Tổng Giám đốc vô sỉ giam tình không thả-Chương 022
Hơi sửng sốt, Trữ Mặc Phạm ngẩng đầu nhìn anh.
Trên mặt Đằng Uy không có bất kỳ vẻ đùa giỡn, mang theo nghiêm túc không giống như thường ngày nói tiếp: “Bình thường cho dù cậu tức giận thế nào, cho tới bây giờ nhìn chuyện không nhìn người, cậu nói cái vòng này bẩn, vậy tôi hỏi cậu, chúng ta đầu tư qua nhiều phim như vậy, có mấy diễn viên sạch sẽ? Chẳng lẽ cậu đã quên chuyện một nữ chính vẫn còn ở khách sạn lột sạch hẹn cậu? Nhưng hôm nay đối với một đứa bé cậu hà khắc như vậy, tại sao?”
Đáy mắt lạnh lẽo Trữ Mặc Phạm thoáng qua chút gợn sóng, anh mím môi không đáp, Đằng Uy đã thay anh nói ra đáp án: “Là bởi vì mẹ của cô bé? Bởi vì Mộ tiểu thư?”
Trữ Mặc Phạm vẫn không nói lời nào, bỏ qua một bên, ánh mắt nhìn nơi khác, vẻ mặt lạnh lẽo.
“Cậu và Mộ Hạ có chuyện gì? Quan hệ thế nào?” Đằng Uy cũng không nhịn được tò mò, vốn cho rằng chỉ qua lại mà thôi, nhưng Trữ Mặc Phạm bởi vì cô gái kia bị mất lý trí, chuyện này thực sự quá kỳ quái. Trong ấn tượng của anh, anh cũng không biết bên cạnh Trữ Mặc Phạm từng có một cô gái như vậy, một cô gái làm Trữ Mặc Phạm không khống chế được cảm xúc!
Cổ họng đè nén tức giận sôi trào, nhếch môi, Trữ Mặc Phạm khôi phục lại cảm xúc lạnh lẽo như trước, nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi căn bản không biết cô gái kia!”
“Hả? Không biết?” Vẻ mặt lộ ra tức cười, Đằng Uy thật bội phục bộ dạng anh nói dối trắng trợn.
“Đủ rồi, chuyện diễn viên này giao cho đạo diễn quyết định đi, nếu cậu không có chuyện gì khác, cũng có thể đi công tác!” Lộ ra không nhịn được, Trữ Mặc Phạm lại lật tài liệu.
Quan sát bộ dạng anh mấy giây, Đằng Uy bất đắc dĩ thở dài, đôi tay cắm vào trong túi quần nói: “Tốt nhất cậu nên suy nghĩ một chút, nếu bây giờ đổi diễn viên, chúng ta phải bồi thường một khoản vi phạm hợp đồng đấy! Số tiền kia, so với thù lao đóng phim của một diễn viên không ít!”
Nghe tiếng bước chân Đằng Uy đi khỏi, Trữ Mặc Phạm giương mắt nhìn bóng lưng anh một cái, sau đó trong đầu óc đều là chuyện Mộ Hạ.
Mộ Hạ, Mộ Hạ, Mộ Hạ. . . . . .
Kể từ sau khi cô xuất hiện, cái tên vẫn lặp lại trong đầu anh !
Di động con chuột mở ra websites lúc nảy, cái tin tức bát quái kia còn dính vào phía trên chói mắt.
“Người mẹ ngôi sao nhí mang theo cô cùng dùng cơm với ngôi sao lớn, nghi ngờ trao đổi điều kiện cho con gái mình quay MV”
Trao đổi điều kiện quay MV. . . . . .
Chỉ mấy chữ này cũng đã hoàn toàn chọt trúng thần kinh tức giận của anh.
“Ầm!” Lại một tiếng đổ vỡ thật lớn đến nổi làm cho thư ký ở bên phía ngoài lưng đổ mồ hôi lạnh. Mấy người nhìn nhau một chút, đều tranh thủ vùi đầu vào công việc. Hôm nay Tổng Giám đốc tuyệt đối không thể trêu, nếu không, đừng nói là cái vòi phun máu chó, dù cuốn gói đi cũng là chuyện phút chốc.
***
Dụ dỗ Tinh Tinh chơi một buổi trưa, thật vất vả thấy cô bé không có ở đây Mộ Hạ lặng lẽ cầm máy vi tính bị ném bỏ, sau đó rất nhanh mở ra websites, hơn nữa tìm kiếm tên Nghiêm Tư. Vốn cô cho rằng có thể tìm được xì căng đan hôm nay, nhưng vừa nhìn bảng tìm kiếm, phía trên cũng không có tin tức của Nghiêm Tư!
Lật bảng tìm kiếm không có, cô lại mở mấy websites tuần san nổi tiếng bát quái, nhưng phía trên cũng không có tin tức của Nghiêm Tư, cho dù có cũng chỉ là tin tức ngày hôm trước bọn họ công bố nghi thức mở máy.
Kỳ quái, không có chuyện gì tại sao Trương Lam tức giận như vậy? Nghi ngờ buông máy vi tính, cô lại cầm điện thoại di động gọi cho Nghiêm Tư, anh cũng không nhận máy.
Chờ cả ngày chỉ cảm thấy kỳ quái, Mộ Hạ không khỏi lo lắng cho anh. Mặc dù bình thường anh cũng có rất nhiều xì căng đan, nhưng chưa bao giờ thấy anh lộ ra vẻ mặt như vậy.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vốn tưởng rằng ngày thứ hai có thể hỏi Nghiêm Tư xảy ra chuyện gì cho rõ ràng, nhưng khiến Mộ Hạ kỳ quái, cả một ngày Nghiêm Tư không có tới tìm các cô. Mà ở một phương diện khác, tổ diễn kịch cũng không gọi cho họ bất kỳ cuộc điện thoại nào khiến cho hai mẹ con ở khách sạn ngủ một ngày.
Ngày thứ ba, hình như vẫn như thế, Mộ Hạ càng ngày càng cảm thấy lo lắng.
Không nói Nghiêm Tư đang làm gì, tại sao tổ diễn kịch vẫn không có tin tức gọi bọn họ đi quay phim?
Theo hợp đồng, Tinh Tinh quay phim xong chỉ có một tháng, thế nhưng không có tin tức, lúc nào thì mới có thể quay? Ở Đài Loan cô cũng có công việc, lần này xin nghỉ đưa Tinh Tinh tới đây, nếu như kéo dài công việc của cô cũng phiền toái.
Càng nghĩ càng hoảng loạn, Mộ Hạ cảm giác mình không làm tròn bổn phận Thân là người đại diện của Tinh Tinh, nhưng đối với hoạt động của tổ diễn kịch không có chút nào rõ ràng!
Quả nhiên cô rất không thích hợp làm người đại diện, nhưng bây giờ coi như không thích hợp cũng không lựa chọn được, cô sẽ giúp con gái!
“Tinh Tinh, mẹ đi tìm dì Lam hỏi chút chuyện, con ngoan ngoãn ở nhà, không nên chạy loạn, có người kêu mở cửa cũng không được mở, hiểu chưa?” Mặc vào áo khoác, Mộ Hạ nhìn về phía Tinh Tinh đang xem ti vi.
Ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon, Tinh Tinh xem ti vi cũng không ngẩng đầu lên: “Dạ, mẹ, hẹn gặp lại.”
“Bái bai, bảo bối.” Nói xong, cô vội vàng mở cửa phòng đi ra ngoài.
Không biết Nghiêm Tư bận làm chuyện gì, nhưng Trương Lam chắc cũng biết chứ?
Đến trước thang máy, Mộ Hạ bấm số Trương Lam.
“Chị Lam, xin chào, tôi có việc muốn hỏi chị… hiện tại chị có rãnh không. . . . . .”
Đối phương im lặng một chút, sau đó nói: “Vừa đúng, tôi cũng có chuyện muốn nói với cô, cô tới phòng cà phê của khách sạn đi.”
“Được, tốt.” Không biết Trương Lam muốn nói cái gì, nhưng giọng của cô khiến cho Mộ Hạ có chút lo lắng.
Vào phòng cà phê, Trương Lam đã đến, đang ngồi trên ghế sa lon màu đỏ ở một góc.
Mộ Hạ hơi có chút thấp thỏm đi tới trước mặt cô, nhẹ giọng chào hỏi: “Chị Lam.” Trương Lam ngẩng đầu nhìn cô một cái, lập tức chỉ chỉ chỗ ngồi đối diện nói: “Ngồi đi, ngồi xuống nói chuyện.” Nhìn cô ngồi xuống, Trương Lam lại hỏi cô “Muốn uống chút gì không?”
“Không cần.” Lắc đầu, trong lòng Mộ Hạ nặng trĩu căn bản không ý định uống nước. Trương Lam cũng không ép buộc, gật đầu một cái, vẻ mặt nặng nề vào thẳng vấn đề nói: “Vốn chuyện này Nghiêm Tư không để cho tôi nói cho cô biết, nhưng hiện tại, tôi thật sự không biết ngoại trừ cô ra, còn có ai có thể giúp cậu ấy và Tinh Tinh.”
Trong lòng vừa nặng trĩu vừa căng thẳng, “Chị Lam, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Mộ Hạ vừa gấp gáp vừa khẩn trương nhìn cô, hiện tại cô không có chút manh mối, căn bản không biết gì xảy ra chuyện gì.
Nói tới đây, vẻ mặt Trương Lam vốn nặng nề lại thêm mấy phần tức giận, nhưng khi nhìn bộ dáng Mộ Hạ gấp gáp vô tội, cô lại cố nén tức giận.”Aiz….” thở dài nói: “Hạ Hạ, không phải tôi làm chị muốn nói cô, nhưng chúng ta tiến vào trong cái vòng này, việc quan trọng nhất đó là có thể nhịn thì nhịn! Hiện tại xã hội này, người có tiền ai làm vua, cho dù trong lòng cô không thoải mái thế nào, vì sự phát triển sau này của Tinh Tinh, cô cũng phải nhẫn nại mới có thể vượt qua!”
Nghe cô nói như vậy, vẻ mặt Mộ Hạ càng thêm mê man. Rất không hiểu tại sao Trương Lam muốn nói với cô lời như thế, bởi vì loại đạo lý này cô cũng hiểu, nhưng cô cũng không có. . . . . . Chẳng lẽ trong lúc vô tình cô đắc tội với người nào mà cô lại không biết sao? Nếu như vậy, Trương Lam tức giận nói với cô như vậy cũng không có gì kỳ quái.
“Chị Lam, chị nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?” Âm thầm siết tay, Mộ Hạ muốn biết rốt cuộc cô đã làm gì, đắc tội với người nào?
“Chuyện này nói đến quả thật làm cho người khác khó chịu, nếu là tôi, có thể cũng không cách nào tiếp nhận, nhưng Hạ Hạ, cô cũng biết, làm nghề của chúng ta chỉ có năng khiếu và linh cảm còn chưa đủ, trong giới giải trí, quy tắc ngầm rất nhiều, chỉ là bản thân chúng ta muốn thay đổi cũng không đủ sức. Cho nên. . . . . .” Nói tới chỗ này, Trương Lam dừng lại một chút, nhìn gương mặt của Mộ Hạ trẻ tuổi thanh lệ, trong lòng có chút tội lỗi.
“Chị Lam, chị nói cho hết lời đi. Nói thật, hiện tại tôi cũng không biết mình làm sai chuyện gì, làm ảnh hưởng nghiêm trọng như vậy. Trong giới giải trí, tôi là người mới, cho nên Chị Lam, chị có lời gì cứ nói!” Trương Lam nói như vậy, trong lòng Mộ Hạ cũng hiểu, quy tắc ngầm trong Giới giải trí còn nhiều hơn so bất kỳ chỗ nào. Nhưng cô không hiểu, cô là một người đại diện cũng không phải là người minh tinh, tại sao phải liên quan đến cô?
“Vậy tôi nói thẳng”. Chuyện tới nước này, Trương Lam cũng thật sự không có biện pháp, liền đem đầu đuôi sự tình nói ra: “Cô còn nhớ rõ ngày đó tham gia buổi tiệc tối không? Chúng tôi đều nhìn ra, Tổng Giám đốc Mại Kỳ đối với cô và những người khác không giống nhau! Cô cũng hiểu, người đàn ông đều giống nhau, mặc kệ cô có phải là minh tinh hay không, chỉ cần được coi trọng, vậy thì cái gì cũng không quan trọng nữa! Thật ra lúc đầu tôi cũng không quá yên tâm vì cô, cho nên cũng không dặn dò cô cái gì. Nhưng tôi không ngờ tới, chuyện này lại trở nên nghiêm trọng như vậy! Chỉ sợ cô vì chuyện kia đắc tội anh ta, hiện tại tổ diễn kịch tạm ngừng tất cả kế hoạch quay phim của Tinh Tinh và Nghiêm Tư, có tin tức nói, đạo diễn đã bắt đầu chuẩn bị đổi người rồi!”
Trương Lam buồn bã xoa đôi tay, đáy mắt càng lúc càng gấp gáp: “Bởi vì chuyện này, công ty và Mại Kỳ đã bàn bạc thật lâu. Tôi cũng chạy lo tất cả quan hệ, nhưng ở chỗ này Mại Kỳ chính là vua! Ai dám đắc tội? Mặc kệ tôi đi đâu, tổ diễn kịch vẫn không chịu nhả ra. Mộ Hạ, nói thật, cô đừng trách chị ích kỷ. . . . . .”
“Không sao, Chị Lam, chị nói đi!” Sắc mặt có chút tái nhợt, mặc dù Mộ Hạ nghe cô nói có chút hoảng sợ nhưng vẻ mặt vẫn bình tỉnh. Chỉ là trong lòng rất nghi ngờ, Trương Lam nói Tổng Giám đốc Mại Kỳ coi trọng cô, nhưng Tổng Giám đốc là ai ? Tại sao cô không có một chút ấn tượng nào?
Chẳng lẽ người đó là Đằng Uy: Đằng tổng sao?
Nhớ lại tình huống đêm đó, cô chỉ nhớ Đằng Uy là một Phó tổng, ngoại trừ lần đó ra không có bất kỳ ấn tượng. Nhưng cô không nhớ rõ lúc ấy Đằng Uy làm gì cô, chỉ là trước khi ăn cơm nói mấy câu nói, lúc mời rượu nói mấy câu nói. Chẳng lẽ. . . . . . như vậy thì coi trọng? Điều này cũng quá giá rẻ đi? !
Trong lòng không khỏi lạnh lẽo, thì ra trong giới giải trí được coi trọng lại giá rẻ như vậy!
“Hạ Hạ! Hạ Hạ!” Thấy Mộ Hạ yên lặng, Trương Lam lập tức gọi cô mấy tiếng. “A, Chị Lam, chị nói tiếp!” Lấy lại tinh thần, Mộ Hạ cắt lời.
Trương Lam đưa mắt nhìn cô một cái, than thở nói: “Hạ Hạ, tôi biết rõ cô vì Tinh Tinh mới đến nơi này, nhưng bây giờ tôi không thể không cầu xin cô cũng suy nghĩ cho Nghiêm Tư một chút. Mặc dù cậu ấy là một ngôi sao ca nhạc đang thành công, nhưng trong giới giải trí, nổi tiếng nhanh cũng mau xuống dốc. Chỉ cần những kẻ có tiền có thế nói một câu, cho dù hiện tại Nghiêm Tư nổi tiếng, muốn tuột dốc cũng là chuyện chớp mắt! Cô và cậu ấy cũng quen biết nhiều năm, tình cảm cũng tốt, cho nên. . . . . .”
Related Posts
-
Tổng Giám đốc vô sỉ giam tình không thả-Chương 172
Không có bình luận | Th11 17, 2017
-
Tổng Giám đốc vô sỉ giam tình không thả-Chương 108
Không có bình luận | Th11 9, 2017
-
Tổng Giám đốc vô sỉ giam tình không thả-Chương 009
Không có bình luận | Th2 8, 2017
-
Tổng Giám đốc vô sỉ giam tình không thả-Chương 057
Không có bình luận | Th11 1, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.