Thiết kiếm hồng nhan-Chương 3 Hồi 1

Chương 3
MỘT MÌNH MỘT NGỰA CỨU MỸ NHÂN
Hồi 1

Người hạ mệnh lệnh giết hòa thượng không có hiện thân.

Đám kiếm sĩ kia cũng đã lén lút rời đi.

Tần Trảm hít vào một hơi, nói với Tư Mã Tung Hoành: “Bọn hắn thật là người của Bích Thủy Các?”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Tuyệt đối không giả.”

Tần Trảm nói: “Ngươi đã đến Bích Thủy Các?”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Không sai.”

Tần Trảm nói: “Ngươi đã gặp được Vệ phu nhân?”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Đúng vậy.”

Tần Trảm nói: “Là Vệ phu nhân phái người mời ngươi đến Bích Thủy Các?” Hắn đã một hơi đặt ra câu hỏi ba lượt.

Tư Mã Tung Hoành nói: “Cũng không sai, cho nên tại hạ đối với chuyện của Thần Huyết Minh, cuối cùng hiểu rõ một chút.”

Tần Trảm lại hỏi: “Ngươi có thể dẫn ta đi gặp Vệ phu nhân không?”

Tư Mã Tung Hoành lắc đầu: “Không thể.”

Tần Trảm nói: “Ta là đệ tử của Đường Thiên Lý.”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Điều này ta biết rõ, nhưng ta đã từng đáp ứng với Vệ phu nhân. Vô luận là tình huống nào, tuyệt đối không tiết lộ với bất kỳ ai về địa điểm của Bích Thủy Các.”

Tần Trảm thở dài nói: “Nhưng Tần mỗ lại có chuyện không thể không gặp Vệ phu nhân.”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Là vì thiết kiếm của Đường đại hiệp?”

Tần Trảm nói: “Đúng vậy!”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Đường đại hiệp dùng kiếm thuật siêu quần nổi tiếng giang hồ, nhưng hắn truyền thụ cho ngươi đao pháp, đây là duyên cớ gì?”

Ánh mắt Tần Trảm lộ ra mờ mịt: “Tiên sư chưa bao giờ đề cập chuyện này.”

Tư Mã Tung Hoành trả lời: “Bởi vì hắn không muốn ngươi học kiếm pháp.”

Tần Trảm nói: “Nếu không muốn đệ tử học kiếm pháp, cần gì phải thu nhận đệ tử?”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Bởi vì hắn am hiểu nhất, kỳ thật không phải là kiếm pháp, mà là đao pháp!”

“Đao pháp?”

“Đúng vậy, ngươi không tin?”

Tần Trảm cười khổ nói: “Trước khi không có bằng chứng, thật khiến người ta không cách nào tin.”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Hiện tại có lẽ Tần huynh hoàn toàn không tin, nhưng không lâu sau sẽ biết tại hạ cũng không phải nói càn.”

Tần Trảm nói: “Phải chờ tới lúc nào?”

Tư Mã Tung Hoành nói: “Năm ngày sau.”

“Năm ngày sau?” Tần Trảm không khỏi lấy làm kỳ quái: “Hẳn là năm ngày sau, ngươi có thể xuất ra chứng cớ xác thật?”

Tư Mã Tung Hoành gật gật đầu: “Không sai.”

Tần Trảm nói: “Hiện tại thế nào?”

Tư Mã Tung Hoành đáp: “Bây giờ tại hạ phải cáo từ.”

Lão Đổ Tinh lập tức quát: “Không được đi!”

Tư Mã Tung Hoành nhíu nhíu mày: “Có phải lão tiền bối muốn báo thù cho Hồ Tiểu Thúy không?”

Lão Đổ Tinh nói: “Ngươi giết bà ta, lão phu muốn ngươi nợ máu trả bằng máu!”

Tư Mã Tung Hoành im lặng.

Lão Đổ Tinh cười hắc hắc: “Hừ! Ngươi không có lời nào để nói nữa hả?”

Thình lình nghe một giọng già nua vang lên vang dội: “Tiểu Tư Mã không nói, lão phu sẽ nói ra suy nghĩ của mình!”

Kim Cước Đái bỗng nhiên cười “Ha ha”: “Tưởng đâu là ai, thì ra là Dịch lão đại đến rồi!”

“Dịch lão đại?” Con ngươi Lão Đổ Tinh đảo một vòng: “Là đại danh phủ Dịch Đại tiên sinh?”

Hắn còn chưa nói hết lời đã nhìn thấy một lão nhân mặc áo đay, đứng ở trước mặt mình.

Lão nhân áo đay có khuôn mặt gầy gò xanh mét, thần sắc phảng phất mang theo một chút bệnh hoạn, nhưng lại không giận mà uy.

Tuy rằng quần áo của hắn đơn sơ, nhưng trên ngón tay cái lại đeo một chiếc nhẫn ngọc giá trị liên thành, mà thanh bội kiếm bên hông càng là vật người trong võ lâm tha thiết mơ ước, Thanh Sương bảo kiếm khó gặp.

“Người này không phải Dịch Đại tiên sinh thì là ai?”

Tuy rằng Lão Đổ Tinh xảo trá tai quái, nhưng ở trước mặt Dịch Đại tiên sinh cũng không dám lỗ mãng.

Kim Cước Đái ngược lại tự nhiên một chút.

Hắn tiến lên, cười nói: “Dịch đại hiệp từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?”

Dịch Đại tiên sinh thản nhiên nói: “Người không việc gì, kiếm không sứt mẻ, nhẫn ngọc trên tay cũng không có sứt mất một khối!”

Kim Cước Đái lại cười cười: “Dịch đại hiệp hồng phúc tề thiên, có ai dám chọc tới trên đầu ngươi?”

Dịch Đại tiên sinh lắc đầu, nói: “Vậy cũng không phải, lão phu có mắt không tròng, dùng lầm tiểu nhân, còn tưởng rằng là Thành Thật Tiên Sinh, nếu không kịp thời phát hiện, chỉ sợ sớm đã mất mạng trong đại danh phủ.”

Kim Cước Đái thở dài: “Việc này lão khiếu hóa cũng đã từng có nghe qua, ôi, chỉ là đã trở thành quá khứ, cũng không nên nhắc lại nữa.”

Dịch Đại tiên sinh gật gật đầu: “Đúng vậy, chuyện cũ nhắc lại làm gì?”

Lúc này Lão đổ tinh không nhịn được nói: “Dịch đại hiệp muốn nói ra suy nghĩ của mình, không biết nói chuyện gì?”

Dịch Đại tiên sinh nói: “Hồ Tiểu Thúy đáng chết!”

Lão Đổ Tinh, Kim Cước Đái, Tử Không đạo nhân, Thái Hồng Tụ, Tần Trảm, năm người nghe vậy, ai cũng chấn động.

Tử Không đạo nhân nói: “Bần đạo không có nghe lầm chứ?”

Dịch Đại tiên sinh lạnh lùng nói: “Hồ Tiểu Thúy đúng là Tiểu Tư Mã giết chết, nhưng yêu phụ này chết không đáng tiếc!”

Kim Cước Đái nói: “Dịch tiên sinh, ngươi nên nói rõ hơn một chút, Hồ Tiểu Thúy có tội gì? Tại sao đáng chết?”

Dịch Đại tiên sinh cười lạnh một tiếng: “Năm đó Lão phu trọng dụng Âu Thủ Thành, các vị có biết, người này do ai bảo chứng với lão phu không?”

Lão Đổ Tinh “Hừ” một tiếng: “Không phải là Hồ Bà Bà chứ?”

Dịch Đại tiên sinh cười lạnh: “Chính là bà ta.”

Lão Đổ Tinh ngẩn người.

“Cái gì? Là bà ta?”

Dịch Đại tiên sinh trầm giọng nói: “Ngươi hẳn là hoài nghi lão phu đang ngậm máu phun người?”

Tử Không đạo nhân vội hỏi: “Dịch đại hiệp nói, ai dám hoài nghi?”

Lão Đổ Tinh nói: “Nhưng cho dù như vậy, cũng không thể nói bà ta đáng chết, đáng chết là cái tên Thành Thật Tiên Sinh, Âu Thủ Thành mà thôi!”

Dịch Đại tiên sinh trầm giọng nói: “Nhưng các ngươi có biết, Hồ Tiểu Thúy cũng là người của Thần Huyết Minh không?”

Lão Đổ Tinh lập tức kêu lên: “Thả . . . . “

“Làm càn!” Tần Trảm không cho Lão Đổ Tinh “Thả” tiếp, cả giận nói: “Tại trước mặt Dịch đại hiệp, há dám vô lễ?”

Tuy niên kỷ của Tần Trảm còn nhỏ hơn Lão Đổ Tinh một mảng lớn, nhưng hắn là bang chủ Thất Tinh Bang, nói chuyện so với Lão Đổ Tinh còn chính chắn hơn nhiều. Đây cũng là điểm khác thường, Lão Đổ Tinh không sợ trời không sợ đất, nhưng không biết như thế nào lại luôn không dám không tuân theo mệnh lệnh của Tần Trảm.

Lúc này Lão Đổ Tinh lập tức ngậm miệng lại, không nói một lời.

Tần Trảm ôm quyền hướng về phía Dịch Đại tiên sinh nói: “Tiền bối cho rằng Hồ Bà Bà là người của Thần Huyết Minh, không biết có chứng cứ gì?”

Dịch Đại tiên sinh lạnh lùng nói: “Lão phu từng cùng Tư Mã Tung Hoành lẻn vào trong Kim Hồng Viện!”

Tử Không đạo nhân nhíu nhíu mày: “Kim Hồng Viện là địa phương gì?”

Dịch Đại tiên sinh nói “Chính là nơi bướm hoa, quả thật Thần Huyết Minh thiết lập phân đà tại Khai Phong phủ.”

Tần Trảm hỏi: “Dịch đại hiệp cùng Tư Mã huynh có phát hiện gì?”

Dịch Đại tiên sinh nói: “Lão phu cùng Tiểu Tư Mã phát hiện trong phân đà có ba cao thủ, một người trong đó chính là Hồ Tiểu Thúy.”

Lời vừa nói ra, cả đám đều chấn động.

Chỉ có một người ngoại lệ, đó là Tư Mã Tung Hoành.

Lão Đổ Tinh đột nhiên đi đến trước mặt hắn kêu to: “Có phải thật vậy hay không? Có phải thật vậy hay không?”

Tư Mã Tung Hoành thở dài: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng Dịch Đại tiên sinh thông đồng với võ lâm hậu bối như ta, đi vu tội một lão thái bà đã chết?”

Lão Đổ Tinh ngơ ngẩn.

“Thật sự? Thật là loại người này?” Hắn thì thào nói.

Dịch Đại tiên sinh trầm giọng nói: “Chính bởi vì Thất Tinh Bang đã có bà ta làm gian tế, cho nên đối với hành động của các vị, Thần Huyết Minh luôn rõ như lòng bàn tay, chẳng lẽ các ngươi còn không nghĩ ra được sao?”

Lão Đổ Tinh không phản đối nữa.

Tử Không đạo nhân thở dài một tiếng: “Nói như thế yêu bà này thật sự là chết không có gì đáng tiếc! Chết không có gì đáng tiếc!”

Đúng vào lúc này, một người loạng choạng trở về.

Người này toàn thân đầy máu, rõ ràng là Thư Thiết Thương!

Thư Thiết Thương bị thương, hơn nữa thương thế không nhẹ.

Tử Không đạo nhân vội vàng đỡ hắn, vừa muốn mở miệng, Lão Đổ Tinh đã duỗi ngón tay dài, che miệng của hắn lại. Bởi vì lão đổ tinh biết rõ ở loại tình huống này, một khi hắn mở miệng, tất nhiên là câu: “Chết chưa? Chết chưa?”

Đây không phải là lòng dạ Tử Không đạo nhân ác độc, mà là “Thói quen thành đương nhiên.”

Tư Mã Tung Hoành hít vào một hơi, thần sắc mặt ngưng trọng.

“Trên người của hắn ít nhất ăn hết bốn năm đao!”

Kim Cước Đái vội móc ra một đống lớn thuốc kim sang, rắc lên vết thương của Thư Thiết Thương.

Thư Thiết Thương lại lắc đầu: “Đừng để ý tới ta, đi cứu Mỹ Doanh…”

“Mỹ Doanh cũng xảy ra chuyện?” Thái Hồng Tụ đang vận khí chữa thương, nhưng lại lo lắng cho người khác.

Tư Mã Tung Hoành vội hỏi Thư Thiết Thương: “Mỹ Doanh tiểu thư ở nơi nào?”

Thư Thiết Thương chỉ về hướng bắc: “Tại… Tại Kim Hoa Hiên.”

Tư Mã Tung Hoành biến sắc, nói với Dịch Đại tiên sinh: “Dịch tiền bối, nơi này làm phiền ngươi chủ trì đại cục rồi.”

Dịch Đại tiên sinh thần sắc nghiêm túc và trang trọng, nói: “Ngươi phải cẩn thận!”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *