Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 041
Theo bản năng Hạ Tuyết dừng suy nghĩ, lắng nghe tiếng dì Lưu và tiếng đập cửa: “Hạ Tuyết …… mau ra đây, tầng lầu cháy rồi. Chạy mau …..”
Hạ Tuyết vừa nghe, nhất thời sắc mặt trắng bệch, một sự sợ hãi thật lớn làm cho cô mất hết hồn vía, ý thức rối loạn lo lắng, chân trần xuống giường, vội vàng cầm chăn bông rất dày, hai tay run rẩy ôm lấy em trai, bước nhanh ra ngoài, vừa nhìn em trai bên cạnh nói: “Em đừng sợ cháy, chúng ta chạy ra, lập tức về nhà…”
Hạ Hân nghe chị nói, giống như cũng có thể cảm nhận được sự sợ hãi, nó vội vàng cầm chăn bông, vươn ra hai tay ôm lấy chị, cùng lúc nghe ngoài cửa tiếng dì Lưu kêu ……….: “Dì ở bên ngoài……..” nó bập bẹ nói.
“Đúng vậy!” Hạ Tuyết vội nói, chạy như bay đến cửa chính bên cạnh phòng khách, từ trong ống giày, theo bản năng một tay lấy ra chứng minh thư của mình và của em trai, sau cùng là sổ tiết kiệm, run rẩy cất vào trong túi áo ngủ của mình, nắm chặt cửa xoay ổ khóa, cửa mở ra, một trận khói lớn đập vào mặt, mùi vị khủng bố đáng sợ đốt trọi, ánh lửa ở cửa thang lầu nhanh chóng bốc cháy lên.
“A……..” Hạ Tuyết sợ tới mức khóc lên, che miệng em lại, áp nó vào trong lòng, vội vàng xông vào phòng bếp, nhìn em trai cắn răng thê lương kêu to: “Em chờ một lúc, rất lạnh…. Em nhất định phải cắn răng chịu đựng, chị em chúng ta nhất định phải chạy đi.”
“Oa……..” Hạ Hân bị đặt trên bàn cơm trong phòng bếp, thất thanh khóc rống lên, kêu to: “Chị… chị… em rất sợ…”
“Đừng sợ. Chúng ta nhất định có thể chạy đi.” Hạ Tuyết cao giọng kêu to, trực tiếp lấy chậu nước bên cạnh phòng bếp, cắn chặt răng, không do dự đổ lên người mình…. Nhất thời tê cóng lạnh buốt thấm vào, đông lạnh toàn bộ lý trí, hai chân mệt mỏi quỳ xuống, ý thức trống rỗng, thất thần một lúc ……….
Cuối cùng Hạ Tuyết khôi phục lại ý thức, mạnh mẽ chống thân thể lạnh lẽo run rẩy đứng lên, mới phát giác khói ở trong nhà càng lúc càng dày, cô không do dự cắn chặt răng, lại cầm cái chậu, hứng một chậu nước lạnh, đi tới trước mặt em trai, nước mắt chảy xuống nhìn em khoác sâu trong tấm chăn bông, ngồi trên bàn cơm tiếp tục sợ hãi khóc mếu máo, Hạ Tuyết nghẹn ngào đau lòng nói với em: “Hạ Hân, chị thực xin lỗi em. Nhưng em nhất định phải cắn răng chịu đựng, sau khi chạy ra chúng ta tìm chỗ ấm áp. Nhất định có thể sống tốt.”
Cô nói xong, đành cắn răng bê chậu nước lạnh, trút xuống trên người em trai.
“A…..” Hạ Hân bị lạnh cóng kêu to, nước mắt và nước lạnh chảy xuống, hai tay lạnh phát tím, run rẩy đáng thương nắm chặt nắm tay, sợ hãi khó chịu khóc lớn: “Chị…… rất lạnh a….”
Hạ Tuyết nhanh chóng ôm lấy em, ôm chặt vào trong ngực, cắn răng nói: “Chịu đựng một chút sẽ qua! Chịu đựng một chút sẽ qua!” Cô không nói nữa liền ôm lấy em trai đang lạnh cóng khóc rống lên, vội ấn đầu nó, cúi đầu chạy thẳng ra ngoài cửa ……….
Một đám ánh lửa ngoài cửa bay thẳng tới Hạ Tuyết.
Hạ Tuyết vấp ngã bên cạnh cửa, trốn thoát ánh lửa kia, cắn răng ôm chặt em trai, đem khuôn mặt em trai áp vào trong ngực, tiếp tục theo dọc tường từng bước đi ra ngoài, cô vừa bò vừa tránh thoát từng đám lửa bay qua, cô cao giọng khóc lóc kêu to: “Hạ Hân…… cố gắng chịu đựng, chúng ta nhất định phải sống đi ra ngoài!!”
Related Posts
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 571
Không có bình luận | Th8 11, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 413
Không có bình luận | Th7 10, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 128
Không có bình luận | Th4 26, 2017
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 537
Không có bình luận | Th8 10, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.