Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 065

Chương 65:
NGƯỜI CON THỨ BA
CỦA TẬP ĐOÀN TÀI CHÍNH HÀN THỊ

“Anh ấy là người con thứ ba của tập đoàn tài chính Hàn thị”, Quách Dung quay đầu lại, nhắc nhở Hạ Tuyết . . . . . “Cho nên cô chết tâm đi, người có thân phận cao quý như anh ấy không thể thích cô được! Cô biết bạn gái của anh ấy là ai không?”

Hạ Tuyết như đang rơi vào trong sương mù, nhìn Quách Dung . . . . .

“Bạn gái anh ấy bán xe hơi . . . . . ”, Quách Dung nhìn Hạ Tuyết nói.

“Bán . . . . . bán . . . . . bán xe hơi? Nhân viên kinh doanh?”, Hạ Tuyết sửng sốt hỏi lại.

“Chậc!”, Quách Dung liếc Hạ Tuyết “Không phải . . . . . Dòng họ của bạn gái anh ấy là ông trùm kinh doanh xe ô tô lớn nhất nước . . . . . thương hiệu Stan, cô có biết không?”

Hạ Tuyết suy nghĩ một chút, “Hình như có ấn tượng . . . . . Tôi thường nghe chị của cô nói muốn mua xe của hãng này . . . . . là xe RV . . . . . chị của cô rất muốn mua . . . . .”.

“Đúng rồi!”, Quách Dung đưa hai tay ra phía sau gối đầu, thở dài nói tiếp “Người mở rộng thị trường xe ô tô này chính là bạn gái của anh bác sĩ đó . . . . . bây giờ cô ấy là chủ tịch của công ty Stan . . . . . tên là Lăng Mộng Hàm

Hạ Tuyết kêu “Oa” một tiếng, “Gia thế tốt, tên dễ nghe như vậy, người nhất định rất đẹp . . . . .”

“Đúng như thế chứ còn gì nữa . . . . . đàn ông nhà họ Hàn rất có mắt chọn bạn gái . . . . . trừ người anh cả kia, có mắt như mù, mới có thể . . . . .”, Quách Dung dừng lại, nhìn ánh mắt Hạ Tuyết như muốn cắn nát mình, cô ngượng ngùng cười “Ôi chao, chỉ đùa một chút thôi! Ai mà không biết, Hạ Tuyết chính là hoa hậu của khu chung cư nhỏ chúng ta chứ . . . . .”

“Thôi đi”, Hạ Tuyết nghi ngờ nhìn Quách Dung hỏi “Nếu như vậy, tại sao Hàn Văn Kiệt lại làm ở bệnh viện, chỉ là một bác sĩ khoa ngoại nho nhỏ?”

Quách Dung nhìn chằm chằm người ngu ngốc này “Cái gì là bác sĩ khoa ngoại nho nhỏ? Bệnh viện này là của anh ấy! Anh ấy là Tổng Giám Đốc của bệnh viện này!”

“A . . . . . .”, Hạ Tuyết hoảng hốt kêu lên “Không thể nào, nếu như vậy tại sao anh ấy lại vất vả xem bệnh cho bệnh nhân?”

“Ôi chao, cô đúng là trẻ con! Nhất định phải có kinh nghiệm mới có thể lãnh đạo bệnh viện được chứ . . . . . Đúng lúc vị bác sĩ xem bệnh cho cô là thầy của Hàn Văn Kiệt, Giáo sư Lưu nghỉ phép, cho nên anh ấy mới tiếp nhận bệnh án của cô . . . . . Tôi cũng tò mò, tại sao anh ấy còn trẻ như vậy đã được làm bác sĩ lại được mọi người cung kính. . . . . nên đã đi điều tra . . . . . thì ra anh ấy có một thân phận . . . . . như vậy . . . . .”, Quách Dung nói hăng hái.

Hạ Tuyết vẫn không thể tin được, cô nhìn Quách Dung, “Tôi thật không thể tin, Hàn Văn Hạo và bác sĩ Hàn là hai người đàn ông khác nhau, một người máu lạnh, một người hiền lành . . . . . nhưng mà cũng có một chút tương tự . . . . .”, cô ngẫm nghĩ kỹ . . . . .

“Cái gì?”, Quách Dung tò mò hỏi . . . . .

“Bọn họ là những người không thể nắm bắt được . . . . . giống như không thể hiểu được suy nghĩ của bọn họ . . . . .”, Hạ Tuyết thở dài nói . . . . . “Xong rồi . . . . . tôi cùng anh trai của anh ấy có thù oán . . . . . anh ấy lại có ơn với tôi . . . . . tôi làm thế nào bây giờ?

“Cái gì mà làm thế nào bây giờ?”. Cửa phòng mở ra, Quách Sương mặc một chiếc áo len màu trắng, bên ngoài khoác chiếc áo lông trắng, váy ngắn trắng, mang đôi giày cao đến gối, trang điểm nhẹ, miệng nhai kẹo cao su bước vào . . . . .

Quách Dung vừa thấy chị mình, cô liền cau mày kêu lên “Mẹ ơi! Chị mặc bộ quần áo này giống như một con vịt trắng . . . . .”

Quách Sương vừa nghe như thế, trong lòng tức giận, bước đến vỗ mông em gái mình, “Chị thấy cô tìm từ để hình dung chị mình có ích lợi gì chứ? Cô học đại học, học phí là do chị mình đóng, đúng là thứ không có lương tâm! Chị cô vừa mới từ đài truyền hình trở về, không ăn mặc như thế này thì mặc thế nào hả? Trong nhà xảy ra chuyện, chị cô phải đi làm để kiếm tiền, cô còn dám chê chị như vậy?”

Hạ Tuyết vừa nhìn hai người đùa giỡn, vừa nghĩ đến thân phận Hàn Văn Kiệt . . . . . nếu sau này gặp anh, cô có nên tránh mặt không? Cô đã từng ở trước mặt Hàn Văn Hạo, mắng mười tám đời tổ tông nhà anh . . . . .

“Đúng rồi, Hạ Tuyết!”, Quách Sương chợt nhìn Hạ Tuyết hỏi “Lần này nhà đã bị cháy rồi, cô có tính toán gì không?”

Hạ Tuyết thở dài, trách nhiệm trên vai cô càng ngày càng nặng nề . . . . . “Còn có thể làm gì nữa? Tìm nhà, tìm việc làm. . . . .

“Mới vừa rồi, tôi và mẹ chị trao đổi . . . . . một mình cô mang theo em trai đi tìm việc làm không dễ dàng, cho nên, muốn tạm thời để Hạ Hân ở nhà với cha mẹ tôi, sau đó cô tiếp tục đi làm . . . . . Đúng rồi, tôi vừa mới nhận được điện thoại, công ty Tinh Huy đang thiếu một trợ lý đời sống cho ngôi sao . . . . . cô có thể đi thử một chút. . . . .”

“Có thật không?”, Hạ Tuyết vui vẻ hỏi lại.

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *