Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 074

Chương 74: ĐỪNG ĐỂ TÔI NHÌN THẤY CÔ ẤY NỮA

Hạ Tuyết vừa nghe lời này, ánh mắt vẩn đục, sợ hãi lo lắng, không dám thở mạnh.

“Nói chuyện đi? Vừa rồi rất hăng hái, báo cảnh sát bắt tôi… Hiện tại sao lại không nên tiếng hả?” Sắc mặt Hàn Văn Vũ thu lại, lạnh lùng đi tới trước mặt Hạ Tuyết, vừa dừng lại, bóng dáng như núi lớn, áp tới….

Đại não Hạ Tuyết lại xông máu…

“Văn Vũ.” Lynda nhẹ nhàng bâng quơ cười nói: “Lúc đó cô bé này chẳng phải có lòng tốt sao. Cô ấy chỉ là hiểu lầm…”

“Cô ấy hiểu lầm tôi muốn cưỡng bức Tô Diệu Diệu. Tôi biết. Đúng là cô ấy không biết, lần này phải quay mười hai lần, là bởi vì tôi thực sự không muốn hôn cô ta nên mới phải quay lại nhiều như vậy… Thật vất vả quay một lần cuối cùng, tôi nhập vai, cưỡng bức Tô Diệu Diệu chết tiệt kia, tôi lại bị….” Hàn Văn Vũ đè nén lửa giận trên người, vươn ngón trỏ ra, khom xuống nhẹ nhàng chỉ chỉ đỉnh đầu Hạ Tuyết … Sắc mặt có phần vặn vẹo, tiếp tục nhìn chằm chằm cô, tức giận nói: “Đã bị Ultraman này… thể hiện chính nghĩa phá hư rồi…”

Phốc. . . . .. Mọi người trong phòng vừa nghe lời này, tất cả đều không nhịn được cười rộ lên…

“Ôi!” Lynda bật cười nói: “Không phải anh suốt ngày kêu ca cuộc sống vô cùng buồn bực sao? Thêm một cô gái như thế này làm cho cuộc sống của anh thêm thú vị thôi.”

Hàn Văn Vũ quay đầu, nhìn sắc mặt Lynda, vẻ mặt lại kiêu ngạo nói: “Tôi muốn cuộc sống thêm thú vị, cũng không phải tìm một Ultraman để giải buồn?”

Khuôn mặt Hạ Tuyết lại đỏ lên, cô thật sự không còn mặt mũi nào, đành phải siết chặt các ngón tay, cũng không dám động đậy.

“Ôi, mọi việc đều đã qua rời. Tha thứ cho cô ấy đi. Về sau cô ấy làm trợ lý đời sống cho anh. Cô bé này tôi nhìn thấy rất có thể làm được, trước kia một ngày làm năm công việc, buổi tối lại tự học đại học, vừa khéo léo vừa thông minh… Tôi xem rất tốt.” Lynda lại vội vàng cười nói.

Hàn Văn Vũ lại nhìn Hạ Tuyết, hơi thở dốc một hơi, mới vươn ngón tay thon dài, nắm cằm Hạ Tuyết, buộc cô ngẩng đầu lên, nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nhìn có phần quen mắt, nhưng nhất thời không nhớ ra…

Hạ Tuyết sợ tới mức sắc mặt thay đổi ngẩng đầu, vừa tiếp xúc với ánh mắt đào hoa mê người của Hàn Văn Vũ, trái tim cô giật mình nhảy dựng, vội vàng nói: “Thực xin lỗi, Hàn tiên sinh, vừa rồi thật sự xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý, lúc ấy tôi sốt ruột muốn cứu người… Cho nên mới… Không cẩn thận đánh…. đánh anh một cái.

Hàn Văn Vũ tức giận trừng cô, sau đó ngồi ở trên sa lon, một tay tiếp nhận ly rượu đỏ trợ lý Tiểu Thanh đưa qua, uống một hơi cạn sạch, mới im lặng nhìn cô, giống như đang suy nghĩ…

Hạ Tuyết vừa nhìn thấy Hàn Văn Vũ uống xong ly rượu kia, ánh mắt cô sáng lên, lập tức như một trận gió bổ nhào tới trước mặt Hàn Văn Vũ, đoạt lấy ly rượu đỏ trong tay anh…

Hàn Văn Vũ sửng sốt… Tay trống trơn nhìn Hạ Tuyết …

Mọi người cũng sửng sốt nhìn Hạ Tuyết …

Hạ Tuyết như đang còn trong mộng, nhiệt tình chạy đến giá để rượu, lấy chai rượu xuống, rót đầy một ly, đi tới trước mặt Hàn Văn Vũ, vẻ mặt sôi nổi nói: “Rót rượu đến cho anh đây!”

Hàn Văn Vũ vốn đang sửng sốt nhìn Ultraman này, lại cúi đầu nhìn ly rượu đỏ tràn đầy trong tay cô, anh vốn mất hồn, nở một nụ cười, sau đó sắc mặt thu lại, không thể nhịn được nữa đứng dậy, đi nhanh ra ngoài… “Sau này đừng để cho tôi nhìn thấy cô ấy nữa.”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *