Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 259

Chương 259: HẠ TUYẾT KHÔNG BẰNG CẨN NHU

“Cô nói cái gì?” Cẩn Nhu nắm điện thoại, nghe Tiểu Mễ nói, cô không thể tin được hỏi: “Cô nói hôm nay Hạ Tuyết chuẩn bị ký hợp đồng với đạo diễn Phó? Chính thức nhận vai “Trà Hoa Nữ”?”

“Đúng vậy! ! Tin tức vô cùng chính xác!” Tiểu Mễ nản lòng nói.

Vẻ mặt Cẩn Nhu tức giận vặn vẹo, nắm chặt điện thoại, cắn răng đi đến đại sảnh, Hạ Tuyết trong LCD, cô đeo mắt kính, vẫn mặc quần áo hôm nay cùng đi với mình, được truyền thông vây quanh, quả nhiên đi vào đoàn phim, Isha đưa Hạ Tuyết vào trong, bắt đầu nghiên cứu cảnh quay, thậm chí chính thức phát ngôn nói Hạ Tuyết chính thức muốn ký hợp đồng với công ty điện ảnh và truyền hình Tinh Huy, tiếp nhận nhân vật “Trà Hoa Nữ”! !

Cẩn Nhu vô cùng tức giận nắm chặt điện thoại, nhìn Hạ Tuyết trong màn hình, rốt cuộc ở trước mặt truyền thông, tháo mắt kính, tươi cười trước ống kính, thậm chí cô nhắc nhở phóng viên, không cần quá chen lấn để tránh gây thương tổn. . . .

Có phóng viên hỏi Hạ Tuyết, nguyên nhân gì khiến Hạ Tuyết tiếp nhận nhân vật “Trà Hoa Nữ” này, có ý nghĩa đặc biệt nào không?

Hạ Tuyết mỉm cười nói: “Khi tôi tiếp nhận một nhân vật, là bởi vì yêu mến nhân vật này, mỗi lần tôi xem kịch bản “Trà Hoa Nữ” bị cảm động sâu sắc, đã từng muốn buông tha, nhưng có một người bạn của tôi đã nói, chọn một nhân vật, giống như yêu một người, không có lý do gì ngăn cản tôi yêu nhân vật này !”

“Vậy trong cuộc sống của cô, đối với tình yêu cũng có thể nhường không?” Có người giơ microphone hỏi.

Hạ Tuyết tạm dừng một chút, mỉm cười nói: “Xem trọng hạnh phúc của đối phương trước! Tôi không nhường tình yêu, nhưng tôi sẽ nhường hạnh phúc, đối phương hạnh phúc là được!”

“Bây giờ cô là người được đề cử ảnh hậu hót nhất, đối với chuyện đoạt giải, cô có chờ mong gì không?” Có phóng viên hỏi.

Hạ Tuyết bật cười nói với các phóng viên: “Tôi cảm thấy tôi được đề cử đã là thành công rất lớn. Mỗi người được đề cử đều ưu tú, chúng tôi nhìn vào đó để học tập, cơ hội còn rất nhiều, không có cạnh tranh! Hi vọng sau này, tôi có thể lấy tư thế của một người mới, mong các vị chỉ bảo nhiều về điện ảnh.”

Một chiếc Rolls-Royce màu đỏ dừng trước tổ kịch, cựu diễn viên Tiêu Vãn Linh mặc sườn xám màu xanh, trang điểm đậm, che giấu nếp nhăn của mình, tháo mắt kính, nhìn trợ lý, chỉ vào Hạ Tuyết đang phỏng vấn ngoài cửa sổ, hỏi: “Đứa nhỏ này, biết nói chuyện như vậy là người có tâm cơ, nhưng vẫn không vững chắc?”

Trợ lý cười nói: “Xin nghe lời thật lòng !”

Tiêu Vãn Linh hơi nghiêng đầu, nhìn Hạ Tuyết tiếp nhận phỏng vấn, vẫn vô cùng phối hợp, bà chậm rãi hỏi: “Đứa nhỏ này là Hạ Tuyết tiếp nhận vai diễn “Trà Hoa Nữ”, đúng không?”

“Vâng!” Trợ lý bật cười nói: “Trong phim, diễn vai cô gái Tiểu Trà!”

Tiêu Vãn Linh nhướng mày, nhìn ánh mắt trong suốt của Hạ Tuyết, nói: “Ánh mắt này còn kém một chút, không bằng Cẩn Nhu!”

“Ồ . . . . ..?” Trợ lý nghe xong, ngạc nhiên nói: “Nhưng đạo diễn Phó rất thích !”

“Trên người cô ấy trái lại có khí thế, có thể chống đỡ cả khung, nhưng ánh mắt kia, diễn Tiểu Trà không đủ hung ác tàn nhẫn! Tôi không có lòng tin với cô ấy bao nhiêu!” Tiêu Vãn Linh lại nói.

“Vậy chị làm người lớn, có thể chỉ điểm cho người trẻ một chút?” Trợ lý mỉm cười nói với Tiêu Vãn Linh.

Tiêu Vãn Linh mặt lạnh, đeo mắt kính, nói: “Không phải ai cũng có thể chỉ điểm ! Phải xem vận may của đứa nhỏ này rồi ! Lái xe!”

“Vâng!” Lái xe chậm rãi chạy về phía trước.

***

Sau 12 giờ trưa, lịch trình của Hạ Tuyết đã hoàn tất! ! Đầu tiên đến tổ kịch tự mình ký hợp đồng, sau đó xác định thời gian quay phim, tiếp theo nói cho Kim Thắng Nguyên tuần tới đến Trung Quốc, sau khi tới Tổ kịch ký hợp đồng, sẽ cùng Hạ Tuyết chính thức gặp nhau, Hạ Tuyết vô cùng chờ mong gặp Kim Thắng Nguyên, thậm chí, nhờ truyền thông kêu gọi, vô cùng chờ mong Kim Thắng Nguyên tới Trung Quốc, đến lúc đó nhất định mời anh ăn dưa chua Trung Quốc chúng ta! !

Không khí phỏng vấn vô cùng sôi động, bọn họ cũng không nghĩ tới, Hạ Tuyết là người gần gũi hiền hòa như vậy, mà còn hết sức phối hợp!

Sau khi Isha nhanh chóng tiếp nhận điện thoại, lập tức nói với Hạ Tuyết vẫn còn đang trao đổi kịch bản với đạo diễn: “8 giờ tối nay, sẽ tổ chức hoạt động từ thiện Ba Toa! Rất nhiều siêu sao từ các nước trên thế giới đến cổ động! ! Chúng ta cũng được mời! Bây giờ là 6 giờ, thời gian của chúng ta không nhiều lắm!”

Hạ Tuyết nghe xong, lập tức bắt tay đạo diễn, sau khi tạm biệt, nhanh chóng chạy về khách sạn, lúc này chuyên gia trang phục, chuyên gia thiết kế, chuyên gia trang điểm, thợ làm móng tay rối rít chờ đợi.

Isha phụ giúp ngâm bọt hoa hồng cho Hạ Tuyết, đặt lên bàn trang điểm, sau đó để lại cho Hạ Tuyết ba người trợ lý, Salsa, Chí Tú và một gã thanh niên hoạt bát là con lai Trung Hàn, Niệm Niệm đã mời các chuyên gia đến, Isha vừa bận rộn trước sau, vừa nói với Hạ Tuyết nói: “Tôi nói cho cô biết, đây là hoạt động từ thiện ở trong nước đầu tiên của cô, cô nhất định phải coi trọng!”

“Biết rồi!” Hạ Tuyết cười một tiếng, nhìn trái phải không thấy con gái ồn ào, tò mò hỏi Thanh Nhã: “Hi Văn đâu?”

“Cô chủ nhỏ nói muốn đi ra ngoài một chút! Mặc Nhã và Hạo Vũ đi cùng!” Thanh Nhã mỉm cười nói.

Hạ Tuyết ngạc nhiên nói: “Kì lạ! ! Đi đâu vậy? Suốt ngày, nó còn bận rộn hơn tôi sao?”

“Được rồi! ! Chọn váy đi! !” Isha mở cửa tủ quần áo dài 5 mét, bày ra gần 1000 chiếc váy. . . . . .

Các chuyên gia lập tức tiến lên, bắt đầu bận rộn công việc.

Nửa giờ sau, Hạ Tuyết đã thay bộ váy dài kim tuyến màu đen lộ lưng, cổ chữ V sâu, vai trái và cổ đính đá đen kéo dài đến đùi, giống như một nữ hoàng vô cùng tao nhã, chuyên gia trang điểm nhanh chóng cuộn tóc bên trái cho Hạ Tuyết, để cho vài sợi tóc rũ xuống phía bên hông. . . . . . Thợ làm móng sơn mười ngón tay của Hạ Tuyết thành màu thạch anh đen, sau đó đính lên hình thủy tinh trắng. . . . .

Thanh Nhã cẩn thận cầm vòng tay đá quý đính kim cương, đeo lên cánh tay trắng nõn của Hạ Tuyết. . . . . .

“Bạn trai tôi đâu?” Hạ Tuyết mỉm cười nhìn mình trong gương, chờ mong hỏi. Thanh Nhã sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Hạ Tuyết nói: “Daniel tiên sinh. . . . . . Hôm nay có cuộc họp quan trọng, có thể không đi với người được!”

Hạ Tuyết quay đầu lại, nhìn Thanh Nhã sửng sốt nói: “A? Không thể đi với tôi sao? Một mình tôi đi sao ?”

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *