Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 080

Chương 80: BẮT MẠCH

Nhà ăn bệnh viện.

Hạ Tuyết ngồi ở trước bàn ăn, vẻ mặt lo lắng nhìn Hàn Văn Kiệt gọi thịt kho tàu, cải chíp xào tỏi, cá hấp, súp hải sản… tôm hấp… Ánh mắt của cô ngổn ngang lóe ra một cái, trong lòng suy nghĩ, người này nên biết bản thân mình nghèo kiết xác… Bữa ăn này ít nhất cũng phải mấy trăm đồng, cô thật sự không muốn tìm Quách Dung vay tiền nữa….

Hàn Văn Kiệt vừa cầm thực đơn gọi một loạt món ăn, mới ngẩng đầu, chậm rãi nhìn Hạ Tuyết một cái, mới hỏi: “Cô còn thích ăn món gì không?”

Hạ Tuyết thật miễn cưỡng cười cười, sau đó không còn hơi sức nói: “Tùy anh thôi… tôi không kén ăn…”

“Uhm…” Hàn Văn Kiệt lại cúi xuống, lại nói với nhân viên phục vụ : “Cho một phần cánh gà coca…”

Hạ Tuyết cắn môi dưới, giương mắt nhìn Anh…

Hàn Văn Kiệt đặt thực đơn xuống, mới vỗ nhẹ cái đầu nhỏ của Hạ Hân, nhìn nó đang ăn bánh chocolate sữa thật thơm, anh chậm rãi nói: “Cô thật thương em trai của cô…”

Hạ Tuyết bất đắc dĩ cười nói: “Đương nhiên rồi… Trên đời này, tôi chỉ có một mình nó là người thân…”

Hàn Văn Kiệt nhìn miệng Hạ Hân ăn thật bẩn, tiện tay cầm một tờ khăn giấy, nhẹ nhàng lau cho nó mới nói: “Nhiều năm qua, rất vất vả phải không?”

“Không có.” Hạ Tuyết trong trẻo cười nói.

Hàn Văn Kiệt ngẩng đầu, nhìn Hạ Tuyết đang ngồi trên ghế màu đỏ thẫm, nở nụ cười trong sáng… anh nhàn nhạt mỉm cười, lại vuốt nhẹ đầu nhỏ của Hạ Hân nói: “Hi vọng tương lai sau này, nó sẽ rất nghe lời cô… Bởi vì cô là một người chị gái hiếm có…”

“A? Bác sĩ Hàn cũng sẽ khen người khác?” Hạ Tuyết kinh ngạc cười nói.

Hàn Văn Kiệt hơi cười không lên tiếng, chỉ cầm thực đơn lên…

Hạ Tuyết lập tức lại lo lắng, vội vàng trợn to mắt nhìn anh…

“Có phải cô đang nghĩ, tôi thực sự muốn cô trả tiền không?” Hàn Văn Kiệt nhàn nhạt nói.

“A?” Ánh mắt Hạ Tuyết sáng lên, không thể tin nổi nhìn Hàn Văn Kiệt, muốn cười lại không dám cười, lại cảm thấy không có lễ phép, cô liền cười ha ha ha giả vờ nói: “Ôi… thật xấu hổ… cái này tôi… cái này tôi sẽ trả…”

Hàn Văn Kiệt không để ý lời của cô, chỉ ho nhẹ một tiếng mới nói: “Đưa tay ra…”

“A?” Hạ Tuyết mờ mịt nhìn anh…

Hàn Văn Kiệt ngẩng đầu nhìn Hạ Tuyết, sau đó duỗi ngón trỏ của mình gõ mặt bàn ăn nói: “Đưa tay ra, tôi bắt mạch cho cô…”

“Anh lại bắt mạch nữa à? Nhưng tôi không sao.” Hạ Tuyết lo lắng nói.

Hàn Văn Kiệt ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt của Hạ Tuyết, còn có bờ môi lộ màu trắng bệch, anh lại gõ nhẹ mặt bàn mới nói: “Đưa tay ra, tôi bắt mạch cho cô…”

“A…” Hạ Tuyết biết không lay chuyển được anh, liền chậm rãi vươn tay, đưa đến trước mặt của anh…

Hàn Văn Kiệt im lặng vươn tay, ngón tay thon đặt nhẹ ở trên động mạch của cô …

Trái tim Hạ Tuyết nhảy lên, thở nhẹ một hơi, mới ngẩng đầu nhìn vẻ mặt bình tĩnh mà chuyên nghiệp của Hàn Văn Kiệt, cô thật sự không nhịn được hỏi: “Nghe nói bác sĩ có bạn gái rồi hả?”

“Uhm…” Hàn Văn Kiệt đang chăm chú nghe mạch…

“Tính cách này của anh, làm sao lui tới với bạn gái chứ?” Hạ Tuyết hồ đồ thốt ra, vừa nói xong, sắc mặt cô thu lại, bất đắc dĩ nhìn Hàn Văn Kiệt…

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Alert: Content is protected !!