Vợ trước giá trên trời của Tổng Giám đốc-Chương 298

Chương 298: GIẢI KIM MÃ (Hai)

Trên thảm đỏ đang tưng bừng náo nhiệt !

Mưa phùn mờ mịt, dưới ánh đèn lóe sáng của các phóng viên, trong tiếng kêu điên cuồng của những người hâm mộ, chiếc Mercedes của Hàn Văn Vũ chạy băng băng rốt cuộc chậm rãi dừng lại đầu bên kia thảm đỏ. . . . .

Phá vỡ màn đêm mưa, những người hâm mộ, bắt đầu nổi điên hét ầm lên: “Văn Vũ, Văn Vũ. . . . . .”

Các phóng viên rối rít chen lấn bên này đầu thảm đỏ, hướng về phía Hàn Văn Vũ ngồi, điên cuồng nhấn nút chụp !

Vệ sĩ chống cây dù trong suốt đi tới trước chỗ Hàn Văn Vũ ngồi, mở cửa xe, cuối cùng Hàn Văn Vũ từ trong tiếng gào thét chờ đợi của mọi người, mặc tây trang đen, quý phái, vô cùng đẹp trai bước ra khỏi xe, nhìn những người hâm mộ khẽ vẫy tay. . . . . .

“Văn Vũ . . . . . .Chúng tôi mãi mãi yêu anh . . . . . .” Những người hâm mộ mặc áo mưa, trong không khí lạnh lẽo, nổi điên hướng về phía Hàn Văn Vũ bước đi trên thảm đỏ, kích động thét chói tai: “Văn Vũ . . . . . Chúng tôi yêu anh. . . . . .”

Hàn Văn Vũ mỉm cười nhìn về phía tất cả người hâm mộ vẫy tay, càng nhắc nhở những người hâm mộ cẩn thận một chút, không nên chen lấn nhau, anh vừa cẩn thận vẫy tay với người hâm mộ, vừa mỉm cười đi về phía các phóng viên đầu kia thảm đỏ. . . . . .

“Văn Vũ, bên này, Văn Vũ. . . . . .” Một phóng viên đài truyền hình vô cùng mong đợi cầm microphone hướng về phía Hàn Văn Vũ kêu to!

Hàn Văn Vũ cũng lịch sự mỉm cười tiến lên, đi tới trước mặt của người phóng viên kia. . . . . .

“Văn Vũ! ! Năm nay mặc dù anh không có phim dự thi, nhưng vì năm nay cạnh tranh ảnh hậu vô cùng kịch liệt, anh là ảnh đế sáu năm, trong suy nghĩ của anh, anh có ứng cử nữ diễn viên nào hay không?” Phóng viên lại nhanh chóng hỏi.

Hàn Văn Vũ nghe, nghiêm túc nói: “Trong mắt của tôi, mỗi người đều có cơ hội đoạt giải thưởng, có thể đứng ở nơi này, đã xem như thành công rồi!”

“Anh và Hạ Tuyết là bạn tốt! Đối với cô ấy dường như các nhà phê bình điện ảnh không hoan nghênh, anh có ý kiến gì không?” Phóng viên đưa ra nhận định sắc bén.

Hàn Văn Vũ lập tức mỉm cười nói: “Ngoài việc đánh giá, những người khác chỉ có thể là khán giả! Trong lòng mỗi người chúng ta đều có một bộ “Hồng Lâu Mộng”, cho nên đối với bất kỳ ý kiến và quan điểm nào, bây giờ chúng ta thật sự không có cách nào biểu đạt nhiều ý kiến, hôm nay giới điện ảnh vẫn tốt, ít nhất các nhà phê bình điện ảnh có thể tôn trọng lẫn nhau! ! Cám ơn! Cẩn thận một chút, chớ chen lấn! Chụp hình Hạ Tuyết đẹp một chút!”

Hàn Văn Vũ giơ ngón tay cái với phóng viên, sau đó bật cười rời đi!

Có một phóng viên không cam lòng kêu Hàn Văn Vũ nói: “Nghe nói anh đã yêu Hạ Tuyết sáu năm rồi, đây là sự thực sao?”

Hàn Văn Vũ quay đầu lại, nhìn về phía phóng viên cười nói: “Đừng nghe nói ! ! Phóng viên các vị ngày nào cũng chỉ biết nghe nói! ! Về sau phải nhìn thấy sự thật! ! Ngày nào đó, các vị thấy tôi kéo cô ấy đến đầu đường, hôn cuồng nhiệt thì nhanh chóng giúp tôi đưa tin!”

Các phóng viên bật cười.

Hàn Văn Vũ một mình, vệ sĩ che dù, sải bước trên thảm đỏ đi tới trước bảng ký tên, nhận lấy cây bút từ người chủ trì thảm đỏ, vung bút ký tên mình, rồi cùng người chủ trì thảm đỏ nói chuyện mấy câu, lại vẫy vẫy tay với người hâm mộ và phóng viên đi vào hội trường trao giải Kim Mã!

Một chiếc BMW màu đen dừng đầu bên này thảm đỏ, bên trong xe, Esebell mặc váy dài hoàng bào đuôi cá bước ra, tối nay cô quyết ý phá bỏ trang phục cô gái ngoan ngoãn, lấy tư thế nữ hoàng xuất hiện trước thảm đỏ, chỉ thấy cô búi tóc, đeo trang sức kim cương “Bolisi” 30 triệu được tài trợ, tay cầm túi xách nhỏ ngọc trai, mang giày cao gót 12 cm, từng bước từng bước đi lên thảm đỏ, tất cả phóng viên xôn xao kêu lên: “Đẹp quá. . . . . . Trời ạ, không ngờ mặc váy dài hoàng bào đuôi cá. . . . . . Ồ. . . . . . Tuyệt. . . . . .”

Lần này, Esebell dựa vào “Tinh Mộng tình duyên”, đã đoạt giải thưởng vai nữ chính xuất sắc nhất Trung Quốc, mặc dù đối mặt kẻ địch mạnh mẽ, nhưng cô vẫn tràn đầy lòng tin bước đi trên thảm đỏ, nhận lấy ánh mắt ca ngợi của các phóng viên! !

Esebell mặc hoàng bào bước lên thảm đỏ, lập tức truyền vào tai tất cả ngôi sao tham dự giải Kim Mã tại hiện trường, diễn viên Bùi Lâm lập tức cất kính, nhìn Chu Lâm Lâm là bạn bè tốt trong giới điện ảnh, không tin được, nói: “Cái gì? Hoàng Bào? Chỉ bằng cô ấy? Thật to gan! Tối nay cô ấy chắc chắn thua.”

Chu Lâm Lâm hừ một tiếng, nhìn một đạo diễn đang đi tới, cô vội vã cười đứng lên chào hỏi, rồi ngồi xuống, nói: “Ai biết ? Còn trẻ mà dám dùng tư thế như vậy! ! Hừ!”

“Dù thế nào đi nữa cũng không tới phiên cô ấy đoạt giải thưởng chứ? Không phải còn Hạ Tuyết sao ?” Bùi Lâm ôm vai nói.

“Hạ Tuyết thì thế nào? Ai phía sau không có người chống lưng! Giải Kim Mã là dựa vào thực lực! ! Tối nay chờ xem!” Chu Lâm Lâm cười lạnh, sau khi nói dứt lời, sau đó xoay người nhìn Cẩn Nhu đang làm bạn ở bên cạnh Tiêu Vãn Linh, vừa nói vừa cười, cô chợt nhíu mày, ah một tiếng nói: “Cô nhìn Cẩn Nhu xem, bộ dạng hài lòng phấn chấn! Tự trèo cành cao! ! Sau này cô ấy sẽ biết chết sống! ! Dám dính vào Tiêu Vãn Linh ! Hừ!”

“Ánh mắt của con bé chết tiệt kia không sạch sẽ! Nhìn một cái cũng biết rồi ! Nghe nói cô ấy và Trác Bách Quân có một chân!” Suna cũng ở bên cạnh xen vào nói.

“Chờ xem! Người đàn ông Trác Bách Quân kia có độc đấy!” Bùi Lâm mặt lạnh nói!

Chu Lâm Lâm và Suna không dám lên tiếng, bởi vì trong vòng ai cũng biết, trước kia Trác Bách Quân và Bùi Lâm thân nhau!

Một chiếc Mercedes màu đen trong mưa chạy như bay tới! ! Cuối cùng dừng ở đầu bên này thảm đỏ! !

Lương Thi Thi bước ra trước Hạ Tuyết, đi lên thảm đỏ, tất cả mọi người bất ngờ, chỉ thấy hôm nay cô mặc váy dài màu hồng, tóc buông thoải mái, mang giày cao gót màu vàng, đi lên thảm đỏ, hướng về phía chúng tân khách khẽ cong môi, nở nụ cười lại có chút cứng ngắc, lúc xuống xe, bị người đại diện gọt giũa một trận, giống như Isha nói ! ! Mình đi sau Esebell mặc hoàng bào, chắc chắn sẽ thất bại! !

Quả nhiên, đầu kia thảm đỏ, Esebell đang nhận phỏng vấn, ánh đèn flash của các phóng viên tới tấp chớp lên người Esebell, Lương Thi Thi theo bản năng gắng gượng nở nụ cười, đi chậm lại vài bước, tuyệt đối không cùng Esebell ký tên, nhưng Esebell vẫn đứng ở đầu kia thảm đỏ, không chịu đi, cùng người chủ trì trêu đùa vui vẻ, Lương Thi Thi theo bản năng thở phào nhẹ nhõm, cắn răng đi tới bảng kí tên.

Cuối cùng hai ứng cử viên ảnh hậu đứng chung một chỗ, tiếp nhận các phóng viên chụp hình, vào lúc này, tất cả mọi người cho rằng Lương Thi Thi, khí thế thấp một chút! ! Người mặc hoàng bào là vô địch ! !

Esebell cười đắc ý, thậm chí cô mỉm cười nghe được các phóng viên nói, hôm nay nữ hoàng thảm đỏ không phải ai khác mà là Esebell ! !

“Hạ Tuyết tới kìa” Có một phóng viên đột nhiên hưng phấn kêu! !

Một chiếc xe Rolls-Royce màu bạc dừng ở cuối thảm đỏ! !

Hàn Văn Hạo lập tức ngẩng đầu lên nhìn màn ảnh ti vi! !

Daniel ngồi trên ghế sa lon, mỉm cười nâng ly rượu đỏ, nở nụ cười mê người, nhìn màn hình ti vi. . . . . .

Bài trước đó
Bài kế tiếp

Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *