Bổn vương cũng mười tám, nơi nào vẫn là tiểu hài tử!”

“Hảo hảo hảo, ngươi là người lớn được chưa?”

Mộ Nhẹ Ca bất đắc dĩ, ngồi xuống nói: “Không phải muốn nói chính sự sao? Nói đi.”

“Ừm, ừm, các ngươi nói, tứ vương tẩu ngươi đi nơi biên cương nào, ta cũng đi nơi đó!”

“Ngồi xuống!”

Dung Thịnh thấy sắc mặt Dung Giác càng ngày càng khó coi, tức giận lôi kéo tay hắn làm hắn ngồi xuống, “Nghe một chút nhị vương huynh ngươi nói như thế nào.”

“Nga, được rồi.”

Lúc này Dung Dĩnh mới an phận.

Theo đó, Dung Giác liền phân chia sự tình biên cương, làm phân chia, cuối cùng, Mộ Nhẹ Ca cùng Dung Giác đi phía đông biên cương, Dung Thịnh cùng Dung Dĩnh đi phía tây, mà Dung Phóng thì đi phương Bắc.

Dung Dĩnh vừa nghe, mở to hai mắt nhìn, “Ta……”

Dung Giác lạnh lẽo liếc mắt qua một cái, “Có ý kiến?”

“Không……”

Dung Giác tiếp tục nói: “Phía tây Đoan Mộc Lưu Nguyệt sẽ đi theo, phương Bắc tiếp tục là Trung Dũng Hầu đi theo, các ngươi đến đó cùng nhau thương nghị.”

“Hảo.”

Dung Thịnh, Dung Phóng gật đầu.

Bởi vì là giữa trưa, nói xong việc, Mộ Nhẹ Ca bảo bọn hắn ngày mai lưu lại dùng bữa, Dung Dĩnh cao hứng, cười tủm tỉm nói: “Tứ vương tẩu, đây vẫn là lần đầu tiên ta cùng các ngươi ở trong phủ ăn cơm.”

“Được, được, đi ăn cơm, xem ngươi cao hứng kìa.”

Mộ Nhẹ Ca tức giận, bất quá cũng có chút chua xót, giữa mấy huynh đệ bọn họ kỳ thật có cảm tình với nhau, nhưng vẫn bởi vì các loại nguyên nhân nháo thành như vậy.

“Ồ.”

Dung Dĩnh cao hứng gật đầu.

Mộ Nhẹ Ca nhìn hắn, nhịn không được nói: “Người lớn như vậy vẫn hấp tấp bộp chộp, ngươi chọn Vương phi chưa?”

Lỗ tai Dung Dĩnh lập tức đỏ lên, “Tứ vương tẩu, ngươi làm sao nói chuyện này a!”

“Phốc, xem bộ dáng ngươi cũng chính là còn không có?”

Dung Phóng cười nói: “Tứ đệ tức, ngươi đừng nói hắn, lúc trước mỗi ngày bị mẫu phi hắn cùng phụ hoàng đuổi theo nói chuyện hôn sự, hắn vẫn luôn không muốn, đều chạy ra cung rất nhiều lần.”

Mộ Nhẹ Ca vỗ vỗ đầu Dung Dĩnh: “Không có việc gì, lần tới tứ vương tẩu tìm cho ngươi.”

Khuôn mặt nhỏ Dung Dĩnh tức khắc muốn khóc, “Tứ vương tẩu, ngươi như thế nào cũng đi theo trộn lẫn chứ!”

“Tứ vương tẩu ngươi nói đúng.” Dung Thịnh tức giận nói: “Lúc này chiến sự không biết khi nào có thể kết thúc, nếu ngươi hiện tại không tìm, đến lúc đó ngươi già rồi liền hối hận.”

“Nhị vương huynh, ngươi nói như thế nào giống như một cái chiến tranh muốn đánh vài thập niên?”

Dung Thịnh đang muốn mở miệng, con ngươi Mộ Nhẹ Ca vừa chuyển: “Như vậy đi, chiến tranh xong rồi, ngươi liền ngoan ngoãn tìm cô nương gia thành hôn, như thế nào?”

“Vậy phải xem thích hợp hay không đi?” Dung Dĩnh nhíu mày nói: “Trừ phi kia cô nương tốt như tứ vương tẩu ngươi ……”

Lời nói còn chưa nói xong, liền cảm giác có một tầm mắt lãnh lệ nhìn qua, hắn tức khắc da đầu tê rần, vội ứng: “Hảo hảo hảo, vậy chiến tranh xong, ta lập tức thành thân.”

Nói xong, hắn nhỏ giọng nói thầm: “Rốt cuộc, lại mau cũng phải hai ba năm.”

“Không.”

Mộ Nhẹ Ca nói vào trong tai hắn, cười ngâm ngâm nói: “Ta cho ngươi cam đoan, sẽ không vượt qua ba tháng.”

Con ngươi Dung Phóng, Dung Thịnh vừa động.

“Cái gì?!”

Dung Dĩnh mở to hai mắt nhìn, trong lòng đang muốn hối hận, nhưng nghĩ lại tưởng tượng, lại hừ một tiếng: “Tứ vương tẩu, ngươi gạt ta, tam quốc liên quân đấy, nào có nhanh như vậy.”

Mộ Nhẹ Ca nhìn hắn chớp chớp mắt, “Chúng ta đây rửa mắt mong chờ đi.”

Dung Dĩnh bỗng nhiên có loại dự cảm không tốt……

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Alert: Content is protected !!