Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 073

Chương 73: HÀN VĂN VŨ

Phòng hóa trang VIP trong đài truyền hình.

Rất nhiều phóng viên cùng nhân viên cao cấp đài truyền hình nhao nhao đi vào thăm vết thương Hàn Văn Vũ. Hàn Văn Vũ là ai? Anh được xưng là ảnh đế hàng đầu trong nước, liên tục năm lần là ông hoàng của Giải Kim Mã, năm trước anh không có ra phim nhựa, cho nên Tả La mới không có đối thủ cạnh tranh, đoạt được vai nam chính xuất sắc nhất. Nhưng cho dù như thế, trong lòng mọi người ông hoàng điện ảnh vĩnh viễn vẫn là Hàn Văn Vũ, người đàn ông ba mươi tuổi này. Trước mắt đã là ngôi sao hạng A của Hollywood, thậm trí Oscar điện ảnh năm nay, anh chính là một trong những người được chọn…

Quách Sương cùng Hạ Tuyết đứng giữa phòng VIP, nhìn ghế sa lon trống trơn, sợ tới mức toàn thân run run…: “Cô nhóc này. Lần này có lẽ chị không bảo vệ được cô, cô chọc người nào không chọc, cô lại chọc tới Hàn Văn Vũ, cô bảo chị làm sao cứu cô hả? Anh ấy là ai? Hàn Văn Vũ ngồi tít ở trên cao, đến mỗi một chỗ, đều có thể nổi nên một trận gió Hàn Văn Vũ… Ôi… Đây chẳng lẽ là số mệnh?”

Vẻ mặt Hạ Tuyết khổ sở vo thành một nắm nói: “Em phát hiện… gần đây em rất xui xẻo, tại sao lại gặp chuyện xui xẻo này?

Quách Sương bất đắc dĩ cười gượng…

“Ôi… nếu là người bình thường thì cũng thôi đi, nhưng chị nghe nói Hàn Văn Vũ rất cổ quái…”

“Cổ quái?” Hạ Tuyết ngạc nhiên hỏi Quách Sương…: “Cổ quái như thế nào?”

“Không biết. Tính tình thật cổ quái. Nghe nói cả làng giải trí cũng chỉ có Lynda có thể kiềm được anh ấy.” Quách Sương nói hết lời một phen, cũng đã nghe Hàn Văn Vũ đến…

Hạ Tuyết ngước đầu, sợ tới mức mồ hôi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt…

“Đừng căng thẳng, bất quá quỳ xuống xin anh ấy.” Quách Sương nói đùa vài lời.

Hạ Tuyết lại ừm ừm gật đầu, sau đó cô nghe được một loạt bước chân, rất có tiết tấu đi đến… Tiếp theo, một đám người trợ lý còn có cả người hóa trang, trang phục, nhà tạo mẫu tóc… trái tim Hạ Tuyết nhảy thình thịch….

Phòng VIP xuất hiện một người đàn ông to cao gần 1m90, dưới ánh đèn chiếu sáng đôi mắt đào hoa mê người, sống mũi cao kiêu ngạo, cánh môi mỏng gợi cảm, mặc quần tây đen có kim tuyến màu bạc chiếu lấp lánh, bên trong phối áo len cổ chữ V, quấn chiếc khăn nhỏ màu xám, thoải mái khoác lên cổ, áo khoác ngoài màu đen, rất thoải mái tự nhiên đi tới, ánh mắt vốn hiện lên một chút kiêu ngạo và trong trẻo lạnh lùng, sau đó nhìn thấy Hạ Tuyết … Cô bé tóc ngắn kia, chính là người dùng gậy đánh mình ngất đi, khóe miệng anh hơi cong lên, nở nụ cười trêu đùa, bước chân hơi dừng lại, rồi chậm rãi cất chân dài tiêu chuẩn người mẫu thẳng tắp, từng bước một đi tới…

Hạ Tuyết ngừng thở, mồ hôi lạnh không ngừng rịn ra trong lúc chờ đợi… Từ từ, cô ngửi được mùi húng quế nước hoa của đàn ông, mang theo một loại hấp dẫn chết người, phà vào mặt….

“Cô là người kia…” Hàn Văn Vũ vốn ôm vai, đi quanh Hạ Tuyết một vòng nhỏ, nhìn chằm chằm con bé tóc ngắn xinh đẹp này, trong nháy mắt cảm thấy muốn vươn tay, cầm lấy lọn tóc vểnh sau đầu cô, kéo nhẹ… “Tưởng tôi dùng sức mạnh cưỡng bức người khác, sau đó cầm gậy bóng chày đánh tôi ngất đi hả cô bé?”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *