Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 011
“Buông ra! Ban ngày ban mặt, anh dám làm chuyện này?” Hạ Tuyết cố níu kéo, kêu to!
“Làm chuyện gì?” Hàn Văn Hạo lại mãnh mẽ nắm cánh tay nhỏ bé của Hạ Tuyết, ấn cả người cô dính sát trên vách tường!
“A . . . . đau quá!” Hạ Tuyết bị nện ở trên tường, che gáy kêu to. . . . “Đau chết mất. . . .”
Vào lúc Hạ Tuyết há mồm kêu to, Hàn Văn Hạo nhanh chóng thừa cơ hội bao trùm môi nhỏ của cô, đầu lưỡi như có ma lực, dây dưa cùng đầu lưỡi nho nhỏ của cô, giống như muốn chinh phục cô cho hả giận. . . .
“Ưm. . . .” Mặt Hạ Tuyết đỏ lên, gấp đến độ dậm chân muốn đẩy anh ra, bất đắc dĩ sức lực Hàn Văn Hạo rất mạnh, đè ở trên người Hạ Tuyết, giống như nặng ngàn cân, làm cho cô không thở nổi. . . .
Mọi người trong khách sạn ngây người nhìn bọn họ. . . .
“Anh làm gì vậy?” Hạ Tuyết cố dùng hết sức đẩy anh ra kêu to. . . . “Anh buông ra!”
“Buông cô ra? Còn chưa có phục vụ đủ đâu!!” Hàn Văn Hạo vừa nói xong, lại nắm chặt cổ tay Hạ Tuyết, thậm chí như bóp nát, túm đi về hướng phòng tổng thống. . . .
“Cứu mạng !!!” Hạ Tuyết không nhịn được hô to cầu cứu, vừa dứt lời, cả người cô đã bị kéo vào phòng tổng thống, cửa nhanh đóng lại, Hàn Văn Hạo liền áp người tới, nâng mặt của cô lên, lại phóng túng mút trên môi của cô, thậm chí hai tay lại bắt đầu cởi cái áo khoác thể thao cô đang mặc. . . .
“Anh tránh ra!!” Hạ Tuyết nhân lúc anh hơi rời khỏi môi cô, liền cố hết sức kêu to!
Khóe miệng Hàn Văn Hạo cong ra ý cười, ánh mắt giống như con báo nhỏ lạnh lùng nói: “Tránh ra? Tôi nói cho cô biết, tối hôm qua cô chính là kêu như vậy, cuối cùng vẫn bị tôi ôm lăn lên giường. . . .”
“A . . . .” Hạ Tuyết sợ hãi kêu một tiếng, cả người đã bị ôm lấy, đi đến bên giường, cô khó thở oán giận mình phải chịu loại khuất nhục này, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, vung tay tát một cái lên mặt Hàn Văn Hạo. . . .
“Chát . . . . Hai mắt Hàn Văn Hạo trừng to, đứng ở bên giường, nhìn cô gái trong ngực, anh thốt ra lời nói lạnh lẽo đáng sợ. . . . “Cô dám đánh tôi?”
“Buông ra !” Hạ Tuyết chợt sợ hãi, lẫn tránh hai tròng mắt đáng sợ của anh, giãy giụa nhảy xuống nhưng Hàn Văn Hạo lại lập tức đè Hạ Tuyết trên giường. . . .
“Ôi!” Thắt lưng Hạ Tuyết bị bóp đau, cô nhăn mặt, khi nhìn Hàn Văn Hạo, lại hút một ngụm hơi lạnh, nhìn thấy người đàn ông này đang dùng cặp mắt thật tức giận trừng mình, cũng đã cởi áo vest ném xuống giường, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ cho cô nhìn xem, kết cục của việc cô ném tiền vào tôi!!”
Hạ Tuyết sợ tới mức lấy cái gối lông ngỗng che người, muốn chui qua tay anh xuống giường, Hàn Văn Hạo đã nhanh chóng thuần thục nắm chặt hai tay của cô, lại mạnh mẽ hôn nhanh lên cánh môi mềm. . . .
“Ưm. . . .” Hạ Tuyết giãy loạn dưới người anh, vừa mới xoay thân thể, đã bị hai chân thon dài kiên cố của Hàn Văn Hạo chặn lại, đè ép hai chân mình, thậm chí rõ ràng cảm giác thân thể anh đang dần dần phát ra dục vọng nóng bỏng đáng sợ. . . .
Related Posts
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 402
Không có bình luận | Th7 9, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 333
Không có bình luận | Th7 7, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 279
Không có bình luận | Th5 5, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 320
Không có bình luận | Th5 5, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.