Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 007
Hạ Tuyết nghe xong, đột nhiên tức giận cười lạnh, lúc này cô đã đánh mất tất cả lý trí, cô cắn răng nắm chặt tay, mở miệng nói. . . . . “Tôi nói cho anh biết, hôm qua tôi mới gặp bác sĩ, bác sĩ nói tôi có có thể bị bệnh nan y, cho nên người sắp chết như tôi không sợ giống người điên, có thể cắn anh, lấy dao đâm chết anh, cũng có lẽ sẽ ôm anh cùng nhau nhảy lầu, tất cả cách đối phó anh, tôi đều nhất định sẽ dùng. . . . . Cho nên tốt nhất anh không cần dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi!!”
“À. . . . .” Hàn Văn Hạo có chút nhàm chán. . . . . Anh khẽ nâng khuỷu tay, tựa vào ghế sa lon, nâng cằm hoàn mỹ khêu gợi, nhìn tuyết ngoài cửa sổ. . . . .
Hạ Tuyết bị thái độ này của anh làm tức giận đến hộc máu, cô không nói tiếng nào cầm di động, vui vẻ ấn 120. . . . .
Hàn Văn Hạo quay đầu lạnh lùng nhìn cô. . . . . “Cô báo đi, tôi không sao cả. Chẳng quan cô tức giận làm cho tôi thấy lạ. Hàn Văn Hạo tôi muốn phụ nữ sẽ không ép buộc phụ nữ. Mỗi một cô gái đều chủ động đến trên giường của tôi. Thậm chí cả một đống cô gái chờ tôi, cầu xin tôi. Tôi không biết dùng loại thủ đoạn thấp kém làm loại chuyện xấu xa này!”
Hạ Tuyết nghe xong cười lạnh . . . . . “Thật buồn cười. . . . . Ý của anh là tối hôm qua tôi chủ động chạy đến trên giường của anh? Cùng anh ân ái? Tôi là cái gì chứ? Tôi đã sắp chết, tôi đòi tiền để làm gì? Anh dám lừa tôi hả?”
Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, cười lạnh nói: “Vậy tại sao cô có con bướm ngọc? Hơn nữa vẫn còn trong sạch vậy? Nếu cô nói không phải cô cố ý, vậy tại sao cô lại chạy vào phòng của tôi? Nằm trên giường của tôi? Tự cởi sạch quần áo. . . . Tại sao?”
Hạ Tuyết tái nhợt, nghiêm mặt nói: “Anh nói cái quỷ gì vậy? Ai có con bướm ngọc, ai chạy vào phòng của anh? Ai nằm trên giường anh? Ai tự cởi hết đồ chứ?”
Hàn Văn Hạo nhìn cô gái này, anh thật sự có chút không biết làm sao, cười nói: “Cô cứ tính tiếp tục quấy rầy tôi như vậy đúng không?”
“Nếu tối hôm qua anh không cưỡng bức tôi, hôm nay tôi sẽ không kiếm chuyện quấy rầy anh!” Hạ Tuyết tức giận nói!
Hàn Văn Hạo thật sự rất không thích nghe mấy chữ đó, anh cũng tức giận, trầm giọng nói: “Tôi đã nói rồi. . . . . Hàn Văn Hạo tôi chưa bao giờ ép buộc phụ nữ, tối hôm qua lúc tôi vào phòng, cô cũng đã nằm ở trên giường, còn trần truồng ghé vào trên người của tôi!! Loại mặt hàng giống như cô, tôi cần phải cưỡng bức sao”
“Anh nói dối!!” Hạ Tuyết hét lên với anh. . . . . “Tôi không tin chuyện ma quỷ của anh!”
Hàn Văn Hạo lạnh mặt nói với cô: “Nếu cô không tin chuyện chính cô đi vào phòng của tôi, tôi có thể yêu cầu khách sạn đưa camera giám sát ra kiểm tra lại! Nếu kết quả là chính cô đi vào, cô phải trả giá vì lời nói cử chỉ sáng hôm nay của cô!”
Hạ Tuyết cười lạnh nhìn anh hỏi: “Nếu kết quả là anh bỏ thuốc với tôi, lừa tôi vào thì sao?”
Ánh mắt Hàn Văn Hạo xẹt qua vô tình lạnh lẽo. . . . . “Tôi đây để cho cô muốn làm gì thì làm! Đưa cô một triệu đồng! Bồi thường tấm thân trong sạch của cô!”
Related Posts
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 505
Không có bình luận | Th8 8, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 161
Không có bình luận | Th4 28, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 035
Không có bình luận | Th2 5, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 082
Không có bình luận | Th2 5, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.