Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 084
7 giờ sáng.
Hàn Văn Vũ mặc sơ mi trắng, khoác tây trang màu đen, từ trong nhà hắt hơi đi ra, trên cổ caravat nhỏ màu đen nghiêng qua một bên, anh hít hít mạnh cái mũi có chút cảm mạo, lại hắt hơi ngáp một cái, duỗi cái lưng mệt mỏi, ấm ớ nói: “Con bé chết tiệt này là gà trống sao? Thức dậy sớm như vậy, kêu lớn tiếng như vậy?”
Lời vừa dứt, chợt nghe cánh cửa chính bằng thủy tinh của biệt thự bị người ta đóng lại thật lớn, rầm một tiếng. Thật lớn, thật lớn.
Hàn Văn Vũ tức giận quay đầu, nhìn Hạ Tuyết một tay cầm chai sữa nóng, một tay cầm bánh sandwich vừa làm xong, vẻ mặt gấp gáp thở ra hơi trắng, giống như một đứa bé chạy đến, anh chỉ vào cô lớn tiếng kêu to: “Làm chúng nó hỏng rồi cô xem tôi trừng trị cô như thế nào?”
Hạ Tuyết cười hì hì chạy đến nói: “Ôi, xấu hổ, tôi gấp thôi mà. Nhanh lên xe.”
Hàn Văn Vũ tức giận ngồi lên ghế lái phụ chiếc Mercedes màu đen, sau đó quay nghế dựa xuống, ôm vai chuẩn bị ngủ.
Hạ Tuyết ngồi trên vị trí ghế lái, lập tức cầm chai sữa, cắm ống hút, đưa đến bên môi Hàn Văn Vũ, giống như phục vụ bảo bối, cười đến híp mắt như trăng lưỡi liềm, trong trẻo nói: “Uống đi. Đây là chocolate sữa anh thích nhất.”
Hàn Văn Vũ nhắm mắt lại, vừa mở miệng hút sữa vừa nói: “Cô làm sao biết tôi thích uống sữa này nhất?”
“Tối hôm qua Lynda đã gọi điện thoại nói với tôi, nói hết những sở thích của anh cho tôi biết. Tôi đều nhớ kỹ.” Hạ Tuyết vừa nói xong, lập tức lại đưa sandwich đến bên môi Hàn Văn Vũ nói: “Ăn sandwich.”
Hàn Văn Vũ vừa ăn, vừa nhàn nhạt nói: “Ví dụ như?”
“Ví dụ như nói anh thích xe, không thích phụ nữ. Đến nay chưa từng yêu đương. Trong làng giải trí này anh là ngôi sao nam kim cương hạng nhất. Người cao 1m90, nặng 150, được xưng là đẹp trai nhất làng giải trí. Có danh hiệu Hoàng tử nước mắt, bạch mã hoàng tử, hoàng tử tao nhã, ảnh đế tao nhã, ảnh đế vĩnh cửu.”
Trên mặt Hàn Văn Vũ chậm rãi hiện lên nụ cười, tiếp tục hé miệng ăn sandwich.
Hạ Tuyết vừa đút cho anh ăn, vừa nhanh chóng vui vẻ nói: “Anh thích màu xanh da trời, trắng, đen, thích tây trang nhãn hiệu prada, phong cách ăn mặc đều theo tính cách làm chủ, không thích đeo đồ trang sức. Đến nay cùng anh tiến vào làng giải trí may mắn cũng chỉ có chiếc nhẫn bạch kim khảm đá quý trên ngón tay trỏ kia. Anh thích ăn món chay, nhất là thích ăn rau cần, buổi sáng thích uống chocolate sữa, lúc ăn cơm ăn món Trung Quốc, bình thường đều thích ăn cơm tây, bữa tối dựa vào chuyên gia dinh dưỡng đưa thức ăn đến, nhưng luôn thích ăn chay là chính. Lúc quay phim, quen uống trà xanh, quay phim xong thích uống rượu vang.”
Rốt cuộc Hàn Văn Vũ hơi nở nụ cười mở to mắt, nhìn đôi mắt to sáng lấp lánh của Hạ Tuyết, giống như tia nắng ban mai lấp lánh nhấp nháy, khoa trương nhìn mình, sắc mặt lập tức thu lại, nói: “Cút xa một chút.”
“Vâng.” Hạ Tuyết lập tức cầm cái túi sandwich và chai sữa cất vào trong túi nhựa mà mình đã chuẩn bị sẵn, sau đó nhanh chóng chạy xuống xe, ném vào thùng rác, mới chạy đến phía sau xe, lấy ra một tấm chăn lông, giống như người mẹ, bổ nhào vào trước mặt Hàn Văn Vũ, phủ thêm chăn lông lên người anh, mới nói: “Anh ngoan ngoãn ở trên xe ngủ một chút, tối qua tôi đã lên mạng tra xét, từ núi Dương Minh đến hiện trường quảng cáo, phải mất một giờ xe.”
Hàn Văn Vũ khoác chăn lông, rốt cuộc lại mở to mắt nhìn Hạ Tuyết … Đầu tiên cô nhìn mình nhiệt tình đưa tay làm dấu ok, sau đó bước nhanh đến vị trí lái xe, lên xe, đóng cửa xe, cắm chìa khóa, nổ máy xe, rất quen thuộc mở một đĩa nhạc êm dịu để Hàn Văn Vũ ngủ thoải mái, mới chậm rãi đạp chân ga cho xe chạy về phía trước.
Hàn Văn Vũ hơi kinh ngạc nhìn kỹ thuật lái xe của cô, liền hỏi: “Cô đã học kỹ thuật lái xe với ai, hơn nữa một người nghèo kiết xác như cô, làm thế nào quen thuộc lái xe hạng sang như vậy?”
“Ôi.” Hạ Tuyết vừa lái xe vừa nhiệt tình nói: “Tôi có một người bạn học trước kia làm ở bãi xe, cho nên theo anh ta học lái xe, có đôi khi giúp anh ta ở bãi đậu xe. Sau đó tôi liền thi bằng lái, nghĩ tương lai thật sự không có cơm ăn, cũng có một nghề thành thạo, cũng có thể làm tài xế taxi.”
Hàn Văn Vũ thật sự kinh ngạc quay mặt trợn mắt nhìn nửa khuôn mặt Hạ Tuyết, ánh mắt kia thật sự sáng lấp lánh, lộ ra ánh sáng nhiệt tình cuộc sống, anh chắt lưỡi một tiếng, lại nở nụ cười.
Related Posts
-
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 018
Không có bình luận | Th2 5, 2017 -
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 494
Không có bình luận | Th8 7, 2017 -
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 493
Không có bình luận | Th8 7, 2017 -
Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 501
Không có bình luận | Th8 8, 2017
About The Author
megau1976
Tự kỷ như con khỉ...già.